Một tên đệ tử vội vàng đi từ ngoài cửa vào sau đó lên tiếng nói: "Sư tôn, ngài có chỉ thị gì?"
Phương Thánh Nguyên nói ra: "Bắc Huyền Thiên Đế phu giá lâm, Bát Quái Tông chúng ta không thể mất cấp bậc lễ nghĩa."
"Ngươi lập tức đi ra ngoài nói cho hắn biết là bây giờ vi sư đang bế quan tu luyện cho nên không tới một năm nữa năm nữa thì sẽ không ra khỏi cửa, mời Đế phu trở về đi!"
Trong lòng hắn nghĩ có "Cửu Chuyển Kim Hà Đại Trận" phòng ngự, Lâm Hiên nếu như không thể đánh vào bên trong thì cũng chỉ đành rời đi. Kể từ đó, hắn không có trực tiếp đắc tội Lâm Hiên, lại có thể thành công bức lui được cường địch này. Đúng là nhất cữ lưỡng tiện!
"Rõ!" Lưu Thanh Phong vội vàng chạy ra cửa.
Không đến ba hơi, Lưu Thanh Phong lại trở về.
"Sư tôn không xong! Đại trận hộ sơn của chúng ta bị Bắc Huyền Thiên Đế phu một chỉ bắn nát!"
"Cái gì? !"
Nghe vậy, Phương Thánh Nguyên cả kinh khẽ run lên. Chỉ trong thời gian ngắn như thế mà "Cửu Chuyển Kim Hà Đại Trận" đã bị một chỉ bắn nát. Điều này nói rõ, phu trận pháp tạo nghệ của Bắc Huyền Thiên Đế cao hơn mình tưởng tượng rất nhiều. Thậm chí, ngay cả tổ sư khai sơn bản tông cũng chưa chắc sẽ mạnh hơn hắn.
Phải biết, điển tịch trong tông môn ghi lại tổ sư gia tốn trọn vẹn nửa năm mới sáng lập ra được đại trận hộ sơn này. So sánh một cái ai hơn ai yếu thì biết ngay!
Nghĩ tới đây, Phương Thánh Nguyên không còn dám chậm trễ một giây, vội vàng xông ra đại điện. Sau đó hắn nhìn thấy một nam tử áo trắng, phong thần tuấn lãng, ngạo nghễ nhìn xuống chính mình.
"Tông chủ Bát Quái Tông Phương Thánh Nguyên, bái kiến Đế phu!" Phương Thánh Nguyên vội vàng hành lễ.
Lâm Thông cả giận nói: "Cẩu tặc Phương Thánh Nguyên, uổng cho chúng ta xem ngươi thành người tốt, không ngờ được là ngươi lại âm độc như thế!"
"May mắn chúng ta gặp được Đế phu mới có thể tránh được quỷ kế của ngươi."
"Bây giờ Đế phu giá lâm, cẩu tặc ngươi tốt rút kiếm tự vận!"
Bị Lâm Thông hô như thế, Phương Thánh Nguyên nội tâm đại loạn. Huyền Băng Nữ Đế chính là cường giả Đế Cảnh, nam nhân của nàng nói thế nào cũng sẽ không thấp hơn Đế Cảnh? Nếu không sao có thể lọt được vào mắt xanh của nàng?
Trước mặt cường giả như thế này nếu như dám chống cự sợ là không những mình sẽ hôi phi yên diệt mà ngay cả tất cả người trong Bát Quái Tông cũng không được chết tử tế. Nhưng bây giờ nếu như cúi đầu thì chắc chắn mấy người Lâm Thông sẽ lột da của mình.
Nghĩ nghĩ, Phương Thánh Nguyên hành lễ với Lâm Hiên sau đó nói ra: "Đế phu tại thượng, khẩn cầu Đế phu khoanh tay đứng nhìn!"
Lâm Hiên thản nhiên nói: "Ngươi đang yêu cầu ta làm việc?"
Phương Thánh Nguyên vội vàng lắc đầu: "Tại hạ không dám! Tại hạ chỉ muốn nói, nếu như Đế phu chịu khoanh tay đứng nhìn thì tại hạ muốn cược một ván với Đế phu!"
Lâm Hiên nở một nụ cười nói: “Cược như thế nào?"
Phương Thánh Nguyên giơ Cửu Kiếp Kiếm lên nói: "Nếu như ta có thể dùng kiếm này tới gần Đế phu trăm bước, mời Đế phu rời khỏi Bát Quái Sơn!"
Hắn đã ấp ủ một kế hoạch mà hắn có thể thắng ở trong lòng. Hắn thấy, Lâm Hiên vô cùng cường đại, mình không thể nào làm bị thương hắn được. Nhưng mà có được vũ khí cấp Linh Bảo như Cửu Kiếp Kiếm. Dựa vào kiếm khí và lôi lực mạnh mẽ, lại thêm trận pháp tạo nghệ cấp Tông sư của mình. Tới gần Lâm Hiên trăm bước cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Bọn người Lâm Thông sau khi nghe xong đều lộ ra vẻ mặt trào phúng.
Đế phu chính là cường giả Đại Thánh Cảnh, cho dù là đứng ở nơi đó hóng gió thì Phương Thánh Nguyên cũng không thể tới gần hắn ngàn bước. Lẽ nào hắn cho rằng mình có một thanh Cửu Kiếp Kiếm là có thể nhảy nhót trước mặt Đế phu?
"Nếu như muốn chơi thì phải chơi lớn một chút." Lâm Hiên cười nói: “Nếu ngươi có thể rời khỏi chỗ một bước, coi như ngươi thắng."
"Thật chứ?" Phương Thánh Nguyên ánh mắt sáng lên.
Lâm Hiên gật gật đầu: "Quân vô hí ngôn."
Phương Thánh Nguyên trong lòng vui mừng, vội vàng thôi động chân nguyên, trong phạm vi mười bước, gia trì một cái trận pháp phòng ngự cực kỳ cường đại. Đồng thời, hắn âm thầm câu thông với kiếm linh của Cửu Kiếp Kiếm, cưỡng chế bộc phát toàn bộ tiềm năng của Cửu Kiếp Kiếm ra.
"Đế phu, vậy ta bắt đầu!"
Phương Thánh Nguyên bỗng nhiên cắn răng một cái, giơ Cửu Kiếp Kiếm lên đâm về phía Lâm Hiên.
Bành!
Một đạo cự lực kinh khủng không cách nào hình dung, trong nháy mắt nghiền nát trận pháp hắn gia trì. Đồng thời bỗng nhiên đập vào trên người hắn.
Phương Thánh Nguyên chỉ cảm thấy như là bị một con Hồng Hoang Bạo Long đập một chưởng, xương cốt toàn thân lập tức vỡ vụn, đau đến hắn kém chút ngất đi.
Thân thể trầm xuống, hắn ầm một tiếng nện xuống đất. Trong lúc nhất thời mặt đất xung quanh xuất hiện vô số vết rách, khói bụi bay tán loạn.
"Trời ạ, Bắc Huyền Thiên Đế phu không phải là Đại Thánh Cảnh chứ!"
Phương Thánh Nguyên ở trong lòng nhịn không được kêu rên một tiếng. Vừa rồi trận pháp hắn gia trì là "Bát Quái Bát Tượng Trận". Đó là trận pháp có thể hình thành lực lượng pháp tắc bên trong phạm vi nhỏ.
Nhưng mà trước mặt Lâm Hiên nó giòn như vỏ trứng. Chuyện này khiến cho Phương Thánh Nguyên không thể không phán đoán một lần nữa, thực lực Lâm Hiên chỉ sợ đã vượt qua phạm vi Đế Cảnh.
Mà nhìn thấy Lâm Hiên gần như trong nháy mắt đã phế bỏ Phương Thánh Nguyên, lại cưỡng chế lấy được Cửu Kiếp Kiếm.
Bọn người Lâm Thông ngoại trừ cúng bái ra cũng chỉ còn lại sùng bái!
Lâm Hiên nhìn thoáng qua Cửu Kiếp Kiếm trong tay, lộ ra vẻ mặt hài lòng: "Lần này xem như tập hợp đủ tất cả vật liệu luyện chế bốn thanh chuẩn tiên kiếm, không uổng công chuyến này."
Hắn tiện tay khẽ động, mở ra Cửu Kiếp Kiếm một lần nữa, chia làm bốn mảnh vỡ ném vào thanh vật phẩm hệ thống.
Nhìn thấy hắn lại nghịch hướng thao tác, phân giải Cửu Kiếp Kiếm như thế. Chẳng những bọn người Lâm Thông, ngay cả Phương Thánh Nguyên đều khiếp sợ tận đáy lòng.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, đúng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt a!"
Mắt thấy Phương Thánh Nguyên bị phế, bọn người Lâm Thông lập tức lấy nạp giới của bản thân ra giao cho Lâm Hiên.