Tây Môn Đồng vội vàng tiến lên hành lễ: "Bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Thế giới Ma tộc, cường giả vi tôn, càng bợ đỡ hơn nhân tộc. Lâm Hiên chẳng những thân phận hiển hách, lại tiểu thí ngưu đao là có thể vượt xa Dung Phương, một trong số Thiên Ma Giới Thập Đại Ma Sư.
Theo Tây Môn Đồng, như vậy rất đáng để kính sợ.
Cho nên dù là phụ thân của hắn là Khải U Ma Quân nghe tiếng xa gần, hắn cũng chủ động tiến lên hành lễ chào hỏi.
Đối với cử động của hắn, bọn người Chúc Vinh đều cảm thấy đương nhiên.
"Đế phu nếu coi trọng bất kỳ vật gì trên sạp hàng đều có thể cầm đi!"
So với Tây Môn Đồng, Chúc Vinh mở ra điều kiện tốt hơn cho Lâm Hiên. Cho dù Lâm Hiên lấy sạch đồ trên sạp hàng hắn thì hắn cũng không cảm thấy đau lòng chút nào, thậm chí còn lấy đó làm vinh hạnh.
Phải biết bây giờ Vô Sinh Quốc cũng thuộc về Bắc Huyền Thiên. Mà Lâm Hiên là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế, cho dù tốn giá lớn bao nhiêu nịnh bợ lấy lòng, Chúc Vinh đều cảm thấy đáng giá.
Lâm Hiên lắc đầu: "Những thứ khác thì miễn đi."
Ngoại trừ quả cầu thủy tinh ẩn chứa Hỏa Phượng huyết mạch chi lực, hắn chướng mắt những vật khác.
"Cha, có thể buộc quả cầu này lại không? Ta sợ làm rơi!" Tuyền Châu nói.
"Đúng thế, cầm trong tay không cẩn thận sẽ rơi!" Tuyền Hi gật gật đầu.
"Nếu mất đi vậy thì thật là đáng tiếc!" Tuyền Hàm vẻ mặt thành thật.
Tuyền Ấu gật cái đầu nhỏ: "Đúng đó, dù sao cũng là tấm lòng thành của tiểu di."
Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều cười nói: "Cha nghĩ cách cho các ngươi!"
Cho dù là bất cứ tiểu hài tử nào cũng sẽ xem món đồ chơi mới mua được như bảo bối, không nỡ vứt bỏ. Đương nhiên Lâm Hiên phải thỏa mãn yêu cầu của chúng nữ nhi, nghĩ cách giúp các nàng.
Thế là hắn kêu Mộ Ấu Khanh đi sạp hàng trang sức bên cạnh mua một sợi dây đỏ. Sau đó vận dụng tu vi và kỹ năng luyện khí cấp Tông sư của mình, trực tiếp cắm một đầu của sợi dây đỏ vào trong quả cầu thủy tinh.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây chấn kinh.
Động tác này của Lâm Hiên mặc dù vô cùng đơn giản nhưng chỉ cần là người có một chút kiến thức thì có thể nhìn ra hắn đang luyện khí!
Cái gọi là luyện khí. Chẳng những bao gồm luyện chế pháp bảo và vũ khí mới, tăng cường uy lực của pháp bảo và vũ khí. Còn bao gồm thay đổi đặc thù hoặc là cách sử dụng, khiến cho nó có được chức năng mới.
Mà Lâm Hiên dùng một sợi dây thừng xỏ xuyên qua quả cầu thủy tinh, đây chính là đang thay đổi đặc thù của quả cầu thủy tinh.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu dùng một sợi dây bình thường để luyện chế thượng phẩm Linh khí, quả là quá sức tưởng tượng!"
"Đương nhiên, so với tưởng tượng thì càng đáng sợ hơn là thủ đoạn luyện khí của hắn, khiến cho người ta kinh động như gặp thiên nhân, đứng hàng Tông sư a!"
Giờ khắc này, ngay cả Dung Phương cũng nhịn không được ở trong lòng cảm thán liên tục.
Nhất cử nhất động của Lâm Hiên hoàn toàn đổi mới thế giới quan của hắn.
So với Lâm Hiên, Dung Phương thậm chí cảm thấy Khải U Ma Quân cũng kém hơn một chút!
Mà chẳng những Dung Phương, Tây Môn Đồng cũng không nhịn được sinh ra ý tưởng giống vậy. Trong lúc nhất thời, hai người chỉ cảm thấy lần này tao ngộ Lâm Hiên đúng là được mở rộng tầm mắt, phá vỡ nhận thức!
"Tốt!"
Lâm Hiên xỏ dây qua quả cầu thủy tinh, sau đó thắt lại, như vậy thuận tiện cho chúng nữ nhi cầm trong tay.
"Như vậy thì sẽ không thành vấn đề!"
"Cha đúng là quá lợi hại!"
Các tiểu nha đầu đều cực kỳ vui mừng, nhịn không được leo lên trên người Lâm Hiên, hôn hắn mấy cái.
Mộ Ấu Khanh ở bên cạnh tràn ngập sùng bái cười.
Nàng cảm thấy muốn học tập chăm con như thế nào, làm như thế nào để được bọn nhỏ thích. Không cần thỉnh giáo bất kỳ kẻ nào, chỉ cần đi theo bên cạnh biểu tỷ phu mình là được rồi!
"Đế phu thủ bút như thần nhân, đúng là khiến người ta mở rộng tầm mắt!"
Tây Môn Đồng vẻ mặt tán thưởng: "Ta nghe nói hôm nay ở Quan Hà Thành có một trận đấu thú vô cùng long trọng, nếu không có Đế phu tham gia thì chắc chắn sẽ thiếu đi một phần vui thú!"
Đấu thú?
Nghe được cái tên mới lạ này, mấy người Tuyền Châu đều ánh mắt sáng lên.
"Cha, cái gì là đấu thú?" Tuyền Châu vội hỏi.
Lâm Hiên nói: "Chính là giống như nhân tộc đua ngựa, sẽ xuất hiện các loại ma thú giỏi về chạy, mọi người cùng lên đài thi đấu tỷ thí!"
"A, thì ra là thế, vậy chắc chắn rất thú vị!"
Các tiểu nha đầu gật gật đầu, nhanh chóng nhớ kỹ tri thức này.
Lâm Hiên cưng chiều nói: "Nếu như các ngươi cảm thấy hứng thú, vậy cha sẽ dẫn các ngươi đi xem một chút."
"Được!"
Các tiểu nha đầu lập tức vui vẻ không thôi.
Mà Tây Môn Đồng cũng nở một nụ cười.
Hắn nhắc tới đấu thú, ý là muốn mời Lâm Hiên đến đó. Bây giờ Lâm Hiên vì chúng nữ nhi mà đến đó, khiến cho hắn có chút mừng rỡ.
Kể từ đó, hắn có thể biểu hiện trước mặt Lâm Hiên nhiều một chút.
Hắn tự tin, sau khi trở về nếu nói cho phụ thân của mình Khải U Ma Quân biết là mình làm quen Bắc Huyền Thiên Đế phu, chắc chắc Khải U Ma Quân sẽ khen hắn thông minh.
Sau đó, Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh dẫn theo một đám hài tử đi theo Tây Môn Đồng, Dung Phương đến hội trường đấu thú.
...
Quan Hà Thành, tây ngoại ô, chân núi.
Nơi đây có một tòa thành đá cự đại, chiếm diện tích trăm dặm, đắp từ hắc thạch, thoạt nhìn vừa cổ lão vừa huyền diệu. Còn nếu như có cao thủ tinh thông trận pháp ở đây thì có thể nhìn thấy trên không cổ thành này có ma lực mơ hồ dao động.
Đây là vì cổ thành này được một cái ma trận cường đại mà viễn cổ bao phủ. Cái ma trận này có công dụng là áp chế tu vi của hết thảy ma thú trong cổ thành, chỉ giữ lại lực lượng nhục thân thuần túy nhất của bọn chúng.
Mà tòa thành này chính là sân thi đấu ma thú nghe tiếng gần xa.
Lúc này, sân thi đấu không còn chỗ ngồi.
Hơn mười vạn người đang điên cuồng lớn tiếng khen hay cỗ vũ cho các loại ma thú trong sân thi đấu.