Ngày hôm nay Tịnh Hải vì Việt Thương Quốc, mà từ xa vạn dặm vội vàng chạy đến đây cũng khiến cho Tiêu Phi có chút cảm động.
Đối với cao tăng như thế này, đương nhiên là Tiêu Phi mười phần lễ đãi.
Tịnh Hải chắp tay trước ngực đáp lễ nói: "Tiêu thí chủ không cần phải khách khí."
Hắn từ vừa mới bắt đầu thì đã quan sát được Tiêu Phi có khí tượng thiên kiêu. Lại thêm Tiêu Phi lòng mang chính đạo, vì quốc gia an bình mà thân chịu trọng thương, cho nên hắn mới mở lòng nhân từ dùng hết toàn lực cứu chữa cho Tiêu Phi.
Bởi vậy hắn và Tiêu Phi có được một phần giao tình thâm hậu.
Sau đó hắn đi tới trước mặt Lâm Hiên, hành lễ nói: "Đế phu tại thượng, Đại vào khoảng sau mười ngày nữa Lôi Âm Tự chúng ta cử hành Phật Đạo thịnh hội."
"Không biết Đế phu có thời gian có thể tới tham dự hay không?"
Mấy người Mộ Ấu Khanh đều lộ ra vẻ giật mình.
Phật Đạo thịnh hội chính là hội nghị đỉnh cấp mà người trong Phật môn khai đàn luận đạo, từ trước tới nay chỉ có người trong Phật môn mới có thể tham gia. Không ngờ được là nhất đại cao tăng Tịnh Hải đại sư lại chủ động mời Lâm Hiên.
Mộ Ấu Khanh không khỏi lộ ra mấy phần sùng bái.
"Biểu tỷ phu đúng là mị lực vô biên, đi tới chỗ nào cũng có người muốn móc nối quan hệ với hắn!"
Lâm Hiên cười nhạt một tiếng: "Có thời gian, nhất định trình diện."
Phật Đạo thịnh hội, Phật Môn tụ hội thịnh huống chưa bao giờ có đó, nếu như có cơ hội thì chắc chắn Lâm Hiên sẽ dẫn theo các cô con gái của mình tới xem một chút.
"Thiện tai thiện tai, vậy thì lặng chờ tin lành của Đế phu!" Nụ cười trên mặt Tịnh Hải càng đậm hơn.
Có thể mời người có đại tạo hóa như Đế phu tiến về Đại Lôi Âm Tự, chính là phúc phận của Đại Lôi Âm Tự. Thiện duyên như thế không thể tùy tiện bỏ lỡ được!
"Linh Nhi, ngươi sao rồi?"
Trong lúc tất cả mọi người đang có mặt ở đây nói chuyện với nhau thì Mộ Ấu Khanh bỗng nhiên kêu một tiếng.
Hóa ra là Tiêu Linh Nhi đang đứng ở bên cạnh nàng bỗng nhiên mất đi tri giác, ngã xuống. May mắn Mộ Ấu Khanh phản ứng nhanh, đỡ lấy nàng.
Chỉ thấy lúc này Tiêu Linh Nhi đã nhắm nghiền hai mắt, Hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.
Tịnh Hải vội vàng đi lên phía trước nói: "Để bần tăng đến xem!"
Mộ Ấu Khanh nhẹ nhàng đặt Tiêu Linh Nhi xuống dưới đất, sau đó ngẩng đầu nói ra: "Đại sư, ngươi hiểu y thuật?"
Tiêu Phi nói ra: "Tịnh Hải đại sư chính là Y Thánh hiếm thấy trong Phật môn, ba năm trước đây ta trong thời khắc cửu tử nhất sinh, chính là đại sư xuất thủ mới kéo lại ta trở về từ quỷ môn quan."
Quái bệnh của Tiêu Linh Nhi, Tiêu Phi vốn muốn đi cầu Tịnh Hải xuất thủ trị liệu. Nhưng những năm này Tịnh Hải vân du tứ phương, rất khó tìm tung tích của hắn, cho nên chuyện này vẫn kéo dài cho đến bây giờ.
Bây giờ Tiêu Phi cảm thấy là cơ hội rất tốt, có thể nhờ Tịnh Hải trị liệu bệnh này cho Linh Nhi.
Mộ Ấu Khanh nghe vậy khẽ gật đầu, không hổ là cao tăng đắc đạo, y thuật cũng phi phàm như thế.
"Quái."
Sau khi cẩn thận kiểm tra cho Tiêu Linh Nhi, Tịnh Hải lại lắc đầu.
"Nàng đã không còn nhịp tim, nhịp tim đập hoàn toàn ngừng lại, theo lý mà nói thì hẳn là đã hoàn toàn tử vong mới đúng."
"Nhưng mà trừ cái đó ra, con ngươi của nàng giống bình thường, nhiệt độ cơ thể cũng không có dấu hiệu hạ xuống, nhìn cũng không có khác gì là người bình thường."
"Chuyện này đúng là quá quái dị!"
Tiêu Phi sau khi nghe xong không khỏi lộ ra thần sắc lo lắng: "Đại sư, chẳng lẽ ngươi cũng không có cách nào cứu nàng sao?"
Hắn nhớ kỹ thái y đã từng nói, chỉ cần nhịp tim của Tiêu Linh Nhi lại ngừng lại một lần nữa thì chắc chắn phải chết.
Vốn cho rằng cao tăng đắc đạo Tịnh Hải có thể để cho Tiêu Linh Nhi xuất hiện một tia kỳ tích, nhưng không ngờ kết quả vẫn khiến cho người ta tuyệt vọng như vậy.
Tịnh Hải đứng dậy, chắp tay trước ngực: “A Di Đà Phật, bần tăng tự hỏi y thuật đã sánh với Tông sư, nhưng mà tình huống giống như nàng đây là lần đầu tiên ta gặp được."
"Đừng nói chi là tìm ra biện pháp chữa trị."
Tiêu Phi nghe xong, thân thể lập tức xụ xuống. Linh Nhi, chẳng lẽ ngươi phải chết như vậy?
"Thúc thúc, cha ta có thể cứu Linh Nhi a di!"
Lúc này một giọng nói non nớt vang lên. Tiêu Phi xoay người, nhìn thấy Tuyền Châu chớp mắt to nhìn mình. Mà Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu trên mặt cũng lộ ra vẻ khẳng định.
Trước đây không lâu các nàng tận mắt nhìn thấy cha dùng y thuật thần kỳ đổi ra vô số côn trùng xấu xa từ trong cơ thể của Thẩm Di ra. Cho nên bọn họ kết luận, ngay cả Thẩm Di cũng có thể cứu sống, chắc chắn cha cũng có thể cứu sống được Linh Nhi a di!
Tiêu Phi trong lòng hơi động, đúng đó, Đế phu năng lực thông thiên, nói không chừng hắn có biện pháp có thể cứu sống Linh Nhi!
Thế là vội hỏi: "Đế phu, chắc chắn là ngài có cách để cứu sống Linh Nhi đúng không?"
Lâm Hiên thản nhiên nói: "Nàng vốn không có chết, vậy tại sao phải cứu sống."
Không chết?
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều sững sờ.
Tiêu Linh Nhi nhịp tim ngừng đập, hoàn toàn không có nhịp đập, đây chính là dấu hiệu của tử vong. Nhưng mà tất cả bọn họ đều biết Lâm Hiên sẽ không nói lung tung. Nếu như Đế phu đã phán đoán như vậy thì chắc chắn là có đầy đủ căn cứ.
Tiêu Phi vội hỏi: "Vậy theo ý kiến của Đế phu ngài, rốt cuộc Linh Nhi nàng như thế nào?"
Lâm Hiên: "Nàng trời sinh chính là Huyền Phượng Chi Thể hiếm thấy, cần trải qua cửu tử cửu sinh Niết Bàn mới có thể kích hoạt loại thể chất này."
"Bây giờ nàng đang trải qua lần thứ nhất, cũng là một lần Niết Bàn khó khăn nhất."
Vấn đề của Tiêu Linh Nhi cũng không phải là dựa vào y thuật là có thể giải quyết được.
Mà có được Huyền Tuyệt Thiên Thư, thông hiểu cổ kim. Lâm Hiên nhanh chóng tìm ra được triệu chứng giả chết của nàng biết được rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.
……………………………………………