Cảnh tượng này triệt để khiến cho Công Dương Đức và một đám thủ hạ của hắn chấn kinh.
"Phó tộc trưởng, bạch y nam tử đó chính là cường giả tuyệt thế, chúng ta còn đi nghênh đón đại trưởng lão nữa hay không?" Người đứng phía sau Công Dương Đức lên tiếng hỏi thăm.
Công Dương Đức trầm tư một lát, nói: "Đối với cường giả như thế này, phải giữ lòng kính sợ, không thể lỗ mãng đi tiếp xúc."
"Bây giờ biện pháp tốt nhất chính là yên lặng theo dõi kỳ biến."
Theo Công Dương Đức thì kiếm thuật của Lâm Hiên quá mức cao siêu, thậm chí Công Dương Đức hoài nghi Lâm Hiên là Lục Địa Kiếm Tiên. Mà nếu nói như thế, nếu như bọn họ dám đụng lên, sợ là chỉ có thể biến thành pháo hôi mà thôi.
Suy nghĩ một hồi, Công Dương Đức quyết định cẩn thận làm việc, quan sát trước một hồi rồi tính sau.
Lúc này.
Nghe được động tĩnh khổng lồ phía sau, Mặc Ngọc Long vội vàng dẫn người tới boong tàu sau. Sau đó nhìn thấy một nam tử áo trắng như thiên thần nhìn xuống Hắc Cốt Long Thuyền. Mà sau lưng nam tử, hơn ngàn tên cao thủ võ đạo đi theo, tư thái khúm núm.
Nhìn thấy mặt biển xa xa kinh đào hải lãng cả buổi không lắng xuống, Mặc Ngọc Long lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
"Tiền bối, xin hỏi ngươi đi theo thuyền của chúng ta, có chuyện gì muốn làm không?"
Mặc Ngọc Long mắt sắc cực kì, hắn nhìn thấy bọn người Thẩm Văn Sơn quần áo đều vô cùng ngay ngắn, hiển nhiên không có trải qua bất kỳ chiến đấu gì. Nói cách khác, mười con Xích Đồng Long Kình vô cùng có thể chính là nam tử áo trắng trước mắt giết chết. Đối mặt cường giả như thế này, cho dù hắn sống hơn sáu ngàn năm cũng chỉ có thể cúi đầu xưng một tiếng tiền bối.
Thẩm Văn Sơn tiến lên nổi giận nói: "Thanh Miêu tộc, nhìn cho kĩ đi, ở trước mặt các ngươi chính là Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Hít!
Nghe được năm chữ Bắc Huyền Thiên Đế phu, Mặc Ngọc Long và tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều sống lưng trở nên lạnh lẽo. Hóa ra địa vị đối phương còn lớn hơn mình tưởng tượng nhiều!
Mặc Ngọc Long nghĩ như vậy, vội vàng quỳ một chân xuống đất: "Bái kiến Đế phu!"
Người của Thanh Miêu tộc đang đứng sau lưng hắn cũng kinh sợ quỳ hành lễ.
Lúc này Hắc Cốt Long Thuyền đã hoàn toàn dừng lại. Thanh Miêu tộc nhân sợ sơ sẩy một cái chọc giận Lâm Hiên mà bị đồ sát.
Lâm Hiên lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống Mặc Ngọc Long và mấy người khác, lên tiếng nói: "Các ngươi bắt rất nhiều thiếu nữ trở về, là muốn dùng các nàng bồi dưỡng được Cửu Âm Kim Xà Cổ, sau đó hiến tế cho Cổ Vương?"
Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư, Lâm Hiên biết nhiều hơn Ôn Viễn Tùng nhiều. Thanh Miêu tộc xa vạn dặm vượt biển đến đây bắt người, há có thể chỉ là vì mấy con Cửu Âm Kim Xà Cổ trùng?
Mặc Ngọc Long vội vàng cúi đầu thấp xuống, lên tiếng trả lời: "Không dám giấu diếm Đế phu, đúng là như thế!"
Trong lòng của hắn vô cùng kinh ngạc, Cửu Âm Kim Xà Cổ hiến tế cho Cổ Vương, chuyện thế này chỉ có tộc trưởng, phó tộc trưởng bản tộc và hắn mới biết được. Mà tộc nhân khác chỉ biết là thiếu nữ có thể bồi dưỡng được Cửu Âm Kim Xà Cổ mà thôi. Không ngờ được là Lâm Hiên lại một ngụm nói toạt ra bí mật này. Chuyện này khiến cho Mặc Ngọc Long dự cảm được đêm nay những người Thanh Miêu tộc bọn họ sợ là không có kết quả gì tốt.
Lâm Hiên thản nhiên nói: "Nói tiếp."
Dưới uy áp của hắn Mặc Ngọc Long hoàn toàn không dám giấu diếm chút nào, nói tiếp: "Vạn năm Cổ Vương tộc ta bởi vì dung hợp cổ trùng đặc thù mà có bản lĩnh phục sinh, sau chín chín tám mươi mốt ngày nữa chính là thời điểm hắn phục sinh."
"Tộc trưởng vì muốn lợi dụng lực lượng của Cổ Vương chiếm đoạt tộc địch, cho nên mới nghĩ ra phương pháp dùng thiếu nữ bồi dưỡng Cửu Âm Kim Xà Cổ trùng."
"Mà hiến tế Cửu Âm Kim Xà Cổ, yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt, chỉ có một khắc trước khi Cổ Vương phục sinh mới được, cho nên chúng ta vất vả bắt được gần như đầy đủ nhân số thì vội vàng đi thuyền trở về."
Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Nói cách khác, đêm nay nếu như các ngươi không thể nào trở về đúng giờ thì sẽ bỏ lỡ thời gian hiến tế, đúng không?"
Mặc Ngọc Long vội vàng gật đầu: "Hết thảy đều như Đế phu nói!"
Bọn người Thẩm Văn Sơn nghe đến đây thì đều âm thầm cảm thấy may mắn. Cũng may có Đế phu xuất mã, kịp thời ngăn cản Thanh Miêu tộc. Chỉ cần cứu được một thuyền thiếu nữ này, như vậy kế hoạch hiến tế Cổ Vương của Thanh Miêu tộc trưởng sẽ hoàn toàn bị phá hỏng.
"Đi cứu người đi." Sau đó Lâm Hiên từ tốn nói.
Bọn người Thẩm Văn Sơn lập tức dẫn theo ba năm trăm người đáp xuống thuyền. Sau khi giải cứu toàn bộ thiếu nữ trong thuyền, cho để các nàng cưỡi yêu thú, sau đó dẫn các nàng đi tới sau lưng Lâm Hiên.
Nhìn thấy tất cả người đều được cứu ra, Mặc Ngọc Long cũng biết nhiệm vụ lần này hoàn toàn thất bại, thế là lên tiếng cầu khẩn: "Đế phu tại thượng, chúng ta bởi vì nghe nói thiếu nữ trong nước tinh khiết cho nên mới nhất thời hồ đồ, vượt biển vào thành cướp người."
"Xin Đế phu hãy nể tình đây là lần đầu chúng ta vi phạm mà tha cho chúng tiểu nhân một mạng!"
Lâm Hiên cười lạnh nói: "Nếu như ta không có đuổi kịp các ngươi, chỉ sợ các ngươi sẽ không nói mình nhất thời hồ đồ, mà là sẽ dương dương tự đắc đúng không?"
Mặc Ngọc Long: "…"
Trong lòng hắn kinh hãi không thôi, không hổ là Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngay cả tâm tư của mình cũng có thể nhìn thấu được.
Lúc này Lâm Hiên giơ kiếm lên, bóp ra một đạo lôi quyết huyền diệu bám vào trên thân kiếm. Trong chốc lát, kiếm khí như hồng, lôi quang chớp động, khí thế phích lịch.
Cảm nhận được tử kỳ sắp tới, bọn người Mặc Ngọc Long còn đang kêu rên: "Đế phu, xin tha mạng!"
Ầm ầm!
Kiếm quang hiện lên, vạch ra một đạo cầu vòng dài ngàn trượng trong bóng đêm đen kịt. Sau khi chém trúng Hắc Cốt Long Thuyền, kiếm khí và lôi lực ầm vang nổ tung, cuốn lên một đạo sóng lửa kinh khủng, xông thẳng tới chân trời. Dài trọn vẹn ba ngàn trượng, Hắc Cốt Long Thuyền nặng có ức vạn quân sụp đổ trong khoảnh khắc. Ngay cả người của Thanh Miêu tộc trên đó đều bị xé thành mảnh nhỏ.