Lúc này, không khí vốn náo nhiệt trầm tĩnh lại trong nháy mắt.
Lâm Hiên nhìn sang, trên mặt rất nhiều đệ tử đều lộ ra vẻ nghiêm túc.
Sau khi Tư Cẩn Nhu và tám đại trưởng lão dâng hương xong, nàng đứng dậy nhìn tất cả mọi người nói:
"Dựa theo quy củ bản tông, mỗi một lần đại điển tế tổ, chưởng môn đều sẽ lấy công lực mạnh nhất luyện chế ra trà tốt nhất, để chứng minh với toàn tông mình đột phá đến cảnh giới mới, sau đó có thể tu luyện công pháp cảnh giới tương ứng mà tổ sư để lại."
"Trăm năm trước, bản tọa luyện chế 'Thiên Nhai Phương Thảo Trà', thành công đạt tới Địa Cảnh trà đạo, hôm nay, bản tọa muốn luyện chế 'Tịnh Nguyệt Đàm Hoa Trà' xung kích Thiên Cảnh!"
Xoạt!
Nàng nói ra lời này, tất cả mọi người đang có mặt ở đây khiếp sợ không thôi.
Tịnh Nguyệt Đàm Hoa Trà chính là một trong số thập đại trà khó luyện chế nhất thế gian.
Trà này cần trích dẫn Linh tuyền ở Tịnh Nguyệt Đàm làm nước trà, lấy lá Nhất Dạ Đàm Hoa làm lá trà.
Mà Tịnh Nguyệt Đàm là Linh tuyền mọi người trong Vô Lượng Thiên đều biết.
Kỳ lạ nhất là một khi nước suối rời khỏi Tịnh Nguyệt Đàm sẽ tan đi trong trời đất với tốc độ như tia chớp.
Muốn bảo tồn Tịnh Nguyệt Đàm Thủy thì phải dùng linh lực Tôn Giả Cảnh trở lên phong tồn.
Mà Nhất Dạ Đàm Hoa là hoa được Cửu Thiên Tiên Vực công nhận tuổi thọ ngắn nhất.
Hoa này từ nở hoa đến tàn lụi không cao hơn một canh giờ.
Cho nên độ khó khi hái cực cao mà còn rất khó bảo tồn, nhất định phải lấy linh lực phong tồn, không thể chạm gió, chạm sáng dù chỉ một chút.
Mà luyện chế Tịnh Nguyệt Đàm Hoa Trà độ khó ngay ở nhất định phải giải trừ phong ấn Tịnh Nguyệt Đàm Thủy và Nhất Dạ Đàm Hoa, sau đó luyện chế trà trước khi bọn chúng tiêu tán.
Có thể nói độ khó nghịch thiên!
Chẳng những cần người luyện trà có thiên phú cực cao, thủ pháp, tốc độ, tâm thần thiếu một thứ cũng không được!
Nhưng mà Tịnh Nguyệt Đàm Hoa Trà tuy khó nhưng chúng đệ tử Thủy Miểu Cốc lại cảm thấy Tư Cẩn Nhu có thể thành công.
Bởi vì Tư Cẩn Nhu là luyện trà sư kiệt xuất nhất trong gần hai vạn năm qua ở Vô Lượng Thiên.
Từ khi nàng ra đời đã có liên hệ chặt chẽ với trà đạo.
Theo nghe đồn, khi nàng một tuổi, cha mẹ của nàng không cẩn thận cho nàng uống một ngụm nước trà, từ đó hương trà trên người chưa từng tiêu tán.
Theo nàng lớn lên, thiên phú trà đạo của nàng càng hiển thị rõ, thành cao thủ luyện trà danh chấn một phương.
Sau này, so đấu trà đạo ở Vô Lượng Thiên thậm chí Cửu Thiên Tiên Vực.
Nàng nhiều lần nhất minh kinh nhân, mười sáu tuổi đã trở thành một trong số thập đại thiên kiêu lúc đó.
Cũng nhờ thiên phú yêu nghiệt như thế nàng mới được chưởng môn Thủy Miểu Cốc lúc ấy thu làm đệ tử.
Không ra hai ngàn năm thì trở thành tân nhiệm chưởng môn Thủy Miểu Cốc.
Trong chớp mắt, hai vạn năm đã qua.
Nàng đã từ một đời thiên kiêu trưởng thành thành Địa Cảnh luyện trà sư.
Tất cả đệ tử Thủy Miểu Cốc đều tin tưởng.
Lần này Tư Cẩn Nhu chuẩn bị đủ, có hi vọng rất lớn có thể nhất cử đột phá đến Thiên Cảnh, trở thành luyện trà sư cấp Tông Sư!
"Bắt đầu!"
Không biết là đệ tử nào hưng phấn hô to một tiếng, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tư Cẩn Nhu.
Chỉ thấy nàng vung ngọc thủ lên, lăng không chọn trên trăm loại linh quả linh diệp trong giỏ trúc của mấy người Lam Hâm.
Sau đó nàng dùng linh lực bóp nát những linh quả này, lại lấy linh khí hóa thành hỏa diễm, đốt linh diệp.
Đồng thời, một cái chén ngọc toàn thân trắng như tuyết, ở giữa có mấy đạo tơ vàng từ trong tay áo nàng bay đến giữa không trung.
Theo ngọc thủ nàng vung lên, nước ép những linh quả và linh diệp này chảy vào trong chén ngọc.
Sau đó đến khâu khó khăn nhất!
"Đưa Tịnh Nguyệt Đàm Thủy và Nhất Dạ Đàm Hoa lên!"
Theo nàng vừa nói dứt câu.
Các trưởng lão đã chuẩn bị sẵn ở bên cạnh lấy linh khí điều khiển một dòng Tịnh Nguyệt Đàm Thủy và Nhất Dạ Đàm Hoa bay đến trước mặt nàng.
Tư Cẩn Nhu hít sâu một hơi, vận chuyển chân nguyên toàn thân, hóa thành linh khí cực kỳ cường hoành giải khai phong ấn của Tịnh Nguyệt Đàm Thủy và Nhất Dạ Đàm Hoa.
Sau đó nhanh chóng đưa chúng nó vào trong chén ngọc.
Bành!
Tất cả mọi người phấn chấn nhìn thấy Tịnh Nguyệt Đàm Thủy và Nhất Dạ Đàm Hoa cũng không có biến mất, vững vàng rơi vào trong chén ngọc.
Sau đó Tư Cẩn Nhu lấy linh khí phong bế chén ngọc nhanh như thiểm điện, vận ra một đạo Linh Hỏa đốt chén ngọc.
Thấy thế, Lam Hâm và các đệ tử đều hưng phấn nắm tay: "Xong rồi!"
Cái chén ngọc Tư Cẩn Nhu lấy ra chính là Linh khí chuyên dùng để luyện trà, tên là Cẩm Ngọc Bôi.
Tác dụng của nó là có thể dung hợp các loại vật liệu, khiến cho chúng nó tự động được phối trộn tốt nhất, từ đó luyện chế ra trà tốt nhất.
Bành!
Một lúc sau, tất cả mọi người nhìn thấy bên trong chén ngọc có một đạo hắc quang hiện lên.
Tịnh Nguyệt Đàm Thủy không có dung hợp với Nhất Dạ Đàm Hoa, ngược lại khiến cho Nhất Dạ Đàm Hoa nhanh chóng biến thành đen, hóa thành một đóa hoa khô, cho đến khi hóa thành tro tàn màu đen.
"Ai!"
Tư Cẩn Nhu phát ra một tiếng thở dài, tràn đầy ảo não.
Chỉ kém một chút!
Mà toàn bộ đệ tử Thủy Miểu Cốc cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng tiếc hận, chỉ thiếu chút nữa là thành công a!
"Lần nữa!"
Tư Cẩn Nhu kiều quát một tiếng, trên mặt tràn ngập đấu chí.
Vì lần luyện trà này, nàng chẳng những chuẩn bị hai loại huyền pháp luyện trà với chúng trưởng lão, còn chuẩn bị ba đóa Nhất Dạ Đàm Hoa.
Phải biết, trong Cửu Thiên Tiên Vực, số lượng Nhất Dạ Đàm Hoa cực ít, một năm mới có chừng mười đóa.
Hơn nữa cho dù nở cũng chưa chắc có thể hái được.
Dù sao Nhất Dạ Đàm Hoa có chu kỳ sinh trưởng quá ngắn, mà Cửu Thiên Tiên Vực to lớn như biển sao, tìm kiếm Nhất Dạ Đàm Hoa tươi mới khó như lên trời.
Trong vòng trăm năm, Tư Cẩn Nhu không những phải dùng Nhất Dạ Đàm Hoa thí nghiệm huyền pháp luyện trà, còn phải giữ lại ba đóa Nhất Dạ Đàm Hoa dùng trong đại điển tế tổ.