Mà đó là dưới tình huống Không Kình Thương cố ý thu liễm khí tức.
Có thể nghĩ một khi hắn buông ra uy áp của mình, chắc chắn có thể trong nháy mắt xé nứt thiên địa, tay không phá thương khung!
"Không hổ là Động Nguyên Đại Đế, đúng là mạnh a!"
"Dưới uy áp của hắn, giống như chúng sinh đều biến thành sâu kiến!"
Thời khắc này, vô số người cực kỳ kính sợ Không Kình Thương.
Vạn chúng chú mục.
Không Kình Thương rơi xuống đỉnh Thiên Đô Sơn, chắp hai tay sau lưng nhìn xuống đại địa, đồng thời chờ Đông Hoàng Tử U đến.
"Huyền Băng Nữ Đế cũng đến!"
Mọi người ở đây suy đoán khi nào Đông Hoàng Tử U sẽ xuất hiện, một đạo tử sắc quang ảnh mỹ diệu xuất hiện ở đỉnh Thiên Đô Sơn.
Mị ảnh Đông Hoàng Tử U lập tức xuất hiện trong tầm mắt mọi người, tĩnh mịch mà ưu nhã.
Không có khí thế độc bộ thiên hạ như Không Kình Thương, nhưng lại đặc lập độc hành, không ai bì nổi.
Không Kình Thương híp mắt, dò xét Đông Hoàng Tử U một chút, nghĩ thầm nữ tử này đúng là đẹp đến không thể tưởng tượng nổi.
Đáng tiếc, nữ nhân xinh đẹp như thế, cuối cùng lại hóa thành tro tàn ở dưới tay của mình.
Không Kình Thương lạnh lùng nói: "Không ngờ được là ngươi đến nhanh như vậy."
Đông Hoàng Tử U hừ lạnh một tiếng: "Chẳng lẽ đối mặt một người nhất định phải trở thành bại tướng dưới tay mà còn phải trốn trốn tránh tránh sao?"
"Làm càn!" Không Kình Thương lấy Long Hoàng Thương ra, phách lối nói: "Để cho bản Đại Đế xem ngươi có bao nhiêu cân lượng!"
"Bá Tinh Thương Pháp!"
Trong khoảnh khắc Long Hoàng Thương trong tay hắn hóa thành một con Ngân Long vạn trượng, dẫn theo tinh quang sáng chói xông về phía Đông Hoàng Tử U.
Vẻn vẹn một thương đâm ra, thiên lý phong vân kinh động.
Mũi thương kinh khủng xé gió, như cự long xuất hải, gây ra động tĩnh kinh đào hải lãng trên đỉnh đầu tất cả mọi người.
"Đúng là cực kỳ mạnh!"
Uy lực của một thương này đã khiến cho ngàn vạn người đang có mặt ở đây quỳ bái.
"Câu nói này hẳn là ta tới nói!"
Đông Hoàng Tử U đôi mắt đẹp phát lạnh, Băng Phượng Kiếm trong tay lóe ra trạm lam sắc quang mang vô cùng chói lọi, chiếu lên nàng như là một khối kinh thế bảo ngọc.
"Huyền Quyết Thiên Nhất Trảm!"
Sau khi nàng ra tay, vạn trượng kiếm quang chiếu sáng bầu trời, vô biên phong vân đột khởi.
Tựa như cả tòa Thiên Đô Sơn đều rơi vào vô tận kiếm cương.
Bành! ! !
Thương kiếm gặp nhau, long phượng lấp lóe, vạn dặm chấn động!
Thương khí kiếm khí kinh khủng đột nhiên nổ tung trên đỉnh đầu tất cả mọi người, hóa thành ngàn vạn đạo cương phong gào thét mà qua, chấn động đến màng nhĩ tất cả mọi người suýt chút nổ tung.
Nhìn hai người trên Thiên Đô Sơn chi đỉnh, sau lần giao thủ này, bọn họ đều lui lại mười bước, hình thành trạng thái giằng co.
"Không hổ là hai cường giả Đại Thánh Cảnh, lần đầu tiên ra tay thì có khí thế kinh thiên như thế, đúng là đáng sợ!"
Ánh mắt mọi người rung động, cảm thấy so với Đông Hoàng Tử U, Không Kình Thương thì mình quá nhỏ bé.
Mà Không Kình Thương thì không khỏi đắc ý cười một tiếng: "Không tệ, không có khiến ta thất vọng."
Chỉ lần thứ nhất giao thủ, hắn cũng cảm nhận được Đông Hoàng Tử U phi phàm.
Mà Đông Hoàng Tử U càng lợi hại thì càng có lợi cho hắn.
Có "Tịch Diệt Thần Công" trợ giúp, hắn có tự tin tuyệt đối có thể thôn phệ Đông Hoàng Tử U.
Đến lúc đó, chắc chắn hắn có thể vô địch Đại Thánh Cảnh, quét ngang toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực!
"Thỏa thích cười đi, bởi vì đây là lần cuối cùng ngươi cười."
Đông Hoàng Tử U toàn lực vận chuyển chân nguyên, Tu La Ma Thể triệt để kích hoạt.
Vô số hoa sen màu đen huyền diệu mà yêu diễm điên cuồng xoay tròn vây quanh nàng, khiến cho nàng giống như Ma Thần kinh thế.
"Thiên Ma Trảm!"
Lần này, Đông Hoàng Tử U chủ động ra tay.
Mười vạn trượng ma kiếm khí phóng lên tận trời, che khuất ánh chiều tà, khiến cho cả tòa Thiên Đô Sơn đều mờ nhạt dưới khí thế vô biên của nàng.
...
Huyền Băng Cung.
"Trời ạ, bệ hạ lại quyết chiến sinh tử với Động Nguyên Đại Đế! Nàng mới đăng cơ bao lâu mà đã gặp cường địch như thế!"
"Bệ hạ lòng mang thiên hạ, cường địch của nàng nhiều vô số kể, đối phương tới cửa khiêu chiến, nàng há có thể không ứng chiến?"
"Yên tâm đi, bệ hạ thông minh hơn người, thiên phú võ đạo cử thế vô song, cho dù là Động Nguyên Đại Đế cũng không làm gì được nàng!"
"Ai, hi vọng như thế đi! Rất muốn đi Thiên Đô Sơn trợ uy cho bệ hạ!"
"Thôi đi, ngươi ta nên ngoan ngoãn ở lại Huyền Băng Cung làm việc, đừng khiến cho bệ hạ thêm phiền!"
...
Lâm Hiên trôi nổi ở trên không trung cao vạn trượng, thông qua thần niệm nghe lén thái giám và cung nữ nói chuyện phía dưới.
"Hóa ra là đi Thiên Đô Sơn quyết đấu với Động Nguyên Đại Đế."
Ánh mắt Lâm Hiên có chút lạnh lẽo.
Không Kình Thương, ngươi nhất định phải chết!
Thiên Đô Sơn chi đỉnh.
Đông Hoàng Tử U Tu La Ma Thể lấp lóe trăm vạn trượng ma quang.
Băng Phượng Kiếm trong tay nàng bộc phát ra khí thế như ngân hà cửu thiên.
Vô biên ma kiếm quang hỗn hợp với vô tận hoa sen màu đen đánh tới Không Kình Thương.
Một màn này đẹp đến cực hạn, cũng kinh khủng đến cực hạn!
Ầm ầm! ! !
Kiếm khí bật nát.
Không Kình Thương dùng Long Hoàng Thương vô cùng cường hoành chặn kiếm khí, khó khăn lắm mới đỡ được Băng Phượng Kiếm Đông Hoàng Tử U bổ xuống.
Cảm nhận được cổ tay có cảm giác tê dại, Không Kình Thương không khỏi nhíu lông mày lại: "Nha đầu thật cường hãn!"
Phải biết với tu vi Đại Thánh Cảnh của hắn cộng với nhiều năm tích lũy được các loại huyền công Luyện Thể, muốn chấn động đến cổ tay hắn run lên thì là một kiện chuyện nghịch thiên.
Nhưng mà, Đông Hoàng Tử U làm được!
"Không hổ là Tiên Ma đồng tu, nhớ ngày đó ngươi đưa chiến thư cho ta, ta biết ngươi là một thiên tài hiếm thấy!"
Không Kình Thương nở một nụ cười châm chọc.
Đông Hoàng Tử U rót tiên ma linh khí vào chiến thư, buộc hắn từ bỏ truy cứu chuyện Thái tử Thiên Tinh Quốc bị đánh, chuyện này ghim sâu trong lòng của hắn.
Lúc đó, vì tu luyện công pháp cấm kỵ Hoàng tộc, hắn không thể không nhịn nhục bế quan.
Bây giờ, hắn cảm thấy đến lúc mình báo thù rửa nhục!