"Thiếu niên kiếm đạo đại hội, hội tụ Bắc Huyền Thiên và đông đảo thiếu niên hào kiệt của Xích Tiêu Thiên, Động Nguyên Thiên ở gần đó."
"Nhưng mà nếu như có biểu tỷ phu gia nhập thì ta tin tưởng chắc chắn bọn nhỏ khó có thể có được biểu hiện rất tốt!"
Mộ Ấu Khanh rất có lòng tin với Lâm Hiên. Biểu tỷ phu kiếm đạo tạo nghệ giống như biểu tỷ, đều là cấp bậc yêu nghiệt. Có hắn ở bên cạnh thì không còn gì tốt hơn nữa.
Mà mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ cũng có ý nghĩ giống như vậy. Uy vọng của Lâm Hiên trong lòng bọn họ thậm chí đã vượt qua cha của bọn họ. Tùy tiện hàn huyên vài câu, sau đó Lâm Hiên dẫn theo bọn nhỏ xuất phát đi đến Thiên Kiếm Sơn.
Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh tự mình cưỡi một con thiên mã chia nhau chở theo hai tiểu nha đầu. Mà mấy người Đông Hoàng Hạo Vũ thì hai người cưỡi một con thiên mã.
Trên đường.
Theo Mộ Ấu Khanh giới thiệu, vị trí Thiên Kiếm Sơn nằm ở trong Việt Thương Quốc ngoài biên cảnh Bắc Huyền Thiên. Việt Thương Quốc nằm ở chỗ giao giới giữa Bắc Huyền Thiên, Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên, vốn là một quốc gia không ai quản lý. Nhưng bởi vì có Thiên Kiếm Sơn có ngoại hình giống kiếm cho nên được vô số tu sĩ trong ba phương thiên địa truy phủng. Thiếu niên kiếm đạo đại hội diễn ra năm năm một lần cũng vì nguyên nhân này cho nên mới được tổ chức ở bên trên Thiên Kiếm Sơn.
Ước chừng sau hai canh giờ, rốt cục bọn họ cũng đi vào hơn ba trăm dặm bên ngoài biên cảnh Việt Thương Quốc.
Ngày kể từ lúc thiếu niên kiếm đạo đại hội mở ra, trên không trung nơi này có rất nhiều tu sĩ bay lượn. Phần lớn bọn họ dẫn theo hài tử, hiển nhiên chính là người tham gia đại hội lần này.
"Cứu mạng!"
Lúc này, một tiếng kêu cứu đánh vỡ trời cao, truyền vào trong lỗ tai của mọi người.
Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn lại, sau đó nhìn thấy cách đó vài dặm có một con Hồng Dực Bức Yêu to lớn phóng lên tận trời. Một đôi móng vuốt to lớn của nó đang nắm lấy một thiếu nữ bay về phía xa xa.
Căn cứ Lâm Hiên hiểu rõ, Hồng Dực Bức Yêu chính là tuyệt đỉnh cao thủ phi hành. Tốc độ nhanh chóng, có thể đạt tới trong chớp mắt mười dặm, có thể nói là tật như thiểm điện. Con Hồng Dực Bức Yêu trước mặt, nhìn hình thể hẳn là một con Nhị giai Đại yêu, tốc độ sẽ càng thêm nhanh.
Mà nghe được tiếng thiếu nữ kêu cứu, các tu sĩ trong phạm vi mười dặm đều tập trung chú ý Hồng Dực Bức Yêu.
"Không thể để cho nữ hài đó bị mang đi, nếu không thì chắc chắn là phải chết!"
Bởi vì rất nhiều tu sĩ đều đang dẫn theo hài tử muốn biểu hiện cử chỉ hiệp nghĩa của mình trước mặt bọn nhỏ cho nên nhanh chóng ra tay. Mà đổi lại một chút tu sĩ khác nhìn thấy đó là một con Nhị giai Đại yêu, cũng muốn lấy được một số thứ tốt từ trên người của nó cho nên cũng ra tay theo.
Trong lúc nhất thời, trên trăm tu sĩ Thần Phách Cảnh, thậm chí còn có Tôn Giả Cảnh ùa lên.
Thấy thế, các tiểu nha đầu cũng đều nhiệt huyết sôi trào. Các nàng giơ ngón tay lên chỉ về phía trước: "Cha, ngươi cũng đi cứu tỷ tỷ đó nha!"
Lâm Hiên khẽ gật đầu: "Được."
Cơ hội để biểu hiện mình là một phụ thân vĩ đại như thế này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Sau khi giao các tiểu nha đầu trong ngực lại cho Mộ Ấu Khanh, hắn thôi động chân nguyên xuất phát.
Chân nguyên Đại Thánh Cảnh vận chuyển lại, tốc độ đạt tới mức kinh người. Mà thiên địa linh khí bốn phía giống như là thủy triều sôi trào chen chúc mà tới, nổi điên xông vào bên trong cơ thể của Lâm Hiên.
Hô!
Một đạo linh khí mênh mông nổ tung, hóa thành gió lốc kinh khủng không có gì sánh kịp.
Trong nháy mắt Lâm Hiên đã phi hành mười dặm, xuyên qua đám tu sĩ ở trước mặt.
"Hít, ở đâu ra một đạo gió táp?"
"Ông trời ơi, đây là vị nào đại năng, nhanh như vậy?"
"Tốc độ này kinh khủng như vậy a!"
Trên trăm tu sĩ bị Lâm Hiên cường hãn gió táp xông lên mà tán thán. Trong đó có mấy người, thậm chí bởi vì tu vi quá yếu mà bị Lâm Hiên tật phong thổi xoay quanh tại chỗ. Choáng đầu hoa mắt lung lay tầm vài vòng, suýt chút nôn mửa tại chỗ.
Mà nhìn thấy tốc độ nhanh như tia chớp của Lâm Hiên, Mộ Ấu Khanh và các tiểu nha đầu đều kinh ngạc đến ngây người: "Oa thật nhanh!"
Trong lúc tất cả mọi người đang có mặt ở đây sợ hãi và thán phục thì Lâm Hiên đã cản ở trước mặt Hồng Dực Bức Yêu.
Hồng Dực Bức Yêu hiển nhiên không ngờ được là có người có thể cản lại, giật mình kêu lên, ném thiếu nữ muốn chạy trốn.
"Ngươi cho rằng ngươi trốn được sao?"
Lâm Hiên trái tay nắm lấy quần áo phía sau lưng thiếu nữ, như thiểm điện đi tới trước mặt Hồng Dực Bức Yêu, tay phải trực tiếp một quyền.
Bành!
Tu vi Đại Thánh Cảnh, cho dù là tay không tấc sắt, đối phó Nhị giai Đại yêu cũng là nghiền ép. Một quyền này, Hồng Dực Bức Yêu trực tiếp bị chấn bể xương cốt toàn thân, kêu thảm một tiếng rơi xuống mặt đất.
"Một quyền đánh nát Nhị giai Đại yêu, vị công tử này có thể nói là yêu nghiệt!"
Bị một quyền này của Lâm Hiên chấn động mạnh lay đến, rất nhiều tu sĩ thậm chí quên đến cướp đoạt Hồng Dực Bức Yêu.
Mà thậm chí. Sau khi quan sát kỹ diện mạo của Lâm Hiên và mấy người Tuyền Châu, không khỏi lớn gan suy đoán: "Vị công tử này khí chất vô song, hẳn là Bắc Huyền Thiên Đế phu chúng ta?"
Lập tức có tông chủ Kiếm Tông đến từ Bắc Huyền Thiên nói ra: "Ta từng may mắn chiêm ngưỡng tôn dung của Đế phu ở Thái Sơ Thánh Địa, có thể khẳng định hắn chính là Đế phu!"
Bọn họ nói như vậy, lập tức toàn trường tiếng hô như sấm.
Đám người của Xích Tiêu Thiên và Động Nguyên Thiên liên tục gật đầu. Nghe đồn Huyền Băng Nữ Đế có tứ nữ, chính là một thai tứ bảo tứ bào thai. Mà là đệ nhất mỹ nhân Cửu Thiên Tiên Vực, nam nhân của nàng đương nhiên là cử thế vô song khí chất phi phàm.
"Khó trách hắn tốc độ cực nhanh, thực lực siêu cường, hóa ra là phu quân của Huyền Băng Nữ Đế!"