Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 918 - Chương 918. Nữ Đế Bệ Hạ Được Đế Phu Hùng Tài Vĩ Lược Phụ Tá, Chắc Chắn Mọi Việc Đều Thuận Lợi! (2)

Chương 918. Nữ Đế bệ hạ được Đế phu hùng tài vĩ lược phụ tá, chắc chắn mọi việc đều thuận lợi! (2) Chương 918. Nữ Đế bệ hạ được Đế phu hùng tài vĩ lược phụ tá, chắc chắn mọi việc đều thuận lợi! (2)

"Tạ ơn bệ hạ!" Ninh Đức Nghiệp hành lễ xong bèn vui vẻ nói: "Hôm nay thần nghe nói bệ hạ và Đế phu đến xử lý chính vụ, nên không dám quấy rầy."

"Nhưng vừa rồi bên ngoài nói rằng sự tình đã giải quyết xong, ta bèn cả gan tiến đến thỉnh cầu, khẩn cầu bệ hạ và Đế phu đến tham gia tiệc cười của tiểu nữ, làm chứng nhân cho tiểu nữ, ban cho nàng hạnh phúc cả đời!"

Đông Hoàng Tử U giải quyết xong chuyện Hoàng lăng, lúc này tâm tình đang rất tốt, nghe vậy lập tức mỉm cười nói:

"Có thể!"

Ninh Đức Nghiệp vui vẻ ra mặt, lập tức vươn tay ra mời: "Bệ hạ, Đế phu, xin mời!"

...

Hỏa Vân Tông.

Tông chủ Trần Hối Thành lộ vẻ mặt vui mừng trở lại đại điện của tông môn, liếc mắt nhìn thấy nhi tử Trần Ngọc Lâm của mình đang đứng ở trung tâm đại sảnh.

Hôm nay, Trần Ngọc Lâm đã mặc lễ phục huyền đoan, đầu đội tước biện.

Nhìn qua dáng vẻ đường đường, tuấn tú lịch sự.

"Ngọc Lâm, có chuyện tốt!"

Trần Hối Thành hưng phấn bước tới, vỗ vỗ bả vai Trần Ngọc Lâm: "Đông Thánh Vương đã đích thân đi đến Thiên Nguyên Cung mời phu thê Nữ Đế bệ hạ, tin rằng nhất định có thể mời bọn họ tham dự tiệc cưới của ngươi!"

"Thật tốt quá!" Trần Ngọc Lâm nghe vậy cũng cảm thấy vui mừng.

Không cần suy nghĩ quá nhiều, hắn chỉ biết Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U tham dự tiệc cưới nhất định sẽ trở thành chứng nhân cho hôn nhân của hắn.

Mà đường đường Huyền Băng Nữ Đế và Bắc Huyền Thiên Đế phu làm chứng nhân cho hôn nhân, điều này có ý nghĩa như thế nào thì người trong thiên hạ đều biết.

Trần Ngọc Lâm cảm thấy, bản thân mình rốt cuộc cũng một bước lên trời!

Từ nay về sau nhìn khắp Động Nguyên Thiên, ai dám không nể tình Trần Ngọc Lâm hắn?

Trần Hối Thành thúc giục nói: "Nếu đã chuẩn bị tốt thì đi thôi, đừng để cho bệ hạ và Đế phu cảm thấy bị lạnh nhạt!"

"Vâng!"

Trần Ngọc Lâm ưỡn ngực ngẩng cao đầu, vẻ mặt hăng hái.

Sau đó Trần Hối Thành dẫn hắn đi ra khỏi đại điện, sau khi tụ họp với đám người Đỗ Vinh Minh thì chuẩn bị cùng nhau đi đến Đông Thánh Vương phủ.

Bởi vì Đông Thánh Vương thật sự có quyền cao chức trọng, cho nên lần này hôn lễ tuy rằng là nam lấy nữ, nhưng tất cả đều sẽ tiến hành ở Đông Thánh Vương phủ.

Tuy nhiên cho dù là Trần Hối Thành hay là Trần Ngọc Lâm đều cảm thấy chuyện này cũng không phải vấn đề gì lớn.

Có thể trèo lên cành cao Đông Thánh Vương, đó là chuyện mà vô số người tha thiết ước mơ.

Cho dù có ủy khuất một chút cũng không sao cả!

Mà ngay khí bọn họ chuẩn bị rời khỏi Hỏa Vân Tông, Trần Hối Thành liếc nhìn đám người, vội vàng hỏi:

"Kỳ lạ, sao ta không nhìn thấy Tú Nhi?"

Trần Ngọc Lâm bình tĩnh nói: "Ngày hôm qua Tú Nhi nói mình đột nhiên có cảm ngộ trong việc tu đạo, cho nên một mình đi ra ngoài lịch lãm!"

"Một mình?"

Trần Hối Thành nhíu mày.

"Không nên chứ! Đứa nhỏ này không giống một người không hiểu lí lẽ, biết rõ hôm nay là đại hôn của ngươi còn muốn ra ngoài!"

"Hơn nữa nàng là một nữ hài tử một mình ở bên ngoài, cũng không an toàn chút nào!"

Trần Ngọc Lâm nói: "Quên đi, nàng cũng đã trưởng thành, có suy nghĩ của mình, chúng ta cũng không thể ép buộc nàng!"

"Ừm!" Trần Hối Thành gật gật đầu.

Hắn thầm nghĩ, thời gian gần đây hắn bận rộn xử lý hôn sự cho Trần Ngọc Lâm, không ở trong tông môn nên có phần không quan tâm đến Dương Thanh Tú.

Mắt thấy sắp đến giờ, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, vội dẫn theo đám người Trần Ngọc Lâm chậm rãi đi đến Đông Thánh Vương phủ.

Đông Thánh Vương phủ.

Đèn đỏ treo cao, trang trí màu đỏ dài mười dặm.

Chữ hỉ màu đỏ thẫm được dán ở những nơi quan trọng, khiến cho cả tòa vương phủ nhìn từ bên ngoài tràn ngập bầu không khí vui sướng.

Tiến vào đại điện trong Vương phủ, nhìn thấy hai bên chật kín khách quý, đều là vương công đại thần của Động Nguyên Thiên, hậu duệ quý tộc hào kiệt.

Liếc mắt nhìn thoáng qua có khoảng hơn vạn người, khí thế rất lớn, quy cách cực cao.

Mà ở trên đài cao chính giữa đại điện có bày một chiếc long bàn bằng bạch ngọc, tràn ngập khí chất hoàng gia quý tộc, áp lực toàn trường.

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U, cùng với bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu được sắp xếp ngồi trên long bàn bằng bạch ngọc đó.

Một nhà sáu người tỏa ra ánh sáng còn sáng hơn ngàn vạn ngọn đèn trong đại điện, khiến đám quyền quý hào kiệt đứng đầu ở Động Nguyên Thiên phải không ngừng tán thưởng.

"Nhân vật chính của tiệc cưới hôm nay chính là thiên kinh của Đông Thánh Vương và thiếu tông chủ của Hỏa Vân Tông, tuy nhiên Nữ Đế bệ hạ và Đế phu vừa xuất hiện, thiên kim của Đông Thánh Vương và thiếu tông chủ Hỏa Vân Tông cũng chỉ có thể đứng sang một bên!"

Khí tràng của Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U quá mạnh mẽ, khí chất hoàn mỹ, thân phận quá tôn quý.

Khiến cho mọi người không khỏi muốn quỳ lậy, đột nhiên cảm thấy bọn họ mới là nhân vật chính của yến hội lần này.

Trong lúc mọi người ở đây đang cảm khái thì ngoài cửa vang lên âm thanh ồn ào náo nhiệt.

"Tân lang tân nương đến!"

Mọi người lập tức xoay người nhìn lại.

Bọn họ nhìn thấy bên trong đám người, Trần Ngọc Lâm mặc lễ phục huyền đoan, dẫn nữ nhi của Đông Thánh Vương là Ninh Cẩn, đội mũ phượng đeo khăn quàng đi vào đại điện.

Trần Ngọc Lâm vốn đã tuấn mỹ, giờ phút này trên khuôn mặt tràn ngập vui mừng, lại khiến cho mọi người khen ngợi hắn xứng đáng là con rể của Đông Thánh Vương.

"Ừm?"

Đông Hoàng Tử U trên đài cao liếc mắt nhìn Trần Ngọc Lâm một cái, không khỏi khẽ nhíu mày.

Nàng đã đến đến cảnh giới Đại Thánh đỉnh phong, có được siêu cấp thiên phú Tiên Ma Đồng Tu, vừa rồi trong nháy mắt nàng cảm nhận được một tia khí tức khác thường của Trần Ngọc Lâm.

Cụ thể mà nói, có một tia tà khí!

"Hỏa Vân Tông tuy nhỏ, nhưng cũng được coi là danh môn chính tông, Trần Ngọc Lâm này thân là thiếu tông chủ, không nên có khí tức này."

Mắt phượng của Đông Hoàng Tử U híp lại, trong mắt lóe lên tia sáng khôn ngoan.

Bình Luận (0)
Comment