Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 734 - Chương 734. Át Chủ Bài Chân Chính! (2)

Chương 734. Át chủ bài chân chính! (2) Chương 734. Át chủ bài chân chính! (2)

Nhược Ảnh cắn chặt răng, lắc đầu: "Không thể nào! Bệ hạ sẽ không thua!"

Tíu!

Một tiếng phượng gáy chấn động cửu thiên.

Trong hư không, một đốm lửa xuất hiện, lúc đầu yếu ớt. Nhưng trong nháy mắt nó hóa thành ánh lửa ngập trời, chiếu sáng chân trời. Sau đó hỏa diễm ngưng tụ, biến thành một con Hỏa Phượng Hoàng.

Tư Mã Vô Tướng thấy thế tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Đáng chết, nàng có thể niết bàn!"

"Giết! !"

Thừa dịp Đông Hoàng Tử U hóa thành Hỏa Phượng Hoàng, còn chưa ổn định, Tư Mã Vô Tướng chủ động giết ra.

Nhưng mà hắn hoàn toàn đánh giá thấp năng lực của Đông Hoàng Tử U.

Sau đó cả hai liều mạng, điên cuồng chém giết lẫn nhau.

Mặc dù Tư Mã Vô Tướng có thể lần lượt đánh tan Hỏa Phượng Hoàng của Đông Hoàng Tử U biến thành nhưng hắn cũng tổn thất nặng nề, lần lượt từng cái Cửu Châu Thần Đỉnh pháp tướng bị chôn vùi.

Tám chiêu qua đi, Cửu Đỉnh pháp tướng đều bị đánh nát!

Tư Mã Vô Tướng phun ra một ngụm bản mệnh tinh nguyên mới cưỡng chế thoát khỏi vòng chiến, vội vàng thối lui ba trăm dặm.

Nhìn Hỏa Phượng Hoàng nhìn mình, Tư Mã Vô Tướng không cam lòng cắn răng nói: "Rút lui!"

Bởi vì bây giờ Đông Hoàng Tử U đã là đế hoàng của hai phương thiên địa, mặc dù không tu khí vận chi thuật nhưng khí vận chi lực tụ tập trên người vẫn cực kỳ nhiều.

Tư Mã Vô Tướng được khí vận chi lực của Cửu Đỉnh Thiên gia trì, nhưng lại bị khí vận chi lực của Đông Hoàng Tử U triệt tiêu. Như vậy, khi hắn chỉ còn lại nhất trọng chân nguyên, hắn không giết được Đông Hoàng Tử U. Mà căn cứ phán đoán của hắn, Đông Hoàng Tử U tạm thời cũng không có sức truy sát mình.

Cho nên trận chiến này coi như hòa.

Tại sao là coi như?

Là bởi vì từ các phương diện của hai bên mà tính, thực tế là Tư Mã Vô Tướng hắn thua!

Có thể nói là thảm bại!

Tư Mã Vô Tướng quyết định rút lui trước, chữa thương khôi phục tu vi xong, sau đó nghĩ biện pháp đối phó Đông Hoàng Tử U.

Hắn lập tức lấy ra một cái độn khí cấp Linh Bảo, dẫn theo tứ phương chiến thần cấp tốc thoát khỏi Phong Hàn Cốc.

Hô ~

Sau khi bọn họ đi không lâu, Hỏa Phượng Hoàng thu thần quang, biến thành Đông Hoàng Tử U.

Gió mát thổi qua.

Đông Hoàng Tử U váy tím bồng bềnh, sừng sững trong hư không, lẳng lặng mà nhìn Cửu Đỉnh Thiên.

Một trận chiến này, nàng thắng.

Chẳng những đánh lui Cửu Đỉnh Đế, lại bày kế diệt hơn bảy triệu tinh binh cường tướng Cửu Đỉnh Thiên, khiến cho Cửu Đỉnh Thiên tổn thất nặng nề.

Nhưng mà chính nàng cũng bị thương không nhẹ.

Cửu Châu Thần Đỉnh của Tư Mã Vô Tướng lần lượt nện vào trên người Hỏa Phượng Hoàng, giống như là nện vào trên người nàng. Tiên lực huyền diệu trong thần đỉnh đánh trọng thương tạng phủ và kinh mạch của nàng, đau đớn không chịu nổi.

Nếu không phải sợ Tư Mã Vô Tướng đột nhiên ra tay với mấy người Nhược Ảnh thì nàng đã khôi phục bản thể.

Ô ~

Ngâm khẽ một tiếng, khóe miệng Đông Hoàng Tử U tràn ra bản mệnh tinh huyết đỏ tươi.

Đưa tay lau vết máu, nàng quay người lạnh nhạt nhìn mấy người Nhược Ảnh một chút: "Trở về!"

Trận chiến này, có thể nói là toàn thắng.

Nhưng Tư Mã Vô Tướng không chết, trong lòng Đông Hoàng Tử U khó có thể bình an.

Nàng phải nhanh chóng chữa trị thương thế, giết Tư Mã Vô Tướng!

Ánh mắt của mọi người nhanh chóng đảo qua trên boong thuyền, nhao nhao lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Giống như truyền thuyết, trên Tử Linh Thuyền đúng là có rất nhiều bảo vật."

Bọn họ nhìn thấy bốn phía Tử Linh Thuyền tán lạc các loại bảo vật, trong đó không thiếu pháp khí, Linh khí, thậm chí pháp bảo.

Thậm chí còn có một đống lớn Tiên Thiên tinh thạch màu đen.

Trong những tinh thạch này ẩn chứa Tiên Thiên quỷ khí tương đương nồng đậm, đặc biệt thích hợp quỷ tu luyện hóa, gia tăng công lực.

Hơn nữa chẳng những là quỷ tu.

Cho dù người trong chính đạo, ví dụ như là người của bắt quỷ tông môn cũng có thể luyện hóa Tiên Thiên quỷ khí trong đó dùng để tăng cường uy lực một ít vũ khí, pháp bảo của mình.

Bởi vậy có thể thấy được chiếc Tử Linh Thuyền này đúng là bảo vật nhiều, mười phần mê người.

Nhưng mà trước đó mọi người đã hạ quyết tâm, không tranh đoạt những bảo vật này với Lâm Hiên.

Bởi vậy chỉ là xem cho đã nghiện mà không một người dám lên lấy đi một món đồ nào.

Lâm Hiên cũng nhìn thoáng qua những bảo vật này, trong ánh mắt lộ ra một tia đăm chiêu.

Đối với hắn, chiếc Tử Linh Thuyền này có thứ trân quý hơn những bảo vật khác ngàn lần.

So với món đồ đó, trước mắt chỉ là mưa bụi, không đáng giá nhắc tới.

"Bên ngoài có nhiều đồ tốt như vậy, nói không chừng trong khoang thuyền bảo vật như núi."

Bọn người Hạ Hồng Lãng nhịn không được nói.

Lâm Hiên mỉm cười: “Vậy thì đi bên trong đi dạo."

Dưới sự hướng dẫn của hắn, hơn mười vạn người tiến vào buồng nhỏ trên thuyền.

Trốn ở chỗ âm u nhất Tử Linh Thuyền, Hạ Hầu Sướng thấy thế không khỏi lộ ra một tia hưng phấn.

"Ha ha ha, quả nhiên như bản Pháp Vương sở liệu, bọn họ đều bị bảo vật hấp dẫn đi vào buồng nhỏ trên thuyền!"

"Bắc Huyền Thiên Đế phu, chắc chắn ngươi không biết tiếp theo ngươi phải đối mặt cái gì!"

Lúc này Lâm Hiên đã dẫn theo đám người đi vào buồng nhỏ trên thuyền.

Không thể không nói, chiếc Tử Linh Thuyền này vô cùng to lớn, chỉ là buồng nhỏ trên thuyền thì đã vô cùng lớn.

Mà đám người quan sát tỉ mỉ, sau đó lộ ra vẻ kinh ngạc vạn phần.

Nơi này chẳng những các loại bảo vật chồng chất thành núi, kiểu kiến trúc cũng khá quỷ dị.

Ngẩng đầu nhìn lại, bên trong mái vòm hình nửa vòng tròn màu đỏ sậm.

Từng đạo huyết sắc đường vân thô to, sắp xếp đối xứng nhau.

Thoạt nhìn tựa như là xương sườn người nào đó.

"Nơi này... thật không đơn giản!"

Rốt cuộc bọn người Hạ Hồng Lãng đã nhận ra không đúng.

Trên đường đi, bảo vật khắp nơi, mà bọn họ lại chưa chạm đến bất kỳ quỷ linh.

Tăng thêm tạo hình và bầu không khi quỷ dị trong khoang thuyền khiến cho bọn họ không khỏi âu sầu trong lòng.

Hạ Hồng Lãng vội vàng xoay người hành lễ với Lâm Hiên: “Chắc chắn Đế phu biết nơi này đã xảy ra chuyện gì a?"

Bình Luận (0)
Comment