Hắn vốn cho rằng Huyền Tịch đã dẫn người rời khỏi đây, không ngờ được là còn đang ở trong chùa miếu.
Như thế rất tốt, dễ dàng giết tất cả bọn người Độ Ác.
"Huyền Tịch sư thúc, giết bọn họ đi!" Sau đó Diên Hằng quát to một tiếng.
Huyền Tịch lặng im một lát, đi đến trước mặt Độ Ác, nhìn xuống nói: "Phật lòng dạ từ bi, vi sư cho ngươi một cơ hội, ngươi có chịu theo ta làm việc hay không?"
"Ta khinh!" Độ Ác lập tức giận dữ.
"Phật gia ta nhậu nhẹt nhưng ngại ta có một viên chính nghĩa chi tâm!"
"Loại dơ bẩn hung tàn như ngươi, bản Phật gia tuyệt đối sẽ không thông đồng với ngươi làm bậy!"
Bọn người Chu Huy nghe vậy đều lộ ra một tia kính trọng. Không hổ là nhất đại hiệp tăng, cận kề cái chết không dời chí, đúng là có cốt khí!
"Vậy vi sư đưa ngươi xuống Địa ngục, miễn cho ngươi tiếp tục chịu tội." Huyền Tịch vận chuyển chân nguyên.
Uy áp mạnh mẽ của Tôn Giả đỉnh phong, bàn tay của hắn giống như cự như sơn ép tới đỉnh đầu Độ Ác.
Cạch!
Một tiếng xương vỡ vụn vang lên, khiến cho mọi người da đầu tê dại một hồi.
Độ Ác khiếp sợ mở mắt ra nhìn thấy người thụ thương lại không phải mình. Mà người đứng ở trước mặt hắn Huyền Tịch đã lui về sau, vội vàng thối lui vài chục bước, nặng nề mà đụng vào tường, ngã xuống đất không dậy nổi.
"Huyền Tịch sư thúc bị phế!"
"Huyền Tịch sư thúc đã là tu vi Tôn Giả đỉnh phong, thậm chí ngay cả hắn cũng đỡ không nổi đối phương một chút, người xuất thủ này cực kỳ đáng sợ a!"
Trong lòng bọn người Diên Hằng run lên, cảm giác sợ hãi mãnh liệt trong nháy mắt bao phủ trong lòng bọn họ.
Mà mấy người Độ Ác, Chu Huy, Lý Đức Xương thì mừng rỡ trong lòng.
Có cường giả tuyệt thế giáng lâm, bọn họ đều được cứu rồi!
Một đạo bạch quang hiện lên.
Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Lâm Hiên ôm mấy người Tuyền Châu rơi vào trong sân.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy hắn, tất cả mọi người bị kinh diễm. Dưới ánh trăng, Lâm Hiên tướng mạo phong thần tuấn lãng, tự mang hào quang!
Giờ khắc này, đầu óc tất cả mọi người đều đang nhanh chóng chuyển động, bắt đầu suy đoán thân phận của Lâm Hiên.
Lúc này, một bóng người ngoài cửa lớn xông tới, Tạ Chí Kiên vẻ mặt chật vật nói: "Đế phu, tốc độ của ngài quá nhanh, lão hủ ta suýt nữa đuổi không kịp ngài a!"
Lâm Hiên mỉm cười, nếu hắn muốn tăng tốc, Tạ Chí Kiên đã bị bỏ lại lâu rồi.
Đế phu!
Mà nghe được xưng hô thế này, người ở chỗ này đều sắc mặt đại biến.
Độ Ác, Chu Huy và Lý Đức Xương không khỏi nội tâm chấn động mãnh liệt: "Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Mà Huyền Tịch còn lại một hơi, còn có bọn người Diên Hằng thì nhịn không được hô lên một tiếng: "Cửu Thiên Tôn Giả!"
Phật Đạo Cửu Thiên Tiên Vực và Thương Long đại lục thường có giao lưu. Bởi vậy đối với người trong Phật môn ở Thương Long đại lục, đại danh Cửu Thiên Tôn Giả của Lâm Hiên như sấm bên tai.
Giờ khắc này, bọn người Huyền Tịch cảm thấy sợ hãi thấu xương.
Ai mà ngờ được ở quốc gia biên giới ở Trung Thổ Thần Châu như Thiên Tinh Quốc lại sẽ đụng phải tồn tại như Cửu Thiên Tôn Giả!
"Các bảo bối, Đại Hùng Bảo Điện trước mặt có rất nhiều thứ chơi vui, các ngươi đi chơi một hồi."
Lâm Hiên buông mấy người Tuyền Châu xuống, để các nàng đi vào trong đại điện chơi.
Dù sao có thần niệm của hắn bao phủ, sẽ không có vấn đề gì.
"Tốt!"
Mấy người Tuyền Châu rất ngoan nắm tay chạy vào bên trong đại điện.
Sau đó Lâm Hiên chậm rãi đánh thẳng tới mấy người Diên Hằng, lạnh lùng nói: "Miệng đầy từ bi nhân nghĩa, nội tâm hung tàn táo bạo, ta thấy các ngươi mới nên xuống Địa ngục."
Nói xong, hắn bóp ra một đạo Ngũ Hành Lôi Quyết, hóa thành ba đạo Lôi Hỏa ném tới bọn người Diên Hằng, trong khoảnh khắc đốt ba người thành tro.
Đi đến trước mặt Huyền Tịch, Lâm Hiên hỏi: "Tại sao lại bắt những trẻ nhỏ vô tội đó?"
………………………………..
Huyền Tịch ngẩng đầu liếc Lâm Hiên một cái. Chỉ nhìn một cái thì trong lòng hắn trở nên lạnh lẽo, sợ hãi không thôi. Hắn cảm thấy mình bị Lâm Hiên nhìn xuống giống như là bị một viễn cổ cự thần nhìn xuống, không nảy sinh nổi một chút phản kháng nào.
Nuốt một ngụm nước bọt, Huyền Tịch vội vàng nói: "Ta bắt bọn chúng là vì hiến bọn chúng cho Thanh Hồng Quốc Tề gia!"
Thanh Hồng Quốc Tề gia!
Lâm Hiên nhíu lông mày lại, đó không phải là chỗ mình muốn đi hay sao?
Phải biết, Tề Vũ chính là người của gia tộc này.
Mà bọn người Chu Huy và Lý Xương Đức thì nhịn không được nói.
"Thanh Hồng Quốc Tề gia chính là một trong số ngũ đại thế gia có thế lực nhất Thanh Châu, khó trách có thể sai sử một cường giả Tôn Giả đỉnh phong làm việc!"
"Không sai, Tề gia tuy là thế gia, uy vọng lại vượt xa một nước, quá có danh tiếng ở Thanh Châu! Không ngờ được là lần này trẻ nhỏ mất tích đúng là do Tề gia ở sau lưng giở trò!"
Trung Thổ Thần Châu đại địa, rộng lớn vô ngần, quốc gia vô số.
Rất nhiều quốc gia vị trí địa lý tương đối gần nhau sẽ tụ hợp lại với nhau, xác định khu vực trong phạm vi nhất định là một châu. Kể từ đó tiện cho các quốc gia trong toàn bộ Thương Long đại lục giao lưu và câu thông với nhau.
Ví dụ như là Thanh Châu, tổng cộng có hơn năm ngàn quốc gia tạo thành. Nói theo một ý nghĩa nào đó, giống như những khu vực Đông Nam Tây Bắc Hoang.
Mà Tề gia chính là đỉnh cấp thế gia nổi tiếng Thanh Châu. So với Tề gia, Thiên Tinh Quốc hoàn toàn không lấy ra được! Chu Huy và Lý Đức Xương há có thể chưa nghe nói tới đại danh của gia tộc này?
Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư, Lâm Hiên hiểu địa lý tự nhiên như trong lòng bàn tay, hỏi tiếp: "Ngươi hiến những trẻ nhỏ này cho Tề gia là muốn cho bọn họ làm gì?"
Huyền Tịch do dự một lát, dưới uy thế mạnh mẽ của Lâm Hiên, hắn không dám nói láo, cắn răng nói: "Là vì hiến cho gia chủ Tề gia luyện khí."
"Hắn cần tổng cộng sáu mươi sáu đôi đồng nam đồng nữ ra đời vào giờ Dần một khắc."
"Cho nên ta mới nghĩ biện pháp tìm kiếm hài tử ra đời vào thời điểm đó từ hoàng cung và trong quan phủ."