Hậu Trí biết, chỉ cần mình dám nói nửa chữ không thì sẽ bị đánh nát đầu trong nháy mắt.
Đối mặt với cái giá đáng sợ mà lại không thể thừa nhận như vậy, hắn chỉ đành ngoan ngoãn nói ra một câu:
"Tuân mệnh!"
...
Cách dãy núi Hắc Thủy năm trăm ngàn dặm về phía Bắc.
Trong đại điện nơi Ma sử Lãnh Kinh Vân đang ở, giờ phút này ma khí dâng trào, cơn gió tà ác thổi quét qua.
Từng đạo khí tức khiến người khác phải run sợ trong lòng đang quanh quẩn trong đại điện.
Đi đến đâu, sương mù màu đen cũng hóa thành một ma đầu dữ tợn, gào thét không phát ra tiếng động, vô cùng đáng sợ.
Dưới ánh sáng u ám.
Lãnh Kinh Vân ngồi trên ngai vàng, nhìn bảy bóng người đang ngồi trong đại điện.
Một lão giả mắt lóe ra tia sáng màu máu, một nam tử đầu trọc mắc áo bào đen, một ma nữ xinh đẹp quyến rũ gần như không mặc y phục.
Còn có một thiếu niên Ma tộc có hình thể như một ngọn núi, không ngừng thôn phệ thi thể của Thú Hoàng, trong miệng chảy ra máu và nội tạng vô cùng tanh hôi.
Bên cạnh thiếu niên Ma tộc khổng lồ này.
Còn có một lão giả gầy gò có ánh mắt hung ác nham hiểm, cùng với một nam tử đeo mặt nạ màu đen có khí chất kỳ lạ, một thiếu niên Ma tộc thấp bé, lưng đeo một thanh đao nặng ít nhất mười vạn cân.
Nhìn qua bảy người này, Lãnh Kinh Vân không khỏi cảm thán một câu:
"Bảy vị không hổ danh là bảy đại ác ma nổi tiếng khắp Nam Vực, khí chất thật sự không giống bình thường!"
Ở vùng Nam Vực phía trên lãnh thổ của Ma tộc, chẳng những có trăm vạn ma quốc lớn nhỏ khác nhau.
Còn có một khu vực khiến cho vô số Ma tộc nghe tin đã sợ mất mật.
Đảo Ác Ma!
Tục truyền rằng đảo này do Táng Thiên Ma Thần xây từ trăm triệu năm trước.
Mục đích của hắn khi xây dựng hòn đảo này chính là vì muốn biến hòn đảo này thành một lồng giam khổng lồ, dùng để giam giữ một số tà ma vô cùng tà ác của Thiên Ma Giới.
Ở trong một khoảng thời gian nào đó, hòn đảo này có thể nói là một danh từ đồng nghĩa với tà ác và khủng bố.
Mỗi một Ma tộc tiến vào đảo Ác Ma đều là một tên tà ma đáng sợ uy chấn một phương.
Bọn hắn làm đủ chuyện xấu, thần ma đều tức giận, đã mất đi tâm tính, gánh chịu tội nghiệt và thù hận to lớn.
Sau khi bọn hắn bị Táng Thiên Ma Thần giam giữ cùng một chỗ, khiến cho cả hòn đảo nhỏ biến thành một khu vực tà ác, bầu không khí hiểm ác có thể so sáng với Cửu U luyện ngục.
Cho nên, trong Ma tộc ở Thiên Ma Giới Ma nổi lên một cái tên cực kỳ vang dội: Đảo Ác Ma!
Sau khi Táng Thiên Ma Thần thân tử đạo tiêu, phong ấn trên đảo Ác Ma dần dần suy yếu, giúp cho những tên ác ma bị giam giữ có cơ hội trốn thoát khỏi đảo Ác Ma.
Trải qua năm tháng dài dằng dặc.
Không biết có bao nhiêu ác ma đã thoát khỏi nơi đó.
Đương nhiên cũng có không ít ác ma vẫn ở lại nơi đó, hoặc là nghe danh mà tới, biến nơi đó trở thành một thiên đường thực sự cho ác ma.
Bảy đại ác ma, chính là một trong những thế lực trên đảo Ác Ma.
Bọn họ phân biệt tên là Huyết Mục Lão Tổ, Phong Thiên Nam, Dạ Kim Liên, Công Tôn Hạo, Tổ Xuân Thu, Lăng Chiến, Thiết Khuê.
Mỗi một người đại biểu cho một loại tội nghiệt.
Phẫn nộ, tham lam, dâm dục, phàm ăn, lười biếng, ghen tị, kiêu ngạo!
Có những phẩm chất đặc biệt này, mỗi một người bọn họ đều là những kẻ tội ác tày trời, hết sức hung tàn.
Mượn đại diện cho dâm dục là Dạ Kim Liên mà nói.
Nàng đến nay đã sống hơn ba vạn năm, đã từng tiến hành song tu với gần ba trăm vạn tu sĩ.
Nàng sẽ dùng kỹ năng quyến rũ của mình để khiêu khích những tu sĩ này, trêu chọc đối phương cho đến khi sinh ra tâm hoả, lúc này nàng mới song tu với đối phương.
Sau đó trong lúc quan hệ với đối phương, nàng sẽ điên cuồng ăn mòn tâm trí đối phương, thôn phệ thể xác và tinh khí của đối phương.
Cho đến khi tu sĩ này bị ăn sống, hắn vẫn không thể thoát khỏi cảm giác triền miên, bị chết một cách vô cùng bi thảm.
Cho nên có thể tưởng tượng ra được, có thể cùng với Dạ Kim Liên tạo thành bảy đại ác ma, đám Phong Thiên Nam còn lại cũng là những tên ác ma vô cùng tà ác.
Mà mục đích Lãnh Kinh Vân mời bọn họ đến đại điện của hắn chính là muốn lợi dụng bọn họ, một lần nữa đoạt lại quyền khống chế Nam Vực!
Huyết Mục Lão Tổ lạnh lùng nói: "Muốn chúng ta giúp ngươi đoạt lại Nam Vực, giết một số lượng lớn cường giả như Khải U Ma Quân cũng không phải là không thể được, nhưng có hai vấn đề cần ngươi giải thích rõ ràng."
Lãnh Kinh Vân: "Mời nói!"
Huyết Mục Lão Tổ: "Thứ nhất, ta nghe nói ở Nam Vực có rất nhiều Ma quốc có ý định quy thuận Bắc Huyền Thiên, nếu chúng ta ra tay, như thế sẽ kết thù với Bắc Huyền Thiên, dẫn tới sự trả thù của phu thê Huyền Băng Nữ Đế."
"Chúng ta không muốn cuốn vào trong tranh chấp giữa ngươi và Bắc Huyền Thiên, ngươi định giải quyết như thế nào?"
"Thứ hai, giúp ngươi đoạt lại Nam Vực thì sẽ có bao nhiêu chỗ tốt?"
"Ha ha ha!" Lãnh Kinh Vân nghe vậy cười to vài tiếng: "Lão tổ không hổ là tà ma lâu năm, lời vừa ra khỏi miệng đã không giống người thường!"
Nói xong hắn chậm rãi đứng dậy, đi xuống ngai vàng.
"Trước tiên ta nói về chỗ tốt đi, chỉ cần các ngươi có thể giúp ta giết chết Khải U Ma Quân và tất cả thế lực phản kháng, ta có thể cam đoan, từ nay về sau Nam Vực chia ra làm bảy, các ngươi đều có một mảnh thiên hạ, có thể làm bất cứ điều gì ngươi muốn!"
Đám Huyết Mục Lão Tổ nghe vậy đều nhìn nhau, khuôn mặt lộ vẻ hài lòng.
Bọn họ tin rằng với thân phận Ma sử Nam Vực của Lãnh Kinh Vân, có thể cam đoan lời hứa hẹn này sẽ được thực hiện.
"Về phần Bắc Huyền Thiên..." Lãnh Kinh Vân cười lạnh một tiếng, "Bọn họ cũng sắp loạn thành một đoàn, ốc còn không mang nổi mình ốc, căn bản không có thời gian quan tâm đến các ngươi!"
Vẻ mặt của Huyết Mục Lão Tổ thay đổi: "Xin chỉ giáo cho?"