Ánh mắt Bách Lý Ân phát lạnh, lập tức phóng xuất ra một cỗ uy áp vô cùng đáng sợ.
"Đế Cảnh!"
"Một tên Hồng lâu trưởng lão chính là Đế Cảnh, vậy tông chủ của bọn hắn mạnh bao nhiêu?"
Ba người Hạ Hồng Lãng, Mạnh Ngạn Thanh, Đổng Chí Vân đều khiếp sợ không gì sánh nổi.
Hạ Hồng Lãng tranh thủ tiềm năng bản thân kích phát đến cực hạn, lấy tiên thiên linh hỏa bao ở quanh thân hình thành một khiên phòng ngự.
Đồng thời Thùy Vân Thương trong tay hắn hóa thành một con hỏa long, cùng hắn liền thành một thể.
"Dù ngươi là Đế Cảnh, ta cũng có thể đánh với ngươi một trận!"
Hạ Hồng Lãng tăng lên tới cực hạn, đã không kém Đế Cảnh chân chính.
"Thật sao?" Bách Lý Ân cười lạnh một tiếng, một đạo khói đen quỷ dị từ trên người hắn lập tức phóng xuất ra.
Trong chớp mắt, Lạc Dương Hồ vô biên vô tận tất cả đều bị làn khói đen này bao phủ.
Mà Hạ Hồng Lãng thân ở trong đó, bỗng nhiên cảm giác mình bị một cỗ âm khí cường đại vây khốn.
Dưới làn âm khí này, thực lực của hắn chí ít sụt giảm năm thành!
Ngay cả Mạnh Ngạn Thanh cùng Đổng Chí Vân xa xa, cũng cảm nhận được, vô cùng hoảng sợ.
"Biết lực lượng Hồng lâu chúng ta tái hiện nhân gian là cái gì không?"
Bách Lý Ân lộ ra một tia phách lối, "Chính là cái này. . . Quỷ vực!"
Hô!
Trong chớp mắt hắn đã tới trước mặt Hạ Hồng Lãng, một chưởng đánh xuyên qua ngực Hạ Hồng Lãng.
Hạ Hồng Lãng kêu thảm một tiếng, đau như muốn nứt ra, vô cùng kinh hãi mà nhìn Bách Lý Ân cách đó không xa.
Hắn hiểu được, Bách Lý Ân phóng thích ra làn khói đen này, chính là một pháp tắc thế giới cỡ nhỏ.
Trong thế giới này.
Tu vi của tu sĩ nhân tộc bị áp chế cực lớn, bất kể là tinh thần lực hay là hành động lực đều sẽ bị cắt giảm cực đại.
Giống như vừa rồi.
Chẳng những thực lực của hắn bị giảm mạnh, năng lực phòng ngự cũng sụt giảm rất nhiều, thậm chí ngay cả một chưởng của Bách Lý Ân cũng đỡ không nổi.
Bởi vậy có thể thấy được, cái quỷ vực này hoàn toàn vô cùng đáng sợ.
Ngay cả Bách Lý Ân chỉ là trưởng lão mà cũng có thể chế tạo ra quỷ vực đáng sợ như vậy thì cao tầng khác trong Hồng lâu chế tạo ra quỷ vực còn lợi hại đến mức nào, cũng có thể đoán được.
Suy nghĩ rõ điểm này.
Cho dù Hỏa Dương Thiên Sư cũng không nhịn được cảm khái một câu, sợ là trên đời này rất khó có người có thể chống đỡ được chuyện Hồng lâu khôi phục!
Mạnh Ngạn Thanh và Đổng Chí Vân cũng nghĩ đến điểm này, lập tức lộ vẻ tuyệt vọng.
"Còn chờ cái gì, nhanh chịu chết đi!"
Bách Lý Ân cười cuồng ngạo một tiếng, khống chế khói đen giống như quỷ mị đi tới trước mặt Hạ Hồng Lãng.
Trong quỷ vực gia trì.
Thực lực của hắn đã đến tình trạng có thể miểu sát Hạ Hồng Lãng.
Đúng lúc này, một đạo kiếm quang bén nhọn xuyên thấu quỷ vực, trực tiếp nhắm ngay cổ Bách Lý Ân.
"Hả?"
Bách Lý Ân giật nảy mình, lập tức thôi động chân nguyên tránh ra mấy trăm trượng, xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy ở phương hướng tây nam Hồng lâu, xuất hiện một chiếc thuyền to lớn vô cùng.
Thuyền này quanh thân bạch quang lấp lánh, vân khí lượn lờ, dường như vật của tiên giới.
Mà trên thuyền tổng cộng có chín tầng lầu, tất cả đều điêu lan ngọc thế, du long phi phượng, hiển thị rõ sự xa hoa.
Nhìn thấy nó xuất hiện, chẳng những Bách Lý Ân, mà cả mấy người Hạ Hồng Lãng cũng kinh hô một tiếng.
Vân Mãn Lâu!
Đối với vô số người của Xích Tiêu Thiên, hỏi đâu là chiếc thuyền thuyền đi biển có danh khí lớn nhất, trừ Vân Mãn Lâu ra không còn có thể là ai khác!
Thuyền này bởi vì xây dựng chín tầng lầu, bốn phía có mây mù lượn lờ, cho nên lấy "Vân Mãn Lâu" làm tên.
Nghe nói, chín tầng lầu của Vân Mãn Lâu, mỗi một tầng đều có hạn chế đẳng cấp nghiêm kđen.
Chỉ nói lầu một tầng dưới chót nhất, muốn đi vào trong đó nhất định phải là đạo thống nào đó không thua kém tông chủ tông môn năm ngàn năm.
Mà càng lên cao, điều kiện liền càng hà kđen.
Tầng cao nhất, cho dù là quốc quân bình thường cũng không có tư cách tiến vào.
Trừ phi là siêu cường giả Chuẩn Đế Cảnh trở lên, hay là có thân phận Hoàng tộc thân vương ở Cửu Thiên Tiên Vực trở lên, được chủ nhân Vân Mãn Lâu tự mình mời, mới có tư cách bước vào.
Có người đã từng chất vấn điều kiện của Vân Mãn Lâu quá mức hà kđen, cảm thấy nó có hiềm nghi lòe người.
Nhưng sau khi nghe nói thân phận chủ nhân của nó, những người chất vấn này đều ngậm miệng lại.
Bởi vì chủ nhân Vân Mãn Lâu, chính là nhất đại Kiếm Thánh của Xích Tiêu Thiên gần hai vạn năm qua, là uy danh chiêu lấy!
Diệp Dương!
Tục truyền hắn trời sinh có Bất Diệt Kiếm Thể, có thể liên hệ với bất cứ kiếm linh nào giữa thiên địa.
Sau khi ra khỏi bụng mẹ, thân thể của hắn đã tự mang một thanh thiên kiếm cứng rắn, sắc bén phi phàm.
Mà khi hắn dần dần lớn lên, thiên phú kiếm đạo của hắn càng hiển thị rõ không thể nghi ngờ, uy bá một phương.
Không đến hai mươi lăm tuổi, hắn đã đạt đến cảnh giới kiếm đạo đệ tứ trọng, đứng hàng Kiếm Thánh!
Tại năm nào hơn phân nửa trăm lúc, liền trở thành lúc ấy Xích Tiêu Thiên trẻ tuổi nhất Đế Cảnh Kiếm Thánh.
Trước khi ẩn lui, lấy thiên phú kiếm đạo vắt ngang một thời đại, tự sáng tạo vô địch kiếm thuật "Kiếm Nhị Thập Tam".
Kiếm thuật này, nguyên linh xuất khiếu, kiếm linh hợp nhất, nửa người nửa tiên.
Khi thi triển có thể khiến địch nhân trong phạm vi nhất định hoàn toàn ở vào trạng thái đứng im, mặc cho hắn xâm lược.
Chiến lực đỉnh phong, có thể trong nháy mắt miểu sát một cường giả Đế Cảnh!
Cho nên, điều kiện của Vân Mãn Lâu mặc dù cực kỳ kđen nghiệt.
Nhưng chính là bởi vì có Diệp Dương tồn tại, mà khiến rất nhiều nhân sĩ của Xích Tiêu Thiên thậm chí Cửu Thiên Tiên Vực chạy theo như vịt.
Mà có thể tiến vào Vân Mãn Lâu, thậm chí thành vốn liếng để một ít người khoe khoang.
Lúc này.
Trong lầu trên đỉnh Vân Mãn Lâu, Diệp Dương mặc một bộ áo xanh, quanh thân kiếm cương vờn quanh, khí thế siêu tuyệt.