Cũng đúng lúc này, giọng nói máy móc của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của Lâm Hiên.
"Ngươi kiên nhẫn cẩn thận, dạy chúng nữ nhi nhanh chóng học được kỹ năng mặc quần áo, ban thưởng: Thiên Cức Ly Phệ Đan!"
Thiên Cức Ly Phệ Đan!
Nhìn thấy cái tên này, Lâm Hiên hơi nhíu lông mày, cảm thấy có chút ngưu!
Khi hắn cẩn thận nghiên cứu viên đan dược này, không khỏi có chút tâm huyết bành trướng. Nó là một viên đan dược Tiên giai thượng phẩm! Nói cách khác, đây là vô địch bảo đan của tiên giới, nhân gian tuyệt đối không có!
So với nó, Thánh giai đan dược được vô số người coi là Tiên Đan giống như đồ dỏm!
Mà công hiệu của nó cũng cực kỳ cường hãn. Dựa theo mặt chữ giải thích, Tiên Đan này giống như bụi gai, có thể bắn ngược tất cả tổn thương từ bên ngoài. Mà tỉ lệ bắn ngược của nó tương đối biến thái. Có thể bắn ngược gấp trăm lần tổn thương do hết thảy vũ khí, thuật pháp tạo thành, không thể triệt tiêu!
Nói cách khác, nếu như ăn đan dược này. Nếu có người cầm đao chặt mình một cái, như vậy mình chẳng những sẽ không thụ thương, sẽ còn khiến cho người này nhận hiệu quả một trăm đao phản phệ.
Tình cảnh này, ngẫm lại cũng cảm thấy rất kích thích a!
"Ta bây giờ có vô địch hộ thể thần kỹ 'Vô Địch Cấm Vực' bàng thân, bất kỳ thứ gì cũng không thể tổn thương đến ta, đâu cần phản phệ?"
Lâm Hiên nghĩ như vậy, ánh mắt dừng lại ở trên người chúng nữ nhi. Hắn định cho nữ nhi bảo bối của mình dùng viên Tiên Đan này.
Chỉ là đan dược này chỉ có một viên. Sau khi ăn vào chỉ có thể phát huy hiệu quả một lần.
Chỉ là hàng chỉ dùng được một lần, nên sử dụng như thế nào?
Lâm Hiên nghĩ nghĩ, điều ra tin tức trong Thái Diễn Đan Quyển, tiếp tục tìm tòi hiệu dụng của Thiên Cức Ly Phệ Đan. Cuối cùng hắn quyết định chia đan dược này ra làm bốn cho chúng nữ nhi phục dụng.
Tuy nói sau khi tách ra, hiệu quả phản phệ của nó yếu bớt gấp đôi. Nhưng dù sao cũng là Tiên Đan, vẫn tương đối có uy lực. Hơn nữa mấu chốt nhất là Tiên Đan này có thể bắn ngược tất cả tổn thương thuật pháp tạo thành, như vậy đối với một chút uy hiếp tiềm ẩn cũng rất có tác dụng.
Đây mới là nguyên nhân Lâm Hiên quyết định dùng nó trên người chúng nữ nhi.
Hạ quyết tâm.
Lâm Hiên lấy Thiên Cức Ly Phệ Đan ra, chia nó làm bốn phần, cưng chiều đưa cho mấy người Tuyền Châu: "Các bảo bối, đan dược này có chút đắng, nhưng ăn xong có thể khiến cho các ngươi trở nên càng đáng yêu, càng thông minh, các ngươi muốn ăn không?"
Hết cách, Lâm Hiên biết đan này vị đắng, chỉ có thể dùng cớ này để dỗ mấy người Tuyền Châu.
"Cha nói có thể càng đáng yêu, càng thông minh, vậy chắc chắn đan dược cực kỳ tốt!"
"Ừm ừm, vậy thì ăn đi!"
"Nếu là quá đắng, chút nữa cha cho ta ăn kẹo!"
"Ta cũng nghĩ như vậy!"
Các tiểu nha đầu biết cha cho mình thì chắc chắn là tốt nhất, cho nên không chút do dự đồng ý.
Về phần đắng, các nàng cũng có cách giải quyết, chính là đòi cha cho kẹo ăn.
"Thật ngoan!"
Lâm Hiên nhìn chúng nữ nhi cau mày nhưng vẫn rất kiên cường ăn đan dược, không khỏi nở một nụ cười từ ái.
………………………………….
Vì ban thưởng cho chúng nữ nhi tiếp tục mình vô điều kiện, cũng làm một người cha tốt nói lời giữ lời.
Mới buổi sáng Lâm Hiên đã vào phòng bếp, làm kẹo cho các nàng.
Có được trù nghệ cấp Tông sư.
Tự chế bánh kẹo đối với Lâm Hiên thì đơn giản giống như chơi.
Dùng đường phèn, mạch nha, nước và các loại nước rau quả hỗn hợp lại với nhau, Lâm Hiên nhanh chóng làm xong hơn mười viên kẹo hoa quả. Vì để cho chúng nữ nhi thuận tiện ăn, hắn còn cắm thêm que vào mỗi viên kẹo.
Thế là hơn mười cây kẹo que ra đời như vậy!
Chờ hắn đem những kẹo que này ra, trong mắt các tiểu nha đầu nhao nhao lóe ra ánh sáng sáng.
"Oa ~ kẹo này nhìn thật đẹp!"
"Hương vị thật thơm ngọt, người ta nhịn không được chảy nước miếng!"
"Ta lần đầu tiên nhìn thấy dùng que cắm vào kẹo, thật thú vị a!"
"Cha, bữa sáng hôm nay ta không ăn, chỉ ăn kẹo!"
Nhìn thấy chúng nữ nhi thích như thế, Lâm Hiên cảm thấy thành tựu bạo rạp.
Sau khi chia kẹo cho các nàng, cưng chiều nói ra: "Kẹo ăn nhiều không tốt cho sức khỏe, nhất là sáng sớm, không nên ăn kẹo, sau này buổi sáng chúng ta vẫn ăn điểm tâm bình thường được không?"
Thật ra thì những kẹo này được hắn điều phối, chỉ để lại vị ngọt, hàm lượng đường trong đó đã rất ít. Nhưng vì bồi dưỡng thói quen ăn uống lành mạnh cho chúng nữ nhi, Lâm Hiên đành phải nói như vậy.
"Ừm ừm! Biết rồi!"
Các tiểu nha đầu thỏa mãn liếm láp kẹo, cái đầu nhỏ gật gật.
Đợi đến sau khi các nàng ăn xong. Lâm Hiên dẫn các nàng đi súc miệng, sau đó lại dỗ dành các nàng ăn điểm tâm xong.
Mắt thấy trời sáng khí trong, hoàn cảnh thoải mái. Lâm Hiên dẫn theo các tiểu nha đầu tản bộ trong hoa viên để dễ tiêu. Đi một hồi, các tiểu nha đầu yêu cầu, hắn khiêu vũ, ca hát, chơi đùa với các nàng, rất vui vẻ!
Lúc này.
Đông Hoàng Tử U dẫn theo hai cung nữ, còn có một lão giả khí chất phi thường trầm ổn tiến vào Thủy Tinh Cung.
Nhìn thấy Lâm Hiên vui đùa ầm ĩ với chúng nữ nhi ở phía xa, Đông Hoàng Tử U khóe miệng hơi nhếch lên.
Lâm Hiên sủng ái mấy người Tuyền Châu luôn khiến cho nàng nhớ tới khi còn bé phụ thân cưng chiều mình. Điều này cũng làm cho trái tim cứng nhắc của nàng cảm thấy có chút ấm áp khó hiểu.
Mà cung nữ và lão giả thì âm thầm cảm khái không thôi. Đế phu cưng chiều chúng nữ nhi như thế, nói rõ hắn là một người cực kỳ có lòng yêu thương, chắc hẳn đây cũng là nguyên nhân Nữ Đế bệ hạ nhìn trúng hắn.
Đông Hoàng Tử U nện bước bước đi tới chỗ mấy người Lâm Hiên.
"Mẫu thân!"
Mấy người Tuyền Châu vừa nhìn thấy nàng thì cực kỳ vui vẻ. Vội vàng tiến lên giữ chặt tay Đông Hoàng Tử U: "Mẫu thân, ngươi cũng tới chơi với chúng ta đi!"
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy các nàng đang tay cầm tay ca hát khiêu vũ với Lâm Hiên.