Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 592 - Chương 592. Hay Cho Một Huyền Băng Nữ Đế!

Chương 592. Hay cho một Huyền Băng Nữ Đế! Chương 592. Hay cho một Huyền Băng Nữ Đế!

Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nói: "Tổng cộng có hai chuyện, chuyện thứ nhất là có liên quan đến lợi ích mà Cổ Kình Tông các ngươi lấy được từ Động Nguyên Thiên."

Tần Khải Thiên và Tần Trác Vũ không khỏi liếc nhau, nhao nhao nhíu mày.

Đông Hoàng Tử U muốn ra tay với bọn họ thật.

Tần Khải Thiên trầm giọng nói: "Nữ Đế bệ hạ có gì kiến giải?"

Đông Hoàng Tử U gọn gàng dứt khoát: "Rất đơn giản, bây giờ Động Nguyên Thiên do ta chưởng khống, bởi vậy hiệp định của các ngươi và Động Nguyên Đại Đế trước đó đều hoàn toàn hết hiệu lực."

"Cổ Kình Tông, không được lợi dụng quan hệ này lấy tài nguyên từ Động Nguyên Thiên nữa."

Trong mắt Tần Khải Thiên không khỏi hiện lên một hơi khí lạnh. Hay cho một Huyền Băng Nữ Đế, đúng là không cho một cơ hội thương lượng nào a!

Khẽ cắn môi, hắn bỗng nhiên âm thầm cười một tiếng. Cổ kình đảo và đông đảo Thánh Địa, tông môn Động Nguyên Thiên đều có quan hệ rất thâm hậu. Mặc dù Động Nguyên Đại Đế đã chết nhưng cổ kình đảo vẫn có thể lợi dụng bọn họ, cướp đoạt rất nhiều tài nguyên từ Động Nguyên Thiên. Chỉ là bây giờ Động Nguyên Thiên bị Đông Hoàng Tử U chưởng khống, rất nhiều chuyện đều chuyển từ ngoài sáng vào trong tối, chấp nhận mất một ít chỗ tốt mà thôi.

Nghĩ tới đây, Tần Khải Thiên nở một nụ cười giảo hoạt: "Nữ Đế bệ hạ nói có lý, tại hạ nguyện phối hợp."

Hắn quyết định lá mặt lá trái, lắc lư Đông Hoàng Tử U đi.

Sau đó liên lạc các đại Thánh Địa tông môn Động Nguyên Thiên, móc nối với bọn họ tiếp tục vớt lợi ích.

Đông Hoàng Tử U mỉm cười: "Nói mà không có bằng chứng, ta muốn ngươi làm ra hứa hẹn thật."

Nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng con cáo già Tần Khải Thiên. Hắn và Tần Trác Vũ ngay cả chí thân của mình đều có thể vứt bỏ, dù là tử vong đều bỏ mặc, tuyệt đối không phải hạng người có thể tin tưởng được.

Vì loại bỏ u ác tính Cổ Kình Tông. Đông Hoàng Tử U định vừa bức Tần Khải Thiên làm ra hứa hẹn, vừa tạo áp lực cho các đại Thánh Địa, tông môn Động Nguyên Thiên.

Hai tay bắt, hai tay đều phải kiên cường, không cho bất kỳ kẻ nào lợi dụng sơ hở.

"Nữ Đế bệ hạ, có phải ngươi ép người quá đáng rồi hay không?" Tần Khải Thiên lộ ra vẻ tức giận.

Cái gọi là làm ra hứa hẹn thật, chính là lập thệ hoặc là viết hứa thư trước mặt mọi người. Nếu như làm như vậy thật, sau này Cổ Kình Tông còn mặt mũi nào nhìn người?

Đông Hoàng Tử U thản nhiên nói: "Chỉ là kêu ngươi từ bỏ lợi ích vốn không thuộc về ngươi, ngươi phản kháng như thế này, còn muốn ta tin tưởng ngươi?"

"..." Tần Khải Thiên nhất thời nghẹn lời.

Đông Hoàng Tử U ngôn ngữ sắc bén khiến cho hắn hoàn toàn không có cách phản bác.

"Nếu ta không đồng ý?" Tần Khải Thiên cắn răng nói.

Đồng thời vận chuyển chân nguyên Đại Thánh Cảnh trong cơ thể, thi triển ra từng đạo bí pháp huyền bí. Linh lực vô hình cường đại đến từ thượng cổ kình đảo, điên cuồng hội tụ đến trên người hắn, để hắn giống như một con Hồng Hoang mãnh thú sắp bộc phát.

Hắn cảm thấy, nói nói đến nước này, song phương đã đối chọi gay gắt. Muốn để Đông Hoàng Tử U và Lâm Hiên kiêng kị, vậy phải sử xuất thực lực chân chính.

Cảm nhận được uy áp của Tần Khải Thiên, Đông Hoàng Tử U khinh thường nói: "Vậy như ngươi mong muốn, dùng vũ lực nói chuyện."

Nàng vươn tay ngọc ra, nhẹ nhàng vung lên giữa trời, biến ra một thanh tử sắc ma kiếm hơn tấc.

Hô!

Khi nàng bắn ma kiếm ra, tử quang đón gió mở ra, điên cuồng tăng lớn ngàn vạn lần, dán sát đỉnh đầu Tần Khải Thiên bắn ra bên ngoài đại điện.

Ầm ầm! ! !

Tất cả mọi người ở trên thượng cổ kình đảo khiếp sợ nhìn thấy. Chuôi tử sắc ma kiếm này tung hoành trăm vạn dặm, bổ ra mặt đất cổ kình đảo, nổ ra một đạo sóng nước trùng thiên trên mặt biển.

"Lão thiên, một kiếm này quá kinh khủng!"

"Kiếm khí này đạt tới tình trạng phá vỡ thiên địa, không dám tưởng tượng bị nó bổ trúng sẽ đáng sợ đến bực nào!"

"Ta dám nói, cho dù một Đại Thánh Cảnh, đối mặt một kiếm này đều phải nhượng bộ lui binh, không dám đối kháng!"

...

Hơn ba trăm vạn đệ tử Cổ Kình Tông đều bị đạo ma kiếm quang nghịch thiên này làm cho rung động đến. Bọn họ tự nói với mình, hôm nay toàn bộ Cổ Kình Tông sẽ thần phục dưới chân chủ nhân một đạo kiếm quang này!

Sự thật đúng là như thế!

Tần Khải Thiên cảm nhận được da đầu lạnh lẽo, kém chút sợ đến co quắp ngã xuống đất.

Đông Hoàng Tử U, một kiếm này, nhanh như thiểm điện, hung ác như hổ sói. Nếu thấp xuống một chút nữa thì đầu hắn sẽ bị xuyên qua Trước mặt đại khủng bố như thế này, hắn triệt để sợ vỡ mật, làm gì có gan nói ra nửa chữ không?

Hai chân mềm nhũn, Tần Khải Thiên nằm rạp trên mặt đất, vội vàng nói: "Xin Nữ Đế bệ hạ tha mạng, tại hạ nguyện phục tùng hết thảy chỉ lệnh của bệ hạ!"

Đông Hoàng Tử U ngọc thủ như quang, nhẹ nhàng thu hồi, nhìn xuống Tần Khải Thiên: "Kể từ bây giờ, Cổ Kình Tông quy thuận Động Nguyên Thiên, thủ hộ hải vực phương tây Động Nguyên Thiên an toàn."

Nếu ngay từ đầu Tần Khải Thiên thức thời, Đông Hoàng Tử U sẽ từ từ, chỉ cần cắt đứt chỗ tốt của bọn họ là đủ. Nhưng Tần Khải Thiên phản kháng, Đông Hoàng Tử U muốn cho hắn trả giá lớn. Chẳng những muốn đoạn mất phúc lợi của Cổ Kình Tông, còn muốn cho bọn họ trở thành một cái nanh thủ hộ Động Nguyên Thiên.

Tần Khải Thiên và Tần Trác Vũ nghe vậy đều da đầu sắp vỡ. Bọn họ không ngờ được là Đông Hoàng Tử U lại đưa ra yêu cầu như này. Đây là ngạnh sinh sinh muốn biến Cổ Kình Tông thành một con chó canh cổng ở hải vực phương tây Động Nguyên Thiên!

Nghĩ tới chỗ này, rốt cục bọn họ nhận thức được tâm tư Đông Hoàng Tử U thâm trầm đáng sợ đến cỡ nào. Nhưng mà dưới cường quyền của Đông Hoàng Tử U, lại có tuyệt thế Đế phu Lâm Hiên ở bên. Bọn họ biết phản kháng như thế nào cũng sẽ chỉ đưa tới tai hoạ ngập đầu cho mình.

Thế là Tần Khải Thiên cố nén đau lòng gật đầu: "Hết thảy dựa vào Nữ Đế bệ hạ làm chủ!"

... ... ... ... ... . . . .

Bình Luận (0)
Comment