Chỉ cần hắn hút sạch Thiên Ma Thánh Huyết của Tiêu Dạ Nhiễm, thôn phệ căn cốt và huyết nhục của nàng, như vậy thì có hi vọng kế thừa Thiên Ma Thánh Thể, thành một chí cường ma thú xưa nay chưa từng có.
Sau đó, hắn kiên nhẫn ở trong cái sơn động này, lợi dụng mê chướng trận pháp ở cửa sơn động bảo hộ, tránh đi Lâm Hiên lục soát.
Chờ Lâm Hiên rời đi, hắn lặng lẽ đi ra sơn động. Tìm một chỗ cẩu phát dục một lần nữa, cho đến tăng thực lực lên tới đỉnh phong mới thôi.
Trong lòng Tiêu Dạ Nhiễm biết Thương Hạo muốn ăn mình, ngược lại vẻ mặt bình tĩnh cười nói: "Tới đi, có thể nghe được tin tức hắn đánh bại ngươi, ta chết mà không tiếc!"
"Ta còn không có thua!" Giọng nói của Thương Hạo có mấy phần kích động: "Chờ ăn ngươi, ta vẫn có hi vọng lật bàn!"
Tám cái xúc giác to lớn giơ lên cao cao. Đầu xúc giác có một cái miệng rộng răng nanh sắc bén mở ra, hung thần ác sát nhắm ngay Tiêu Dạ Nhiễm.
Tiêu Dạ Nhiễm trên mặt nở một nụ cười, nhắm mắt lại.
Đời này có thể đi theo làm tùy tùng Đế phu, chết mà không tiếc!
Hả? ?
Một đạo huyền quang thoáng hiện, hấp dẫn sự chú ý của Thương Hạo và Tiêu Dạ Nhiễm.
Lâm Hiên đã đứng trước mặt bọn họ từ lúc nào.
Dung mạo tuấn mỹ vô song, giống như như mặt trời chiếu sáng cả sơn động. Thản nhiên nhìn Tiêu Dạ Nhiễm một chút, Lâm Hiên đưa mắt nhìn Thương Hạo: "Hóa ra là một con Thái Dương Hoa Bát Trảo Ngư, khó trách có thể phân hoá ra phân thân lợi hại như vậy."
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Thái Dương Hoa Bát Trảo Ngư ma thú chính là một loại ma thú có thiên phú cực kì kì lạ trong ức vạn chủng tộc ma thú.
Bọn chúng từ lúc xuất sinh thì có thể hấp thu vô hạn sóng năng lượng từ trong ánh nắng, hóa thành lực lượng tự thân. Mà bọn chúng có thể phân hoá ra phân thân so thiên kiêu còn muốn lợi hại hơn, là bởi vì trong cơ thể bọn chúng có một loại cộng minh nguyên hạch.
Nguyên hạch này hội tụ bản mệnh tinh nguyên của những ma thú này, có thể một hóa hai, hai hóa bốn, vòng đi vòng lại phân hoá xuống.
Tất cả phân hoá phân thân đều có thể sinh ra cộng minh mạnh mẽ với bản thể.
Cũng giống như như vừa rồi, một kiếm của Thương Hạo hoàn toàn không cần hợp thể với bản thể thì có thể phóng ra lực lượng mạnh mẽ.
Mà đối với Lâm Hiên, con Thái Dương Hoa Bát Trảo Ngư này có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn. Bởi vì cộng minh nguyên hạch trong cơ thể nó, Lâm Hiên có thể dùng để rèn luyện chuẩn tiên kiếm cho nữ nhi bảo bối.
Để sau này các nàng thi triển kiếm chiêu, lấy một hóa bốn, bốn kết hợp một. Cộng minh lẫn nhau, bộc phát ra lực sát thương gấp mấy lần.
"Ngươi... muốn làm gì?"
Phát hiện một tia tham lam trong ánh mắt Lâm Hiên, Thương Hạo không khỏi cảm thấy trái tim lạnh lẽo.
Lâm Hiên nghiền ngẫm cười một tiếng: "Ngươi đoán."
Hắn lấy ra bốn thanh chuẩn tiên kiếm, lấy thế sét đánh lôi đình bắn kiếm ra. Kiếm quang bay múa, tám cái xúc giác của Thương Hạo đều bị chặt đứt.
Sau đó kiếm quang đột ngột chuyển, kiếm khí bách chuyển.
Cắt Thương Hạo thành mảnh vỡ, duy chỉ có viên cộng minh nguyên hạch lưu lại trong cơ thể hắn.
Tay phải khẽ vẫy, Lâm Hiên cầm cộng minh nguyên hạch trong tay, hơi đưa một đạo linh lực vào.
Ngang! ! !
Một tiếng vang thật lớn chấn động sơn động, như trăm con cự long đồng thời gào thét, không khí đột nhiên rung động, khí thế mười phần bàng bạc.
"Không tệ!"
Lâm Hiên lộ ra vẻ mặt hài lòng.
Đợi đến dung hợp xong cộng minh nguyên hạch với bốn thanh chuẩn tiên kiếm, một khi các nữ nhi bảo bối đồng thời xuất kiếm, chắc chắn bộc phát ra uy lực kinh thiên động địa.
Thu hồi cộng minh nguyên hạch và chuẩn tiên kiếm, Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn thoáng qua Tiêu Dạ Nhiễm, phát hiện nàng cũng vô hại.
Nghĩ đến chúng nữ nhi còn trên giường không người chăm sóc, hắn dẫn theo Tiêu Dạ Nhiễm ra khỏi sơn động.
Giao nàng cho bọn người Huyết Ly Lão Tổ, sau đó vội vàng trở về Bắc Huyền Thiên.
...
Cực Uyên Ma Cốc.
Một đạo tử quang từ phía chân trời bay tới, rơi vào sơn cốc chi uyên.
Đúc kiếm ma sư Tư Đồ Mạc Tà duỗi ra tay, đạo tử quang này quanh quẩn tại đầu ngón tay.
"Là Táng Thiên Cửu Kiếm kiếm linh!"
"Thương Hạo bị giết!"
Tư Đồ Mạc Tà ánh mắt run lên, sát ý sôi trào.
Tử quang chính là Táng Thiên Cửu Kiếm kiếm linh. Nó trở về Cực Uyên Ma Cốc, đại biểu cho thanh Táng Thiên Cửu Kiếm của Thương Hạo đã bị tiêu hủy. Mà Táng Thiên Cửu Kiếm bị tiêu hủy, chỉ có một khả năng, đó chính là Thương Hạo bị giết!
Lúc đầu.
Tư Đồ Mạc Tà và Thương Hạo ước định, hắn gặp kẻ địch đánh không lại thì trở về, trả Táng Thiên Cửu Kiếm lại cho mình, để cho mình xuất mã. Hiện tại xem ra, Thương Hạo chạy trốn cũng không kịp thì bị giết, đại biểu người giết hắn phi thường cường đại.
"Chín kiếm hợp nhất, xem thường pháp tắc!"
"Ta chẳng cần biết ngươi là ai, dám giết đệ tử ta, ngươi nhất định phải chết!"
Tư Đồ Mạc Tà nghiến răng nghiến lợi. Hắn hạ quyết tâm, dùng kiếm linh này chế tạo một thanh Táng Thiên Cửu Kiếm nữa. Đợi cho chín chuôi kiếm đầy đủ, hắn lập tức đi ra Cực Uyên Ma Cốc, báo thù cho Thương Hạo.
Hắn có tuyệt đối tự tin, lấy bất thế công lực của mình, tăng thêm uy lực nghịch thiên của Táng Thiên Cửu Kiếm, chắc chắn có thể thành công chính tay đâm cừu nhân!
...
Thủy Tinh Cung.
Sáng sớm ánh nắng ấm áp, sương mù như sa, linh khí gợn sóng, tầng tầng trôi lên không trung, hình thành từng đạo nhàn nhạt cầu vồng, đẹp không sao tả xiết.
Cung điện lớn ở trong sương mù, linh vân và cầu vồng, dường như quỳnh lâu ngọc vũ trong tiên giới, cực kỳ tráng lệ.
"Đêm qua hình như vừa mới mưa."
"Đúng a, khó trách không khí hơi lạnh, thật thoải mái!"
"Cảm nhận cảnh sắc bốn phía càng đẹp mắt."
"Đúng nga, cho nên ta muốn đi mười vòng trong hoa viên!"
...
Tuyền Châu, Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu ăn xong bữa sáng, đi dạo trong hoa viên.
"A? Các ngươi nhìn! Thiên Tang Hoa trước mặt đều đổ!"
Tuyền Hi chỉ vào Thiên Tang Hoa trong một góc vườn hoa, kinh hô một tiếng.