Mà lúc này Khải U Ma Quân càng thêm kính sợ và kính ngưỡng Lâm Hiên.
Mày đời này hắn không nghĩ tới, có một ngày mình sẽ tận mắt chứng kiến có người chỉ dùng một câu nói, đã bồi dưỡng được một kiếm thánh đế cảnh.
Không sai!
Mộ Ấu Khanh nhờ sự chỉ đạo của Lâm Hiên, chẳng những đột phá đến cảnh giới kiếm thuật đệ tứ trọng, ngay cả tu vi cũng tăng theo.
Điều này đối với Khải U Ma Quân mà nói, đơn giản không thể tưởng tượng nổi!
“Ta đã sớm nghe nói Huyền Băng Nữ Đế vô cùng cao ngạo lạnh lùng, từ trước đến nay không nhìn đến bất cứ nam nhân nào.”
“Đến tận khi đế phu xuất hiện, ta mới hiểu ra, vì sao hết lần này tới lần khác chỉ có hắn mới có thể trở thành nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế.”
“Bởi vì sự xuất hiện của đế phu ở Thiên Ma Giới, lịch sử sẽ bị sửa đổi.”
Khải U Ma Quân ý chí luôn vì thiên hạ, trong giờ phút này đột nhiên nói ra cảm ngộ như vậy.
“Biểu tỷ phu, ngươi thật sự là đại ân nhân của ta! Ta không biết phải làm gì để cảm ơn ngươi!”
Mộ Ấu Khanh thu Thôn Thiên Ma Long vào linh khí trữ vật đặc biệt, sau đó nét mặt đầy hưng phấn đi tới trước mặt Lâm Hiên.
“Đều là người một nhà không cần khách khí như vậy.” Biểu cảm Lâm Hiên tỏ vẻ không quan trọng.
“Vậy không được! Ta là người có ơn tất báo!”
Mộ Ấu Khanh lắc lư linh khí trữ vật của mình: “Chờ khi ta về, ta sẽ dùng Thôn Thiên Ma Long luyện chế mấy thứ đồ tốt cho mấy nhóc Tuyền Châu.”
“Tùy ngươi.” Lâm Hiên thờ ơ cười.
Thấy Mộ Ấu Khanh cười nói với Lâm Hiên, Tiêu Dạ Nhiễm lộ ra chút hâm mộ.
Có thể thân cận với nam tử vĩ đại như đế phu.
Đối với bất kỳ một nữ tử nào đều là niềm hạnh phúc lớn.
Sau đó một đoàn người cũng đi tới sau lưng Lâm Hiên, đi vào sâu trong ma thú sơn mạch.
Bọn họ biết lần này Lâm Hiên đến, là muốn hoàn toàn dập tắt ma thú chi loạn.
Mà kẻ đầu têu Bát Hoang Ma Tông sau lưng hôm nay tuyệt đối gặp tai kiếp khó thoát.
Đám người rất nhanh đã đi được hơn 800 dặm.
Cảm giác được trong không khí có từng đường sức mạnh huyền diệu bỗng nhiên xuất hiện.
“Tê!”
Mộ Ấu Khanh cảm giác được trên da mình có chút nhoi nhói nóng rực, vội vàng nhích lại bên cạnh Lâm Hiên.
Khi đang đến gần Lâm Hiên.
Nàng cảm giác giống như đã tiến vào một vùng đất do thần sáng tạo, cảm thấy vô cùng an toàn.
Mà bọn Tiêu Dạ Nhiễm và Khải U Ma Quân cũng cảm giác bị tê đau, kinh ngạc nhìn quanh bốn phía.
“Ở nơi đây có một cỗ ma lực đang cuộn trào không nói rõ được, giống như làn da đang bị lửa thiêu đốt.”
Tiêu Dạ Nhiễm thấp giọng nói.
Bọn Khải U Ma Quân, huyết ly lão tổ cũng khẽ gật đầu.
Ngay cả loại người có cấp bậc như bọn họ và Mộ Ấu Khanh cũng có thể cảm giác được đau đớn, vậy có thể nghĩ được cỗ ma lực đó đáng sợ tới nhường nào.
Lâm Hiên lạnh nhạt nói: “Vì ở đây có một ma trận viễn cổ.”
Hắn nhìn bốn phía, đưa tay vạch ra tám hướng.
“Trận này có tên là Bát Hoang Ma Hỏa Trận, xây dựng nhờ số lượng thiên địa bát quái.”
“Càn, khôn, trấn, tốn, bát quái vị, đối ứng với Tứ Đồng ma hồ, Khấp Huyết Ma Chu, Bối Thiết Ma Hùng..., 8 loại ma thú.”
Theo hướng chỉ của ngón tay Lâm Hiên.
Quả nhiên mọi người thấy được tranh vẽ hoặc là hài cốt của 8 loại ma thú, được bố trí trên phương vị đối ứng của bọn chúng.
“Ngay cả cổ trận pháp xa xôi bực này mà biểu tỷ phu cũng có thể tùy miệng nói ra, tạo nghệ về pháp trận của hắn không phải cũng là cấp bậc Tông sư chứ?”
Mộ Ấu Khanh không nhịn được mà nghĩ.
“Không ngờ đế phu còn tinh thông trận pháp như vậy. Xem ra tạo nghệ trận pháp của hắn cũng có chút kinh người, thật đúng là thần nhân!”
Bọn Tiêu Dạ Nhiễm, Khải U Ma Quân, huyết ly lão tổ nhịn không được mà nghĩ vậy.
“Biểu tỷ phu, người đã biết trận này, vậy nhất định cũng biết phương pháp phá giải nó chứ?”
Tất cả mọi người hiểu rõ, trận pháp này xuất hiện ở đây, có nghĩa là đã đến gần Bát Hoang Ma Tông.
Muốn đi vào Bát Hoang Ma Tông trước tiên phải phá giải trận pháp này.
“Đương nhiên.”
Lâm Hiên cười nhạt một tiếng.
Giơ tay lên, bắn một đường linh tuyền vào vị trí trung tâm đỉnh chóp của Bát Hoang Ma Hỏa Trận.
Oành!
Linh tuyển hóa thành bóng nước đầy trời, trong khoảnh khắc dập tắt Bát Hoang Ma Hỏa Trận.
Bọn người Tiêu Dạ Nhiễm và Khải U Ma Quân chỉ cảm thấy cảm giác nóng rực trên da nháy mắt đã không còn sót lại chút gì, thay vào đó là một cảm giác mát mẻ dễ chịu thoải mái.
Thật sự quá lợi hại!
Đám người nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Hiên.
Chỉ cảm thấy một bóng người áo trắng của hắn, như núi lớn nguy nga trùng điệp!
Sâu trong Ma Thú Sơn Mạch.
Bát Hoang Ma Tông được bao bọc kín bên trong tám ngọn núi.
Mà ngoài tám ngọn núi này là Bát Hoang Ma Hỏa Trận thật lớn kia.
Trong khi trận pháp huyền bí quỷ quyệt bị phá giải.
Tia sáng ở trung tâm tám ngọn núi sáng hơn rất nhiều, soi sáng ra diện mạo vốn có của Bát Hoang Ma Tông.
Lúc này.
Ở nơi tĩnh mịch nhất tông môn, có một cung điện to lớn màu đỏ sậm.
Trên mặt đất cung điện có bảy con Thôn Thiên Ma Long to lớn nối tiếp lấy nhau.
Quấn quanh một chỗ cùng nhau chiếm hết mặt đất.
Khiến cho không ai có thể chen chân vào, vô cùng đáng sợ.
Mà ở trên đài cao nơi xa nhất của cung điện.
Có một bóng người thon dài quỳ rạp trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy kính sợ nhìn một con viễn cổ Ma Côn to lớn nằm trên giường đá.
“Bát Hoang Ma Tông của chúng ta, đã từng là một trong thập đại ngự thú tông ở Thiên Ma Giới, hào quang vạn trượng.”
“Bấm tay tính toán, sau khi vinh quang rút đi đến nay đã hơn ba vạn năm ngàn năm.”
“Rốt cuộc trời cao không phụ ta, cho ta tìm được trong cung điện bí mật của tông môn con viễn cổ Ma Côn này.”
Tông chủ Bạo Dịch của Bát Hoang Ma Tông, trong ánh mắt lóe ra sự kích động.
“Hôm nay ma thú xuất động, chỉ cần thu hoạch ma hồn đủ nhiều, có thể lập tức phục sinh Ma Côn.”
“Đến lúc đó, đại ca, ngươi nhất định sẽ phải lau mắt mà nhìn lại ta!”