Đoàn Chính Diệu nghe vậy trong lòng vui mừng, cảm thấy hẳn là Đế phu đồng ý giúp mình.
Ngẫm lại cũng thế.
Đế phu thân phận cỡ nào, sao có thể ngồi ghế mà Nam Cung Thần Đồng vừa ngồi?
Mà mắt thấy Lâm Hiên ngồi ở chính giữa đại sảnh, Nam Cung Thần Đồng và Hoắc Hồng Kỳ đều ngồi ở sau.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều âm thầm tán thưởng, Bắc Huyền Thiên Đế phu, khí tràng mạnh không hợp thói thường!
Nhìn thấy Đoàn Chính Diệu thối lui đến bên cạnh mình, Đoàn Nghi Mỹ vội vàng nói:
"Cha, Hoắc Hồng Kỳ hắn vì ở rể Nam Cung gia tộc, hôm nay đến đưa thư bỏ vợ cho ta."
Đoàn Chính Diệu gật gật đầu: "Ừm, cha đã biết."
"Việc nhỏ này tạm thời không đề cập tới, chờ Đế phu xử lý xong chuyện rồi nói sau."
Đoàn Nghi Mỹ nghe xong giật mình, hóa ra hôm nay Đế phu đến đây cũng có chuyện muốn làm.
Hoàn toàn chính xác, so với chuyện của hắn, chuyện mình bị bỏ không có ý nghĩa mấy.
Thế là Đoàn Nghi Mỹ thôi thút thít, sợ bị mất lễ nghi trước mặt Lâm Hiên, ngoan ngoãn đứng qua một bên.
Nam Cung Thần Đồng nghe hết cuộc nói chuyện của đôi cha con này, hắn không khỏi nhìn Lâm Hiên một chút.
"Bắc Huyền Thiên Đế phu không phải vì Đoàn gia mà đến, đó chính là vì chúng ta mà tới."
"Rốt cuộc hắn muốn làm gì?"
Nghĩ đến đây, Nam Cung Thần Đồng đứng dậy, có chút hành lễ: "Không biết Đế phu đến đây là muốn làm gì?"
Lâm Hiên phẩm một ngụm trà người Đoàn gia đưa lên, lạnh nhạt phun ra hai chữ: "Hàn Tĩnh."
Hàn Tĩnh!
Nghe vậy, Nam Cung Thần Đồng và Hoắc Hồng Kỳ đều chấn động mạnh một cái.
Bởi vì lúc giết chết Hàn Tĩnh Lâm Hiên ra tay quá nhanh, sau đó bọn người Hắc Bạch Học Cung Lý Hà Khách cũng không dám tuyên dương chuyện Lâm Hiên giết chết Hàn Tĩnh, cho nên ngay từ đầu Hoắc gia cũng không biết rốt cuộc là ai giết Hàn Tĩnh.
Bọn họ chỉ nhận được tin tức nói có người nhìn thấy người của Hắc Bạch Học Cung đang xử lý thi thể Hàn Tĩnh.
Mà khi đó Nam Cung Thần Đồng đang dẫn theo một đám cao thủ đến Hoắc gia, chuẩn bị giúp hắn đến Đoàn gia bỏ vợ, thế là quyết định thuận đường tiến về Hắc Bạch Học Cung, tìm ra người giết Hàn Tĩnh.
Nào biết được hóa ra lại là Lâm Hiên ra tay!
Nhưng mà nghĩ lại.
Có thể giết chết Chuẩn Đế Cảnh Kiếm Thánh như Hàn Tĩnh, lại không để Hắc gia, thậm chí Nam Cung gia tộc vào mắt.
Trên đời này ngoại trừ Lâm Hiên cũng không có mấy người có thể làm được!
Cố nén ý giận, Nam Cung Thần Đồng nói: "Xin hỏi Đế phu, tại sao muốn giết Hàn Tĩnh?"
Hắn cảm thấy Nam Cung gia tộc đã đồng ý trợ giúp Hoắc gia, như vậy Lâm Hiên giết Hàn Tĩnh chính là đang nhằm vào Nam Cung gia tộc.
Việc này, nhất định phải hỏi rõ ràng!
Lâm Hiên nhấp một miếng trà, lạnh nhạt nhìn Nam Cung Thần Đồng một cái: "Chuyện này cần giải thích với ngươi?"
Nam Cung Thần Đồng cau mày nói: "Hàn Tĩnh chính là người của Hoắc gia, mà lần này Nam Cung gia tộc chúng ta ra tay là vì trợ giúp Hoắc gia thẩm tra hung thủ giết chết Hàn Tĩnh."
"Nếu như là Đế phu ra tay, như vậy thì Đế phu nhất định phải giải thích cho ta, nếu không..."
Nam Cung Thần Đồng nói được nửa câu thì cảm thấy khí lạnh thấu xương giáng lâm, nửa cầu còn lại không dám nói ra.
Trong mắt Lâm Hiên lộ ra mấy phần hàn ý: "Giải thích với ngươi? Ngươi xứng sao? Nam Cung gia tộc các ngươi xứng sao?"
Hắn thốt ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều trái tim co lại.
Hoắc Hồng Kỳ và đám người hộ đạo Nam Cung gia tộc không khỏi lộ ra một tia khẩn trương.
Bọn họ cảm nhận được, lần này Nam Cung Thần Đồng uy hiếp như vậy đã chọc giận tới Lâm Hiên.
Mà bọn người Đoàn Chính Diệu thì nhíu mày nhìn về phía Nam Cung Thần Đồng.
Dám uy hiếp Đế phu như vậy, Nam Cung Thần Đồng hoành hành ngang ngược đã quen, giờ không nhịn được!
Lúc này cả đại sảnh đều yên tĩnh lại trong bầu không khí ngột ngạt, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Lâm Hiên giọng điệu lãnh đạm nói: "Trong đời ta có mấy chuyện ta cực kỳ phản cảm, trong đó có một cái là bị người ta uy hiếp."
"Đại công tử cẩn thận!"
Dự cảm được Lâm Hiên chuẩn bị động thủ, hai người hộ đạo Đế Cảnh lập tức trước mặt Nam Cung Thần Đồng.
Hai người toàn lực thôi động chân nguyên, tạo thành hai đạo khí thuẫn kiên cố chắn trở nên Nam Cung Thần Đồng.
Lâm Hiên mặt lộ vẻ khinh thường, kêu mấy người Tuyền Châu đến đại sảnh chơi.
Sau đó dùng ngón tay khiến cho chén trà bay ra một đạo sương mù, sau đó bắn ra.
Hô!
Một đạo sương mù nhàn nhạt từ trong tay hắn hóa thành một đạo lôi đình chi quang kinh khủng, bỗng nhiên bắn ra!
Bành bành! Liên tiếp hai tiếng vang lên.
Đạo sương mù này bắn vào khí thuẫn của hai người hộ đạo Đế Cảnh, bắn bay bọn họ.
Dư âm chấn động bắn Nam Cung Thần Đồng bay mấy trăm trượng, rơi xuống ngoài phòng khách.
Theo một tiếng hét thảm, Nam Cung Thần Đồng cuồng thổ mấy miệng máu tươi.
Toàn thân như bị mười tòa núi lớn nghiền ép, xương cốt vỡ vụn, đa số kinh mạch đứt gãy.
Hắn vô cùng hoảng sợ nhìn Lâm Hiên một chút, sợ hãi trong lòng dâng lên như nước thủy triều.
"Một lời không hợp thì động thủ, Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là bá đạo hung tàn!"
"Càng đáng sợ hơn là năng lực của hắn quá kinh khủng!"
"Hai Đế Cảnh cũng không đỡ nổi một giọt nước của hắn, tuyệt đối là đại năng Đại Thánh Cảnh!"
Cảm nhận được người mình mang tới cũng không phải là đối thủ của Lâm Hiên.
Nam Cung Thần Đồng cảm thấy muốn toàn thân trở ra, chỉ có thể dùng uy tín của Nam Cung gia tộc ép Lâm Hiên, để hắn kiêng kỵ.
Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nói:
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi đừng quên ta là con trai của Nam Cung gia chủ, ngươi dám đụng đến ta thì sẽ trở thành kẻ địch của Nam Cung gia tộc!"
Tê ~
Hắn thốt ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây kể cả Đoàn Chính Diệu đều sắc mặt lạnh lẽo.
Bọn họ biết Nam Cung Thần Đồng muốn ép Lâm Hiên thu tay lại, dùng thế lực của Nam Cung gia tộc để Lâm Hiên cảm thấy kiêng kị.
Nhưng...