Càn Túc xoay xoay cổ, con ngươi tinh hồng tràn đầy vẻ khát máu.
Bên cạnh hắn, Cái Thiên Giang, Thương Thái và ngàn vạn yêu thú sau lưng đều phấn chấn không thôi.
Đối với những vực ngoại Yêu tộc này, chiến đấu là một chuyện cực kỳ đáng hưng phấn.
Nhất là đối mặt tử địch Bắc Huyền Thiên thì càng có thể kích phát dã tính nguyên thủy của bọn họ.
Hả? ? ?
Đại quân đi tới trước mười dặm.
Đột nhiên mây mù nồng đậm biến mất, một chi quân đội xuất hiện ngăn trước mặt đại quân yêu thú.
Đưa mắt nhìn lại, chi quân đội này đều đầu đội nón trụ màu đen, thân mặc huyền thiết giáp màu đen.
Tọa kỵ cũng toàn thân mặc giáp trụ phòng ngự màu đen, thoạt nhìn khí chất cực kỳ thần bí bất phàm.
Càng đáng lưu ý là thủ lĩnh là một tuyệt đại mỹ nữ.
Cho dù là nón trụ và áo giáp cực nặng cũng không che được dáng người tuyệt đẹp của nàng.
Không thấy rõ khuôn mặt, nhưng chỉ dáng người và khí chất hiển lộ ra cũng có một không hai cổ kim.
Ngay cả Càn Túc và Yêu tộc không hiểu nhiều thẩm mỹ nhân tộc thì cũng nhịn không được tự suy đoán: "Nữ tử này chắc chắn là cực phẩm mỹ nữ nhân tộc!"
Bọn người Càn Túc không có đoán sai!
Nữ tử thủ lĩnh chính là "Cửu Thiên Đệ Nhất Mỹ" Đông Hoàng Tử U!
Đông Hoàng Tử U xuyên qua nón trụ, tỉnh táo nhìn ngàn vạn đại quân yêu thú, nghiêm nghị nói: "Yêu tộc nghiệt chướng, dám tiến vào Bắc Huyền Thiên một bước, giết không tha!"
Xoạt!
Nàng nói như vậy làm cho cả bách tộc liên quân đều sôi trào lên.
"Hóa ra đây là quân đội Bắc Huyền Thiên!"
"Khẩu khí thật lớn!"
"Chỉ với câu nói này, hôm nay chúng ta nhất định phải san bằng Bắc Huyền Thiên, giết sạch tất cả mọi người!"
...
Càn Túc, Cái Thiên Giang và Thương Thái liếc nhìn quân đội sau lưng Đông Hoàng Tử U, không khỏi cuồng tiếu ha ha.
Càn Túc trong mắt tràn đầy khinh bỉ nói: "Chỉ là hơn hai vạn người mà dám xuất khẩu cuồng ngôn trước mặt chúng ta, ta thấy Bắc Huyền Thiên các ngươi đúng là không biết sống chết!"
Đông Hoàng Tử U thúc yêu thú đi lên trước mấy bước, ngọc thủ vung lên, lấy ra một thanh Linh Bảo trường kiếm.
Giọng điệu thanh lãnh quả quyết, lại tràn ngập ý khiêu khích.
"Không phục thì động thủ thử một chút!"
Xoạt!
Câu nói này khiến bách tộc liên quân sôi trào lần nữa.
"Nữ nhân này rất ngông cuồng a!"
"Xem ra phải cho nàng chút nhan sắc nhìn một chút!"
Càn Túc hít sâu một hơi, cả giận nói: "Phó tướng, đi ra giết nữ nhân này cho ta!"
"Ta đến!"
Trong số đông đảo phó tướng, một cự hình Long Tích Tộc cao chừng ba trượng đi ra.
Hắn vai u thịt bắp, như bàn thạch.
Cánh tay phải cột một sợi huyền thiết xích sắt thô to, phía dưới treo một cây Lưu Tinh Chùy ít nhất vạn cân.
Càn Túc ba chủ tướng yên lặng gật đầu.
Phó tướng này chính là lực sĩ nổi danh Long Tích Tộc.
Không chỉ tu vi đạt đến Thánh Cảnh sơ kỳ, còn có nhục thân siêu phàm.
Trước mặt nhục thân như đồng đúc của hắn thì cho dù là thượng phẩm pháp bảo cũng không thể đánh xuyên được.
Bởi vậy có thể thấy được phó tướng này là một cục sắt hình người, toàn thân tràn ngập uy nghiêm không thể xâm phạm.
"Chết đi cho ta!"
Lúc này, phó tướng Long Tích Tộc đã bay lên, dẫn theo mười vạn đạo gió lốc cuồng bạo phóng tới trước mặt Đông Hoàng Tử U.
Tay cầm Lưu Tinh Chùy vung mạnh ra một đường vòng cung ở trên không, mang theo khí thế như có thể đánh rách vạn tòa núi hùng hổ đánh xuống đỉnh đầu Đông Hoàng Tử U.
"Sâu kiến."
Đông Hoàng Tử U mỗi tiếng nói cử động đều lộ vẻ bá đạo khinh miệt.
Nàng hóa thành một đạo huyền tử quang yêu diễm xông tới, tay cầm linh kiếm, lấy cường hoành chi thế trảm xuống.
Bành! ! !
Linh khí như bạo, kiếm khí cuồng quyển.
Thân hình mềm mại vũ mị của nàng đối mặt với phó tướng Long Tích Tộc đó lại bộc phát ra uy năng kinh khủng như có thể xé rách sao trời.
Một kiếm này từ trên chém xuống.
Đầu tiên là chém nát Lưu Tinh Chùy, sau đó chém Yêu tướng này thành hai nửa.
Thu kiếm, Đông Hoàng Tử U thân hình như chớp, lấy tốc độ cực nhanh trở lại trên lưng tọa kỵ.
Ra tay một lần, thu phóng tự nhiên, linh động mà đẹp, lại lộ rõ phong thái bá khí.
"Chuyện này. . ."
Ba chủ tướng Càn Túc, Cái Thiên Giang, Thương Thái đều khẽ giật mình.
Phó tướng và Yêu tộc tinh nhuệ còn lại nhao nhao lên tiếng kinh hô, cảm thấy rung động khi thấy Đông Hoàng Tử U ra tay.
"Nữ nhân này một kiếm chém chết một phó tướng bên ta, quá cường hãn!"
"Ta nghe nói Huyền Băng Nữ Đế huấn luyện một chi nữ tử quân đội cho Bắc Huyền Thiên, xem ra cô nàng này chính là cường tướng dưới trướng nàng!"
Đón tiếng thán phục như nước thủy triều của bách tộc liên quân, Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói: "Đám vực ngoại Yêu tộc các ngươi cũng chỉ có năng lực nói nhảm sao?"
"Khốn kiếp!" Càn Túc bạo rống một tiếng.
Một kiếm này của Đông Hoàng Tử U đã làm mất sĩ khí bách tộc liên quân.
Mà nàng nhiều lần mở miệng gièm pha cũng làm cho Càn Túc xấu hổ giận dữ không chịu nổi, hận không thể xé nàng thành mảnh nhỏ.
Giống như Càn Túc, Cái Thiên Giang và Thương Thái cũng giận không kềm được nhìn Đông Hoàng Tử U.
Thương Thái giơ cao Liệt Diễm Long Cốt Mâu, nổi giận mắng: "Nữ nhân không biết sống chết, bản tọa muốn ép ngươi thành thịt muối!"
"Long Diễm Phá!"
Chân nguyên Thánh Cảnh đỉnh phong như thủy triều, uy áp có thể sánh ngang Cổ Thần Cảnh, khiến cho phạm vi mười vạn dặm rung động.
Thương Thái hóa thành một đạo cầu vồng kinh thiên xông ra, tay cầm Liệt Diễm Long Cốt Mâu, lấy thế núi lửa phun trào hung ác đâm thẳng tới Đông Hoàng Tử U.
Đón sát khí và uy áp ngập trời của Thương Thái.
Đông Hoàng Tử U vẫn giữ vững bình tĩnh, khinh thường hừ một cái, rút kiếm xông ra ngoài.
"Huyền Quyết Nhất Tự Trảm!"
Kiếm quang như ảnh, hung hăng đụng vào Liệt Diễm Long Cốt Mâu.
Bành! ! !
Linh khí như sao bạo, ánh lửa bắn ra mười vạn dặm.
Thương Thái cảm thấy cổ tay có chút tê rần, một đạo sức mạnh huyền diệu như muốn đánh rách hổ khẩu hắn, xuyên qua cả cánh tay phải hắn.
"Mẹ nó!" Thương Thái nhịn không được chửi thầm một câu: "Sao nữ nhân này lại mạnh như vậy!"