Mấy người Tang Hiên Vũ đều bị đao quang và lôi quang lóa mắt làm cho không dám nhìn thẳng, trong lòng nhịn không được gào một tiếng: "Đao pháp thật mạnh! Đã có đao tiên chi uy!"
Đối mặt phách tuyệt một đao như thế, Đông Hoàng Tử U trong tay cầm Băng Phượng Kiếm bay lên, tóc xanh và váy tím đồng thời phất phới, dưới quang huy liệt liệt, đẹp đến không thể tưởng tượng nổi.
"Gà đất chó sành mà thôi!"
Nàng ngọc thủ cầm kiếm vung lên, hô một tiếng, trăm vạn dặm sóng kiếm lật ngược hư không mà lên.
"Tiên Ma Tâm Ý Kiếm!"
Bành! ! ! !
Kiếm quang màu lam rào rạt đâm vào đao quang và lôi quang, quấn quýt lấy chúng nó, điên cuồng bạo liệt.
Sau đó, dưới một tiếng phượng gào kinh thiên, kiếm quang xanh thẳm xông nát tất cả đao quang và lôi quang, xoẹt một tiếng, xuyên qua ngực trái Chiêm Hàn Tinh, bay vọt ba mươi dặm mới biến mất!
"Tê!"
Chiêm Hàn Tinh che lấy ngực trái vội vàng thối lui trăm trượng, nhíu mày nhìn thoáng qua ngực, thượng phẩm Linh Bảo Hắc Long Chiến Giáp trên người đã bị kiếm khí xuyên thủng, để lại một cái cửa hang to bằng nắm đấm, bên trong không ngừng trào ra dòng máu màu đen.
Khẽ cắn môi nhìn về phía Đông Hoàng Tử U, Chiêm Hàn Tinh nhịn không được ở trong lòng mắng một câu đáng chết !
Hắn không ngờ được là mình là nhất đại đao tiên, tu vi là Cổ Thần Cảnh sơ kỳ, sánh ngang với nhân tộc Cổ Thần Cảnh, nhưng vẫn bị Đông Hoàng Tử U một kiếm bức lui, bị thương. Nếu không phải thời khắc cuối cùng hắn dựa theo công pháp chí cường tránh né thì chỉ sợ trái tim đã bị một kiếm này của Đông Hoàng Tử U đánh nát. Chuyện này khiến hắn không thể không kiêng kị Đông Hoàng Tử U thêm mấy phần.
"Nhân tộc Nữ Đế này đúng là một nhân vật hung ác!"
Chiêm Hàn Tinh vung tay lên, lệnh cho mười vạn quân tiên phong lấy thế bắt ba ba trong hũ vây giết Đông Hoàng Tử U, đồng thời lấy ra một viên thánh giai thượng phẩm Bổ Huyết Đan ăn vào.
Hắn thấy, mặc dù chiêu thức của Đông Hoàng Tử U sắc bén, tác phong hung hãn, nhưng dù sao cũng chỉ có một mình, đối mặt mười vạn quân tiên phong với Tôn Giả Cảnh, chắc chắn sẽ có lúc nàng kiệt lực. Mà thực lực của mình cũng không kém Đông Hoàng Tử U bao nhiêu, cho nên chỉ cần chờ vết thương phục hồi như cũ thì có rất nhiều cơ hội tìm được nhược điểm của Đông Hoàng Tử U nhất kích tất sát.
Hô!
Ma liên chi quang chói mắt chiếu sáng cả bồn địa, khiến cho người ta có cảm giác như mình đang tắm rửa trong quang huy Ma Thần.
Đông Hoàng Tử U kích hoạt Tu La Thánh Thể, xung quanh có tử sắc ma liên to lớn bao phủ, quang huy tuyệt thế, phong hoa vô hạn. Đối mặt mười vạn quân tiên phong mãnh liệt mà tới, nàng không chút do dự đón đầu xông về phía bọn họ, Băng Phượng Kiếm trong tay nở rộ ra ánh sáng màu tím mỹ lệ mà lãnh khốc trong nháy mắt chứa sáng phạm vi tám mươi vạn dặm!
"Thiên Ma Trảm!"
Nàng như là tay cầm kình thiên tử kiếm, lấy hình thức ngang ngược trực tiếp đâm vào trong đại quân Ô Kim Cuồng Viên tộc.
Bành bành bành bành!
Những nơi kiếm quang đi qua lập tức nổ tung từng đoàn tử quang chói mắt.
Mà những chiến sĩ cực kỳ hùng tráng của Ô Kim Cuồng Viên tộc hoàn toàn không thể ngăn cản kiếm triêu mảnh liệt như vậy của nàng, dù chỉ bị tử sắc kiếm quang dính vào một chút thì cũng lập tức đùng một tiếng nổ tung, hài cốt bay đầy trời.
"Tê! Tu La Thánh Thể trong truyền thuyết!"
"Hóa ra Huyền Băng Nữ Đế còn là một ma tu mạnh mẽ, thiên phú như thế này cũng quá nghịch thiên chứ!"
"Yêu nghiệt! Nàng tuyệt đối là một yêu nghiệt!"
...
Lần này Ô Kim Cuồng Viên tộc xâm lấn Cửu Thiên Tiên Vực, đã tìm hiểu về Đông Hoàng Tử U. Nhưng mà bọn họ không biết là Đông Hoàng Tử U Tiên Ma đồng tu, có thiên phú tu ma không gì sánh kịp, cũng không biết được là nàng có Tu La Thánh Thể trong truyền thuyết, sức chiến đấu cực kì kinh khủng.
Lần này nhìn thấy Đông Hoàng Tử U mang theo viễn cổ đấu chiến ma thần chi uy, đám vực ngoại Yêu tộc phách lối này đều cảm thấy cực kỳ không thể tưởng tượng nổi, đồng thời trong lòng vô cùng kiêng kị.
Ngay cả Chiêm Hàn Tinh cũng nhịn không được nắm tay giận chửi một câu: "Loại thiên phú này... thật mẹ nó hâm mộ chết người!"
Khẽ cắn môi, Chiêm Hàn Tinh lệnh cho tất cả quân tiên phong đều mở ra hộ thể thần thuẫn, cố gắng hết sức chống cự kiếm khí của Đông Hoàng Tử U, mục đích là tiêu hao linh lực của nàng sau đó tru sát.
Mà xem như quân tiên phong thủ hạ tinh nhuệ nhất của Kỳ Bá Thiên, chi quân đội này, mỗi một chiến sĩ Ô Kim Cuồng Viên tộc đều có thiên phú tu đạo phi phàm, có thể nói là thiên kiêu.
Mà trong huyết mạch Ô Kim Cuồng Viên tộc có một loại thần thông kỹ năng có thể kích hoạt năng lực phòng ngự của bản thân lên mức cao nhất đồng thời hình thành một đạo kim sắc cương khí hộ thể bên ngoài thân thể. Cương khí này có mật độ cực dày giống như là tường đồng vách sắt cho nên được xưng là hộ thể thần thuẫn.
Mặc dù mở ra hộ thể thần thuẫn hao phí nhiều linh lực nhưng Chiêm Hàn Tinh cảm thấy quân tiên phong nhân số đông đảo, chỉ cần mỗi một chiến sĩ đều có thể bảo vệ mình thì đối phó Đông Hoàng Tử U chắc chắn làm ít công to.
"Rõ!"
Chúng yêu thú Ô Kim Cuồng Viên tuân lệnh, nhao nhao yêu khí nhất bạo, ngưng tụ ra thuần kim sắc hộ thể cương khí quanh người. Từng đạo cương khí lóe ra hoa văn phức tạp, thoạt nhìn là do một loại huyền lực nào đó ngưng kết lại tạo thành, khí thế không thể phá vỡ.
"Giết a!"
"Giết chết Huyền Băng Nữ Đế!"
Lũ yêu thú mở ra hộ thể thần thuẫn khí thế bàng bạc, gào thét sử dụng ra sát chiêu mạnh nhất như thủy triều một lần nữa đánh thẳng tới Đông Hoàng Tử U.
Mấy người Tang Hiên Vũ ở bên dưới quan sát mà cảm thấy tâm huyết bành trướng: "Không hổ là vực ngoại Yêu tộc, bọn họ có quá nhiều thủ đoạn!"
Bọn họ có thủ đoạn phòng ngự không thể phá vỡ như thế, lại có nhiều Đế Cảnh yêu thú vây công Đông Hoàng Tử U như vậy, chắc chắn sẽ khiến cho nàng rơi vào khổ chiến và tuyệt vọng!