Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 781 - Chương 781. Trở Mặt Còn Nhanh Hơn Lật Sách!

Chương 781. Trở mặt còn nhanh hơn lật sách! Chương 781. Trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

Hàn Tuấn và Giang Dung đều không ngờ, Hàn Hoằng Chính vậy mà mời những kẻ mạnh này tới.

Hàn Tuấn vội nhìn Giang Dung một cái, chỉ thấy nàng vẫn cúi đầu, cơ thể rụt lại một chỗ, rất có tư thái điềm đạm đáng yêu.

Rất hiển nhiên, Giang Dung cực kỳ kiêng kỵ Lôi Đỉnh Tiêu.

Hàn Tuấn đau lòng khẽ cắn môi, vội che trước người Lôi Đỉnh Tiêu nói:

“Đã như vậy, thì làm phiền Cửu Dương chân nhân! Xin mời!”

Giang Dung thấy Hàn Tuấn yểm hộ mình, vội vàng cố gắng áp chế quỷ khí trong cơ thể, tránh sự xâm nhập của Bát Quái Thuần Dương Chi Hỏa của Lôi Đỉnh Tiêu.

Về phần mật thất dưới đại sảnh, cách mặt đất đủ xa, lại có nàng gia trì quỷ trận khống chế, hoàn toàn có thể không lộ ra chút dấu vết nào.

Nàng âm thầm tự nói với mình, chỉ cần mình đủ khiêm tốn không lộ ra, có lẽ có thể dựa vào tu vi Tôn Giả Cảnh né tránh sự dòm ngó của Lôi Đỉnh Tiêu.

“Hả?”

Ngoài dự liệu của Hàn Tĩnh và Giang Dung, Lôi Đỉnh Tiêu nhạy bén nhìn Giang Dung.

Rõ ràng có thể thấy được, đôi mắt đen nhánh của Lôi Đỉnh Tiêu nháy mắt biến thành đỏ, lóe ra hai luồng sáng chói Thuần Dương hỏa quang, làm như nhìn thấu hết thảy.

“Trước Thiên Hỏa Thần Mục của bổn tọa, con quỷ ngươi còn muốn ẩn nấp?”

Lôi Đỉnh Tiêu quát to một tiếng, giọng nói như sấm, chấn động đến cả vương phủ khẽ run lên.

Giang Dung kêu thảm một tiếng, lùi lại mấy bước dưới giọng nói đáng sợ này, vô cùng căm hận nhìn chằm chằm Lôi Đỉnh Tiêu:

“Lão đạo mũi trâu chết tiệt!”

Hàn Hoằng Chính và mọi người tới phùng viếng thì bị cuộc nói chuyện của họ làm cho sợ ngây người.

Cửu Dương chân nhân lại gọi Vương phi là quỷ, đây là xảy ra chuyện gì vậy?

Không đợi mọi người hoàn hồn.

Lôi Đỉnh Tiêu lấy ra một thanh kiếm bằng gỗ gụ có tay cầm bằng vàng, vận ra một đạo chưởng tâm lôi quấn quanh trên đó, vút lên trời cao bổ về phía Giang Dung.

“Chịu chết đi!”

Vẻ mặt Giang Dung phát lạnh, toàn thân quỷ khí như thủy triều, hình thành một đạo tối đen quỷ khí hộ thuẫn.

Bàn tay ngọc của nàng vung lên, hóa thành hai bàn tay đen kịt thật lớn giữa không trung.

“Toái tâm quỷ thủ!”

Bùm!

Kiếm gỗ của Lôi Đỉnh Tiêu phá vỡ quỷ thủ, kiếm khí còn sót lại mang theo lôi lực hóa thành một luồng sáng màu đỏ, nhanh như chớp xuyên qua bụng Giang Dung.

“A~”

Giang Dung kêu thảm một tiếng rồi liên tục lui về phía sau, suýt nữa té ngã trên mặt đất.

Nàng lộ ra vẻ mặt vô cùng oán hận.

Nếu có thể thôn tính hết đám người trong mật thất Nhạc Tại Điền, nàng có thể đạt tới đế cảnh tu vi, cũng sẽ không bị lôi Đỉnh Tiêu nghiền ép như thế.

Đáng tiếc…

“Mẫu phi!”

Hàn Tuấn đau lòng kêu một tiếng, muốn đi lên đỡ lấy Giang Dung.

Nhưng hắn vừa mới bước ra, trong đại sảnh vang lên tiếng hét chói tai xé ruột xé gan: “Trời ơi, đó là cái gì?”

Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung vào bụng Giang Dung.

Chỉ thấy bạch quang như dịch.

Bụng Giang Dung bị Lôi Đỉnh Tiêu đâm thủng xuất hiện một cái cửa động to bằng nắm tay, bên trong điên cuồng phun ra giòi bọ màu trắng cực lớn to bằng ngón trỏ.

Những con giòi bọ này sau khi rơi trên mặt đất thì nhanh chóng nhúc nhích, tản ra một mùi hôi thối cực kỳ nồng đậm,

Một màn này, thật sự khiến mọi người ở đây khó chịu, nôn mửa không ngừng.

“Quỷ! Thì ra ngươi thật sự là quỷ!”

Giờ phút này Hàn Hoằng Chính đã hoàn toàn hiểu ra mọi thứ, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía Giang Dung: “Khó trách đệ đệ của ta đột nhiên chết bất đắc dĩ, nhất định là hắn đã bị ác quỷ ngươi hãm hại!”

Hàn Tuân vội nói: “Bệ hạ, mẫu phi không sát hại phụ vương, là phụ vương…”

“Ngươi câm miệng!” Hàn Hoằng Chính tức sùi bọt mép, vẻ mặt sát khí: “Đồ khốn nạn, ngươi dám bảo vệ ác quỷ này, ngươi cũng là hung thủ sát hại Văn Thắng!”

Nói xong, Hàn Hoằng Chính lấy thanh kiếm ra, muốn chém Hàn Tuấn.

Hàn Tuấn cảm nhận được một cơn ớn lạnh sâu thẳm bao trùm lấy, vội giật mình nói:

“Bệ hạ tha mạng, ta không biết mẫu phi là quỷ!”

“Nói cho cùng, ta cũng bị mẫu phi lừa!”

Hắn thấy thực lực của Cửu Dương chân nhân Lôi Đỉnh Tiêu siêu việt, mà bá phụ của mình Hàn Hoằng Chính sát khí lẫm liệt, quyết định trở mặt với Giang Dung ngay tại chỗ.

Im bặt không đề cập tới việc mình biết nàng là quỷ, hơn nữa còn giúp nàng hấp thụ tinh nguyên của người sống để nâng cao tu vi.

“Tuấn Nhi, ngươi…”

Giang Dung phía sau vốn định ra tay ngăn cản Hàn Hoằng Chính giết Hàn Tuấn, nào ngờ Hàn Tuấn lại thay đổi sắc mặt tại chỗ, phủ nhận quan hệ với mình.

Thật sự là trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

Hàn Tuấn xoay người, vẻ mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Giang Dung:

“Ác quỷ, nhà chúng ta đổi xử với ngươi không tệ, ngươi dám lừa gạt chúng ta như thế, ngươi tội đáng muôn chết!”

“Cửu Dương chân nhân, xin mau ra tay giết ác quỷ này!”

Lôi Đỉnh Tiêu khinh miệt nhìn Hàn Tuấn một cái, bước ra, lôi quang bùng nổ.

“Cửu Dương Chân Vũ Kiếm!”

Hắn dùng mười vạn chưởng lôi bao trùm lên Tử Kim Đào Mộc Kiếm, một kiếm chém ra Liệt Thiên chi uy.

Tuy Giang Dung thúc giục quỷ khí toàn lực ngăn cản, bất đắc dĩ tu vi thấp hơn Lôi Đỉnh Tiêu một bậc, căn bản không chống đỡ được, bị bổ một kiếm trên đỉnh đầu.

Bùm!

Cơ thể uyển chuyển của nàng ngay lập tức bị kiếm khí xé rách.

Giòi bọ trắng như thủy triều điên cuồng bắn tung tóe xung quanh như đang liều mạng, mùi hôi thối tanh ác làm cho cả tòa vương phủ như rơi xuống địa ngục.

Hàn Hoằng Chính nhíu mày nhìn tất cả: “Hoang Đường! Thật là vô cùng hoang đường!”

“Ta đường đường là hoàng thân của Vân Hạ Quốc, vậy mà cưới một con quỷ hôi thối không chịu nổi như thế làm vương phi!”

Hàn Tuấn vội nịnh nọt nói: “May là bệ hạ tới đúng lúc, nếu không một khi thực lực của con quỷ này tiến thêm một bước, chắc chắn hậu quả khôn lường!”

Ánh mắt Hàn Hoằng Chính lạnh lùng rơi lên người Hàn Tuấn: “Ngươi thật sự không biết nàng ta là quỷ?”

Hàn Hoằng Chính là một hoàng đế, thị lực đương nhiên không giống bình thường.

Bình Luận (0)
Comment