Tất cả đều mặc giáp trụ, dáng vẻ phi phàm, thể hiện ra phong thái của Bắc Huyền Thiên.
Chứng kiến đội hình hoành tráng và long trọng như thế, mọi người ở đây đều không ngừng cảm khái.
Bắc Huyền Thiên đã rất nhiều năm không tổ chức nghi thức tế thiên long trọng như thế, đại điển hôm nay nhất định sẽ đặc biệt náo nhiệt.
Dưới sự chờ mong của hàng vạn người, chín con cự long kéo Huyền Băng Ngọc Liễn xa hoa đến cực điểm đáp xuống mây.
Lâm Hiên cùng với Đông Hoàng Tử U, dẫn theo bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu cùng nhau đi ra khỏi ngọc liễn.
Nhìn thấy một nhà sáu người bọn họ xuất hiện, mọi người ở đây đều lộ vẻ mặt sùng bái kính ngưỡng.
"Bái kiến bệ hạ!"
"Bái kiến đế phu!"
Mọi người vội hành lễ.
Đông Hoàng Tử U khẽ nâng bàn tay ngọc lên: "Bình thân."
"Tạ ơn bệ hạ!"
Sau khi đứng dậy, các vị quyền quý trong Huyền Băng Cung, còn cả bộ tộc Đông Hoàng đều nhìn Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Lâm Hiên mặc áo bào trắng, giống như trích tiên, mái tóc dài màu đen buông xõa trên vai, khiến hắn càng tiêu sái và tuấn mỹ hơn.
Đông Hoàng Tử U cao gầy lả lướt, dung nhan tuyệt đẹp nhưng đồng thời cũng lộ ra uy nghiêm của một vị Đế hoàng.
Đối với cặp đôi thần tiên quyến lữ tự thân có hàng vạn hàng nghìn hào quang, ngay khi bọn họ vừa xuất hiện, cả thiên địa đều lấy bọn họ làm trung tâm.
Hơn nữa bốn tiểu bảo bối đáng yêu như búp bê lại một mực khó quên, khiến người khác ái mộ.
Có nữ tử thuộc bộ tộc Đông Hoàng thấp giọng tán thưởng.
"Không hổ là phu quân của Nữ Đế Bắc Huyền Thiên chúng ta, Đế phu thật sự có dung nhan của thần tiên, có một không hai trong thiên hạ!"
"Đúng vậy, cho dù là mỹ nam tử trong tranh cũng không bằng một góc của Đế phu!"
Cũng có nữ tử thất thần nhìn Đông Hoàng Tử U, không khỏi thấp giọng thì thầm.
"Nữ Đế bệ hạ bảo dưỡng thật sự quá tốt, không chỉ có hương vị nữ nhân, đồng thời lại có chút thiếu nữ, thật sự khiến cho người ta phải hâm mộ!"
"Đúng vậy, nàng đúng là một nữ nhân hoàn mỹ!"
Có một số thiếu nữ cúi đầu nhìn thoáng qua ngực mình, hoặc là nhìn vòng eo của mình, đều không nhịn được âm thầm lắc đầu.
Bộ ngực thể hiện hương vị nữ nhân của Đông Hoàng Tử U tròn như trăng, cao như núi, vòng eo thon thả của nàng thậm chí còn nhỏ nhắn mềm mại hơn cả thiếu nữ, tràn ngập cảm xúc tinh tế không chịu nổi, thật sự khiến cho những mỹ nữ hoàng tộc này cảm giác thua chị kém em, cảm thấy không bằng ...
Trong khi mọi người ở đây đang cảm khái thì Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U đã dẫn theo nhóm tiểu bảo bối đi đến trước đám người.
Bởi vì đại điển chính thức phải một khắc nữa mới bắt đầu.
Đông Hoàng Tử U để cho Lâm Hiên dẫn mấy nữ nhi chơi đùa ở quảng trường, còn bản thân nàng chuẩn bị nhiều chi tiết trong nghi thức tế thiên.
Mấy tiểu nha đầu nhìn thấy trước tế đàn có đặt rất nhiều cây trụ màu vàng, mỗi một cây trụ đều có một cây gậy bằng vàng, nên các nàng tò mò kéo kéo Lâm Hiên đi đến trước trụ đồng.
"Phụ thân, những cây trụ đồng này là cái gì vậy?"
Tuyền Châu chớp chớp đôi mắt đen to tròn hỏi.
Lâm Hiên cười nói: "Đây là pháo mừng dùng cho lễ nghi, trụ đồng chứa đầy hỏa dược để bắn pháo hoa, có thể phóng ra pháo hoa, phát ra âm thanh vui mừng."
"Hóa ra là như vậy."
Tuyền Châu và ba muội muội đồng thời gật đầu.
Nhìn qua có vẻ pháo mừng này chơi rất vui!
Tuyền Hi vươn ngón tay nhỏ bé chỉ vào pháo mừng: "Phụ thân, chúng ta có thể chơi một chút hay không?"
Tuyền Ấu cũng lộ vẻ mặt chờ mong: "Nhìn qua có vẻ rất thú vị!"
Lâm Hiên lắc đầu cười nói: "Những pháo mừng này chỉ có thể dùng để tế lễ, hơn nữa khi nổ mạnh có uy lực rất lớn, tiểu hài tử chơi rất không an toàn."
Tuy rằng với năng lực của hắn, cũng đủ cam đoan mấy tiểu nha đầu sẽ không bị thương.
Nhưng pháo mừng chẳng những có cách sử dụng riêng, mà khi sử dụng còn bộc phát ra lửa và khói dày đặc.
Là một cuồng ma cưng chiều nữ nhi, Lâm Hiên đương nhiên không muốn để cho mấy tiểu nha đầu chạm vào những vật nguy hiểm này.
Mấy người Tuyền Châu đều lộ ra một tia thất vọng, liếc mắt nhìn pháo mừng một cái.
"Pháo mừng thú vị như vậy nhưng không thể chơi được, thật sự đáng tiếc!"
"Ừ, nếu phụ thân đã nói không thể chơi, chúng ta sẽ không chơi nữa!"
Tuy rằng trong lòng cảm thấy rất buồn nhưng mấy tiểu nha đầu đều cảm thấy rằng phụ thân nhất định là vì muốn tốt cho các nàng.
Mà làm nữ nhi của hắn, đương nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời.
"Biểu tỷ phu!"
Một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên phía sau Lâm Hiên.
Mộ Ấu Khanh dẫn đám hài tử Đông Hoàng Hạo Vũ đi tới, khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ.
"Chào biểu dượng!"
Đám Đông Hoàng Hạo Vũ cũng lộ vẻ mặt sùng bái chào hỏi Lâm Hiên.
Lâm Hiên rất ôn hòa gật đầu với đám Mộ Ấu Khanh, ánh mắt rơi vào cây gậy mà đám Đông Hoàng Hạo Vũ đang cầm trong tay.
Bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu cũng chú ý tới cây gậy trong tay đám Đông Hoàng Hạo Vũ, vội vàng buông tay Lâm Hiên ra, cùng nhau đi lên.
"Hạo Vũ ca ca, trong tay các ngươi là cái gì vậy?"
Mấy tiểu nha đầu nhìn thấy cây gậy trong tay đám Đông Hoàng Hạo Vũ có dáng vẻ rất giống với pháo mừng.
Đông Hoàng Hạo Vũ lộ vẻ mặt đắc ý: "Cái này gọi là pháo mừng nhỏ, là do chưởng viện của thư viện chúng ta tự mình thiết kế!"
"Oa, thật là lợi hại!"
Mấy người Tuyền Châu đều lộ vẻ mặt ngưỡng mộ.
Mộ Ấu Khanh cười nói: "Chưởng viện thư viện của đám Hạo Vũ chẳng những là Đại Nho hàng đầu của Bắc Huyền Thiên chúng ta, mà còn là một vị công tượng chế tạo hỏa dược cấp bậc ‘Tượng Thánh’."
"Gần đây hắn nghiên cứu chế tạo ra loại pháo mừng nhỏ này, nên đưa cho đám Hạo Vũ mỗi người một cây."
Đông Hoàng Hạo Vũ gật gật đầu: "Vốn chúng ta cũng tiếc nên không muốn chơi, nghe nói hôm nay biểu cô muốn tổ chức đại điển tế thiên nên mang đến để trợ hứng!"
Tuyền Châu lộ vẻ mặt háo hức muốn khám phá: "Vậy Hạo Vũ ca ca, có thể phóng một cây cho chúng ta xem hay không?"