Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 421 - Chương 421. Cha, Cha Phải Giỏi Hơn Con Chim Đó!

Chương 421. cha, cha phải giỏi hơn con chim đó! Chương 421. cha, cha phải giỏi hơn con chim đó!

Kết quả không cẩn thận, một cước giẫm lên mu bàn chân Lâm Hiên.

Cảm thụ được cảm giác trơn nhẵn miên man trên mu bàn chân, Lâm Hiên yên lặng gật đầu.

Làn da của nữ nhân này đích xác tốt đến cực hạn, ngay cả lòng bàn chân cũng là nhẵn nhụi bóng loáng như thế.

Mà Đông Hoàng Tử U thì nhịn không được, trái tim nhỏ bé của nàng đập thình thịch!

Đây là lần thân mật gần gũi nhất giữa hai người kể từ cái đêm bốn năm trước.

Đông Hoàng Tử U vội vàng dời chân nhỏ, lui về phía sau nửa bước.

Lâm Hiên đưa tay kéo nàng một cái: "Phía sau ngươi có đá nhọn, cẩn thận một chút.”

Mặc dù biết Đông Hoàng Tử U không sợ bị đâm, Lâm Hiên cảm thấy vẫn là nhắc nhở một chút thì tốt hơn.

Dù sao các tiểu nha đầu đều đang nhìn, phải làm cho các nàng cảm giác được sự quan tâm giữa cha mẹ mới được.

Đông Hoàng Tử U quay đầu lại nhìn thoáng qua, trong nước phía sau đúng là có rất nhiều tảng đá nhọn.

Với làn da mỏng manh mềm mịn của nàng, một khi giẫm lên trên nhất định sẽ bị đâm thủng.

Tuy nói nàng chính là cường giả Đại Thánh cảnh, căn bản không sợ những đau đớn này, giơ tay lên liền có thể phục hồi như cũ.

Nhưng lời nhắc nhở của Lâm Hiên, vẫn khiến trong lòng nàng không khỏi ấm áp.

Dù sao, người nam nhân này vẫn rất cẩn thận.

Trong lúc lơ đãng một hành động nhỏ, có thể làm cho người ta cảm nhận được sự tỉ mỉ và săn sóc của hắn.

"Khó trách Tuyền Châu bốn tiểu bảo bối các nàng, có thể thành lập tình cảm vô cùng thâm hậu với hắn nhanh như vậy."

"Nam nhân này bề ngoài nhìn qua phóng túng không kiềm chế được, nội tâm lại kín đáo tỉ mỉ, đúng là có chỗ đáng khen ngợi!"

Trong đôi mắt xinh đẹp của Đông Hoàng Tử hàm chứa vài phần khẳng định, cười cười với Lâm Hiên: "Ừ!”

Tuyền Châu các nàng nhìn thấy một màn này, nhao nhao biến thành bốn cái bóng đèn nhỏ đáng yêu, vui vẻ vỗ tay.

“Tình cảm của phụ thân cùng mẫu thân thật tốt!”

“Đúng vậy, phụ thân sẽ chiếu cố người khác!”

“Mẫu thân nhìn qua cũng rất vui vẻ!”

“Nhìn xem đi, người một nhà chúng ta ở cùng một chỗ là được rồi!”

...

Nghe được lời nói tràn đầy hạnh phúc của bốn bóng đèn nhỏ, Lâm Hiên cùng Đông Hoàng Tử U không khỏi đồng thời cười.

Hai người đi đến bên cạnh các tiểu nha đầu, lôi kéo bàn tay nhỏ bé của các nàng.

"Các bảo bối, nếu đã thích nơi này, vậy chúng ta chơi thêm một chút."

“Tốt lắm!”

Sau đó, một gia đình sáu người tận hưởng thời gian chơi nước.

Thẳng đến hai canh giờ sau, nhóm tiểu nha đầu đều có chút mệt mỏi, mới trở về chỗ Huyền Băng Ngọc Liễn.

“Bệ hạ thánh an!”

“Đế Phu thánh an!”

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U vừa mới đi tới trước Huyền Băng Ngọc Liễn, Đại Nho Giang Cửu Bạch, Thẩm Nhã Khang cùng các nhân vật nặng ký trong văn đàn Bắc Huyền Thiên đồng thời xuất hiện.

Hình như những người này là nhìn thấy Huyền Băng Ngọc Liễn, mà đặc biệt chờ ở gần đó.

Đông Hoàng Tử U nhìn thấy Khương Cửu Bạch và các học giả Đại Nho đáng kính khác tụ tập ở đây, lập tức hỏi:

"Chư vị Đại Nho chẳng lẽ là muốn tham gia sự kiện lớn gì?"

Trước khi đăng cơ, nàng và Mộ Ấu Khanh cũng từng tham gia nhiều cuộc tụ họp văn đạo.

Cho nên liếc mắt một cái đã nhìn ra, Giang Cửu Bạch bọn họ sợ là sắp tổ chức một sự kiện văn đạo thịnh vượng nào đó.

Giang Cửu Bạch gật đầu nói: "Bệ hạ Thánh Minh! Hôm nay là khánh điển ba vạn năm thành lập Hắc Bạch Học Cung của Thương Long Đại Lục, nhân sĩ văn đạo khắp thiên hạ đều sẽ tham dự.”

“Chúng ta chuẩn bị tập hợp ở Thư Viện Phi Vân, liền cùng nhau hạ giới tham gia!”

Trầm Nhã Khang nói: "Không biết bệ hạ cùng đế phu có ý đi tham gia khánh điển hay không?”

Bọn họ nghĩ thầm, nếu có thể mời được Nữ Đế hoặc đế phu tham gia, vậy nhất định sẽ làm cho văn đạo thiên hạ thêm rực rỡ.

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U trong nháy mắt hiểu được.

Thì ra những Đại Nho này nhìn thấy Huyền Băng Ngọc Liễn, chờ ở đây chính là vì mời mình đi tham gia khánh điển.

Đông Hoàng Tử U khẽ lắc đầu: "Trẫm sẽ không đi được.”

Loại thịnh điển vạn năm tuổi này, đối với nàng mà nói không có ý nghĩa gì.

Hơn nữa nàng đã ở cùng nữ nhi gần một ngày, đã tích lũy được rất nhiều thứ trong tay nên đương nhiên sẽ không tham gia.

Giang Cửu Bạch và các Đại Nho đều yên lặng gật đầu.

Nữ Đế bệ hạ một ngày trăm công ngàn việc, không tham gia cũng là hợp tình hợp lý.

"Vậy phụ thân, chúng ta đi không?" Tuyền Châu kéo tay Lâm Hiên, chớp chớp đôi mắt to hỏi.

Đối với tiểu nha đầu mà nói, mẫu thân lập tức sẽ trở về làm bài tập về nhà, không thể chơi cùng mình nữa.

Cho nên nghĩ đến lễ hội vạn năm náo nhiệt như vậy, tiểu nha đầu lại tới hứng thú.

Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng lộ ra ánh mắt chờ mong.

Lâm Hiên gật gật đầu: "Đi.”

Hắc Bạch Học Cung chính là học phủ đứng đầu Thương Long Đại Lục.

Loại thịnh hội cấp bậc này, đương nhiên phải mang theo các nữ nhi bảo bối đi mở rộng kiến thức.

Đông Hoàng Tử U nghe xong mỉm cười: "Các bảo bối, vui vẻ chơi nhé.”

Nói xong nàng lặng lẽ nhìn Lâm Hiên một cái.

Để cho hắn mang theo hài tử tham gia loại trường hợp này, tiếp xúc với văn nhân thiên hạ, mưa dầm thấm đất nhất định có thể làm cho hắn tăng trưởng không ít học thức.

Hơn nữa tu vi của Giang Cửu Bạch bọn họ cao thâm, có các loại bí pháp bảo vệ thân thể của văn đạo.

Có thể nói ra pháp tùy từ xa ngàn dặm, có thể di hình hoán vị của mọi người nên cũng không cần lo lắng đến sự an toàn của Lâm Hiên và bọn trẻ.

Cho nên loại chuyện tốt này, đương nhiên phải ủng hộ hắn và bọn trẻ tham gia.

“Tốt, đế phu có thể tham gia, đối với văn nhân thiên hạ mà nói, chính là vinh quang lớn lao!”

Đám người Giang Cửu Bạch vui mừng.

Đường đường là Văn Thánh tham dự, chẳng những sẽ làm cho Hắc Bạch Học Cung, cũng sẽ làm cho nhân sĩ văn đạo toàn thiên hạ cảm thấy có mặt mũi.

Giang Cửu Bạch bọn họ thậm chí nghĩ đến.

Bình Luận (0)
Comment