Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 699 - Chương 699. Ta Biết Cha Làm Được Mà!

Chương 699. Ta biết cha làm được mà! Chương 699. Ta biết cha làm được mà!

Ở phần địa giới của tộc Đông Tuấn.

Thủ lĩnh Nhiếp Thánh Ân và các chiến sĩ trong tộc đều cầm vũ khí sẵn sàng đón địch, bọn họ ai nấy cũng nhìn đám đội quân Phệ Xỉ Cự Xà đang lao đến ồ ạt một cách ngưng trọng.

Đợt tấn công đầu tiên vừa rồi đã khiến gia tộc Đông Tuấn mất đi phần lớn binh tinh nhuệ.

Trong lòng Nhiếp Thánh Ân biết đại thế của tộc Đông Tuấn đã biến mất, vì vậy hắn đã bảo Nhiếp Vũ nhanh chóng dẫn người đi.

Còn hắn và những chiến sĩ còn lại thì ở lại chỗ này, vừa đợi các tộc khác đến cứu viện vừa tử thủ ở phòng tuyến cuối cùng của tộc Đông Tuấn.

những ngoài dự đoán của bọn họ, đợt tấn công thứ hai của Phệ Xỉ Cự Xà thậm chí còn dữ dội hơn đợt đầu tiên.

Nhìn thấy cơn mưa giông đen kịt mang theo mùi tanh hôi dần cuốn tới, mà viện quân của Bách tộc đến giờ vẫn chưa thấy đâu.

Nhiếp Thánh Ân và các chiến sĩ cắn chặt răng, chuẩn bị tinh thần tử chiến đến cùng.

Đến khi Phệ Xỉ Cự Xà cấp bậc Yêu Hoàng xuất hiện, Nhiếp Thánh Ân không khỏi hít vào một hơi lạnh, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.

Trong lúc chán nản, hắn giơ cao vũ khí, chuẩn bị dẫn theo các chiến sĩ chủ động tấn công.

Ai ngờ chưa kịp chạy khỏi vòng phòng ngự thì hắn và các chiến sĩ chợt nhìn thấy một vệt sáng hiện lên.

Một công tử xinh đẹp mặc áo trắng đang lao đến chỗ của Yêu Hoàng Phệ Xỉ Cự Xà với một khí thế có một không hai trong thiên hạ, sau đó dùng một roi chém đôi Yêu Hoàng.

Hắn ngảng đầu đầu lên nhìn bóng dáng đẹp trai của Lâm Xuân.

Nhiếp Thánh Ân cùng một đám chiến sĩ không khỏi lẩm bẩm:

“Thần từ trời xuống! Đây tuyết đối là thần trên trời xuống!”

Cảm nhận được khí thế không ai bì nổi của Lâm Hiên, trong lòng họ bỗng nhiên dâng lên một hy vọng vô hạn.

Tộc Đông Tuấn được cứu rồi!

“Cha!”

Lúc này Nhiếp Vũ cũng dẫn theo muội muội và các tộc nhân chạy đến chỗ của Nhiếp Thánh Ân.

Nhiếp Thánh Ân giật nảy cả mình:

“Vũ nhi, sao các ngươi lại về đây?”

Nhiếp Vũ quay sang nhìn Lâm Hiên với ánh mắt ngưỡng mộ:

“Chúng ta gặp được tôn thượng đế phu của Bắc Huyền Thiên, hắn đồng ý giúp chúng ta hóa giải nguy cơ, cho nên chúng ta mới trở về!”

Đế phu của Bắc Huyền Thiên!

Ánh mắt Nhiếp Thánh Ân run lên.

Hắn biết trong Cửu Thiên Bất Tử Vực có chín tầng trời, Bắc Huyền Thiên chính là một trong số đó.

Nhưng điều hắn không ngờ là bây giờ Bắc Huyền Thiên thực sự được cai trị bởi một nữ đế, hơn nữa phu quân của nữ đế lại mạnh mẽ quyết tuyệt đến như vậy.

“Xem ra Bắc Huyền Thiên lại sinh ra một cặp phu thê yêu nghiệt rồi!”

Trong mắt của Nhiếp Thánh Ân chậm rãi xuất hiện sự vui sướng, hắn nhanh chóng bước lên phía trước, quỳ một gối xuống trước mặt Lâm nhanh chóng bước lên phía trước, quỳ một gối xuống trước mặt Lâm Hiên rồi hành lễ.

“Nhiếp Thánh Ân, thủ lĩnh của tộc Đông Tuấn bái kiến đế phu!”

Những chiến sĩ còn lại cũng đều quỳ xuống đất hành lễ, giọng nói của họ tràn đầy sự kinh ngạc và ngưỡng mộ.

Khi đối mặt với phong thái hơn người của Lâm Hiên, bọn hắn thậm chí hoàn toàn quên mất cách đó không xa có một đội quân cự xà hơn ngàn vạn con đang chen chúc ở đấy.

Đương nhiên, có Lâm Hiên ở đây, bọn hắn cũng không cần quan tâm đến đám cự xà này nữa.

Dưới ngàn vạn đôi mắt đang dõi theo.

Lâm Hiên giơ tay phải lên, véo ra một cấn quyết huyền diệu màu đen rồi ném nó về phía đám cự xà.

Hô!

Trong chớp mắt, trời đất đổi màu!

Một luồng sáng đen phóng thẳng lên vạn dặm thiên không,

Trăm vạn dặm ánh đen phóng lên bầu trời, cái lạnh mang theo sát khí cuồn cuộn như thủy triều.

Hàng chục ngàn con Phệ Xỉ Cự Xà thậm chí còn không kịp phản ứng thì đã bị luồng sáng này bao phủ.

Sau đó, một luồng khí tức âm u cực kỳ lạnh lẽo điên cuồng phun trào ra bốn phía, hóa thành từng con dao dài sắc bén đâm xuyên qua cơ thể của đám cự xà.

Nhìn thấy cảnh này, Ngụy Huyền Cơ - một thế hệ tông sư của trận pháp huyền học cũng phải cao giọng thốt lên:

"Cửu U Huyền Thiên Sát Trận!"

“Sát trận thuộc cấp bậc truyền thuyết này bình thường cần tới hai cao thủ cấp Tông Sư đồng thời thi triển mới có thể dưới lấy khí lạnh của Cửu U, trên lấy uy lực của thiên đạo huyền sát để tạo ận.”

“Nhưng đế phu lại có thể bày trận trong chớp mắt, qảu thật khiến ta nhìn mà than thở!”

So với chuyện Lâm Hiên một mình phá bí cảnh Huyền môn khi nãy, Ngụy Huyền Cơ càng bị Cửu U Huyền Thiên Sát Trận làm cho chấn động hơn.

Bởi vì việc phá bí cảnh Huyền Môn đa phần đều nhờ phương diện lý luận.

Nhưng đại trận này mới thật sự là hiện thân của sức mạnh thực sự!

Chỉ khi đến cấp bậc như Ngụy Huyền Cơ thì mới biết phải cần bao nhiêu khả năng để bày được trận này.

Nghe hắn nói như vậy, Yến Vân Khinh, Nhiếp Thánh Ân và những người khác đều im lặng thở dài.

Chỉ khi tận mắt chứng kiến đế phu lần lượt ra tay thì mới biết được khả năng của hắn kinh thiên động địa đến như thế nào.

Sinh thời có thể nhìn thấy một yêu nghiệt thế này tung hoành tứ phương, quả thật là hạnh phúc quá thay!

Giữa sự xúc động của mọi người, hàng chục ngàn con Phệ Xỉ Cự Xà đã biến thành tro bụi.

Lâm Hiên hạ xuống đất, đám người Tuyền Châu lập tức bổ nhào vào vòng tay hắn.

“Cha đánh bại hết yêu thú rồi, thật lợi hại quá đi!”

“Ừm ừm, ta biết là cha nhất định sẽ làm được mà!”

Đám tiểu nha đầu bị cô lập trong trận pháp của Lâm Hiên cho nên không nhìn thấy cảnh Phệ Xỉ Cự Xà bị giết.

Nhưng chỉ bằng trí tưởng tượng thì đám tiểu nha đầu này cũng hình dung đuược vừa rồi Lâm Hiên hẳn là rất bảnh bao, rất mạnh mẽ quét sạch đám yêu thú.

Mà vừa rồi, lúc trên đường trở về tộc Đông Tuấn, đám tiểu nha đầu này còn liên tục cam đoan với muội muội Nhiếp Vũ là Lâm Hiên nhất định sẽ giúp bọn họ hóa giải nguy cơ.

Hiện tại Lâm Hiên chỉ nhấc tay một cái là đã cứu vớt được cả tộc Đông Tuấn, khiến đám tiểu nha đầu cảm thấy quá tự hào.

Bình Luận (0)
Comment