Bọn họ tự tin một thế lực khổng lồ như thế tuyệt đối có khả năng đánh một trận!
Thế là nhao nhao hiện ra bản thể, điên cuồng mà phóng tới Dương Giác Thành.
Mà lúc này.
Trên không Dương Giác Thành, bạch quang lóe lên.
Lâm Hiên đã dẫn theo bốn cô con gái xuất hiện ở trên bầu trời.
Vì che chở tâm linh nhỏ yếu của các nữ nhi bảo bối. Lâm Hiên điều khiển bốn thanh chuẩn tiên kiếm đại khai sát giới trước, sau đó dẫn chúng nữ nhi xuất hiện.
Nhìn thấy hắn dẫn theo chúng nữ nhi tới, mọi người phía dưới đều vẻ mặt sùng bái kính sợ.
Có người biết Lâm Hiên người, hết sức kích động nói ra thân phận của hắn: "Là Bắc Huyền Thiên Đế phu! Ta từng bái kiến tôn dung hắn ở văn đàn luận đạo đại hội, có thể nói là cả đời khó quên a!"
Theo hắn nói như vậy, toàn bộ Dương Giác Thành lập tức sôi trào.
"Hóa ra là Bắc Huyền Thiên Đế phu, khó trách sẽ mạnh như vậy!"
"Nãi nãi, vừa rồi bốn con Địa Ngục Sư Thứu đều sắp làm ta sợ muốn chết, bây giờ tốt, Đế phu vừa xuất mã thì quét ngang những yêu ma quỷ quái này!"
"Mạnh! Đế phu thật là mạnh! Đó mới là nam nhân chân chính!"
...
Trong tiếng than thở của tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Bầu trời xa xăm, mây đen cuồn cuộn, đen nghịt một mảnh đánh thẳng tới Dương Giác Thành.
So với động tĩnh bốn con Địa Ngục Sư Thứu gây ra vừa rồi, lần này mây đen càng lớn càng kinh khủng.
Nhưng giờ phút này, mấy triệu người trong Dương Giác Thành không ai cảm thấy khẩn trương và bất an.
Ngược lại thậm chí có người phát ra tiếng cười khinh thường: “Có Bắc Huyền Thiên Đế phu hoành tảo cổ kim ở đây, những Địa Ngục Sư Thứu này còn dám đến đây, đúng là muốn chết!"
Từ lúc chào đời tới nay, tất cả mọi người trong Dương Giác Thành chưa bao giờ tự tin đối diện Yêu tộc như vậy.
Xoát xoát xoát xoát ~
Lúc này Lâm Hiên đã vung tay lên, thao túng bốn thanh chuẩn tiên kiếm bắn về phía đại quân Địa Ngục Sư Thứu xa xa.
Bốn thanh kiếm nhanh như điện chớp, chớp mắt đã đến!
Khí thế vạn quân, không thể địch nổi!
Bành bành bành bành...
Ngoài ba mươi dặm, trên bầu trời.
Chuẩn tiên kiếm được Lâm Hiên điều khiển điên cuồng giết chóc, trong lúc nhất thời kích thích ngàn tầng sóng xung kích. Chẳng những nghiền nát đại quân Địa Ngục Sư Thứu, còn vô tình phá vỡ lòng tin của tất cả bọn họ.
"Ông trời ơi, bốn thanh kiếm này giết điên rồi!"
"Hoàn toàn không thể nào tới gần Dương Giác Thành, lần này chúng ta đúng là gặp được cường giả trước nay chưa từng có!"
"Một kiếm giết mười người, chúng ta tốt xấu gì cũng là Yêu tướng Lục giai trở lên, không kháng đánh như vậy sao?"
Chúng tộc nhân Địa Ngục Sư Thứu nhất thời lâm vào điên cuồng sợ hãi.
Thúc Hàn tràn ngập kính sợ nhìn về phía bộ áo trắng trên bầu trời xa xa, lẩm bẩm nói: "Có thể sử dụng kiếm giết người như thế này, nam tử áo trắng này rất có thể đã vượt ra khỏi Đế Cảnh!"
Không kịp cân nhắc thân phận Lâm Hiên, mắt thấy người sắp bị giết sạch, hắn vội vàng hạ lệnh: "Rút lui!"
Chúng tộc nhân Địa Ngục Sư Thứu nghe vậy âm thầm thở dài một hơi, nếu còn không rút lui thì tất cả sẽ chết ở chỗ này!
Nhưng mà ngay khi bọn họ điên cuồng quay đầu chạy trốn. Một đoàn ngũ thải lôi vân phạm vi trăm dặm bao phủ đỉnh đầu bọn họ.
"Tê ~ lôi thuật!"
Giờ khắc này, mấy người Thúc Hàn đều sợ ngây người.
Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, tất cả đều là thể chất cực âm. Lại trời sinh tự mang nhiếp hồn chi thuật, cũng là cực âm chi thuật. Ngũ Hành Thần Lôi Lôi Hỏa này cũng là đại khắc tinh trời sinh của bọn họ a!
Ầm ầm!
Lôi quang bùng lên, Điện Long che trời.
Khí thế hủy thiên diệt địa, khiến cho bọn người Thúc Hàn nhất thời quên chạy trốn.
Sau đó, vô số Điện Long tựa như như mọc mắt, hóa tất cả Địa Ngục Sư Thứu bên người Thúc Hàn thành bột mịn.
"Trời ạ ~ "
Thúc Hàn cả kinh toàn thân run rẩy.
Hắn đã là cường giả Chuẩn Đế Cảnh. Mà ở phía dưới vô biên lôi vân này, hắn giống như sâu kiến. Chuyện này khiến hắn không khỏi suy đoán, Lâm Hiên đã là đại năng Đại Thánh Cảnh.
Bành!
Bỗng nhiên thân thể của hắn đau đớn một hồi. Khi lấy lại tinh thần, Lâm Hiên đã đứng ở trên lưng của hắn.
Dưới uy áp của Lâm Hiên, Thúc Hàn lông tơ dựng đứng, sợ đến trái tim sắp ngưng đập.
Sau đó nghe Lâm Hiên lạnh nhạt nói: "Dẫn ta đến lãnh địa tộc các ngươi."
Nghe vậy, Thúc Hàn cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc, hôm nay đại kiếp sắp tới! !
………………………………………………………………………………...
Hít sâu một hơi, Thúc Hàn không khỏi nghĩ như thế. Nơi trú quân bản tộc cũng không phải là một nơi đơn giản. Cho dù Lâm Hiên là cường giả Đại Thánh Cảnh, nếu cưỡng ép xâm nhập, sợ cũng không thể nào ngăn cản viễn cổ huyền bí chi lực bao phủ ở nơi đó.
Mà cỗ huyền bí chi lực này mới là chỗ dựa cho Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc có thể sừng sững mười lăm vạn năm mà không ngã ở Cửu Thiên Tiên Vực!
Nghĩ đến đây, trong lòng Thúc Hàn lại cảm thấy một tia khoái ý. Mặc dù lần này cường công Thương Phong Quốc tổn thất nặng nề. Nhưng nếu có thể xử lý tuyệt thế cường giả như Lâm Hiên. Chắc chắn sẽ khiến cho Địa Ngục Sư Thứu nhất tộc uy danh vang vọng Cửu Thiên Tiên Vực.
"Còn không đi?"
Lòng bàn chân Lâm Hiên sinh ra một cỗ cự lực, suýt chút nữa thì chấn vỡ thân thể Thúc Hàn.
Thúc Hàn không còn dám suy nghĩ nhiều, vội vàng vương cánh khổng lồ, dẫn theo Lâm Hiên và mấy người Tuyền Châu phi tốc trở về.
Mà bên trong Dương Giác Thành, mắt thấy Lâm Hiên giẫm lên Địa Ngục Sư Thứu to lớn cưỡi gió mà đi.
Hứa Vân Long và tất cả mọi người cũng nhịn không được cảm thán một câu.
Đại trượng phu, phải như Bắc Huyền Thiên Đế phu!
...
Một ngàn vạn dặm ngoài biên cảnh Vô Lượng Thiên.
Nơi đây chính là một mảnh hải vực to lớn.
Trong hải vực rất nhiều núi nhỏ, cắt trọn phiến hải vực thành từng dòng hải lưu rộng lớn. Mỗi khi gió nổi lên, sóng cả cuồn cuộn. Giữa những hẻm núi, tiếng sóng kinh thiên. Lại có khí lưu huyền diệu mạnh mẽ không gì sánh nổi xung kích bốn phía, làm cho người ta không dám tới gần.