Bùi Hồng Hải nói: “Chúng ta đã tận lực chữa trị vết thương của ngươi, ta có thể cam đoan vết thương tuyệt đối sẽ khỏi hẳn.” Nhưng sau khi mặt trái của ngươi mọc ra da thịt, nó vẫn sẽ có chút khác biệt với mặt phải."
Bùi Hồng Giang gật đầu tán đồng: "Chúng ta đã sử dụng y thuật chí cường, trừ phi chân tiên giáng trần, nếu không thì sẽ không có khả năng để mặt trái của ngươi mọc ra giống như trước đây."
Lý Tư nghe xong không khỏi cúi đầu.
Lý Quân Thiên an ủi nói: "Tư nhi, có thể mọc ra mặt mới đã là may mắn! Cho dù có một chút khác biệt cũng tốt hơn là không có gì cả!"
Lý Tư suy nghĩ một lúc và cảm thấy Lý Quân Thiên nói rất có đạo lý. cảm giác được, không khỏi cười lên: Dạ, cha nói rất đúng!”
Nàng vừa nói xong, má trái đột nhiên sinh ra cảm giác cực kỳ nóng bỏng và đau nhức.
"A ~"
"Cha, rất đau!"
Sắc mặt Lý Tư đột nhiên thay đổi, hét lên như phát cuồng, từ trong lòng Lý Quân Thiên nhảy xuống đất.
Lý Quân Thiên thấy thế khiếp sợ.
Chẳng những da bụng Tuyết kình ngư trên mặt Lý Tư rớt xuống, mà ngay cả Định nhan cao cũng hóa thành nước mủ màu xanh không ngừng rơi xuống.
Trên xương trắng bị yêu thú cắn, không ngừng thẩm thấu ra máu đen.
"Này..." Lý Quân Thiên kinh ngạc đứng bật dậy, "Hai vị tiền bối, các ngươi không phải đã sử dụng y thuật chí cường sao? Tại sao lại như vậy?"
Huynh đệ Bùi gia thấy thế cũng choáng váng.
Hai người không khỏi nhìn nhau, sau đó nói:
"Chúng ta xác thực đã sử dụng y thuật và dược liệu tốt nhất, nhưng tại sao lại biến thành thế này, chúng ta cũng không biết!"
Lý Quân Thiên nghe vậy nhịn không được hít vào một ngụm hàn khí.
Xong rồi!
Ngay cả y đạo song quỷ cũng không rõ chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Tư nhi không được chữa khỏi mà còn bị thương nặng hơn?
Lý Quân Thiên khó chịu chảy nước mắt, ôm hy vọng cuối cùng hỏi:
“Hai vị tiền bối thật sự không còn cách nào khác?”
Huynh đệ Bùi thị liếc nhau, im lặng lắc đầu.
Vết thương của Lý Tư quá lâu, cũng rất nặng.
Làm Song Quỷ danh chấn một thế hệ y đạo, bọn họ ra tay sẽ dùng hết toàn lực.
Nhưng không ngờ dốc hết sức mà kết quả lại hoàn toàn ngược lại.
Hiện tại bọn họ cũng hoàn toàn hết cách, thương nhưng không giúp gì được!
Lý Tư thấy bộ dáng bất lực của huynh đệ Bùi thị, giống như bị đả kích ngập đầu, hoàn toàn hỏng mất.
“Cha, ta đau quá!”
“Ta cảm giác mặt ta bị ăn rồi!”
“Ta vĩnh viễn cũng không khỏi bệnh, hu hu hu…”
Nghe thấy tiếng hét thống khổ của Lý Tư, Lý Quân Thiên dậm chân đấm ngực, nước mắt tuôn trào như suối.
Đứa nhỏ Tư Nhi này mới sinh được vài ngày thì mẫu thân nàng đã qua đời vì bệnh.
Bây giờ lại bị yêu thú cắn, không thể chữa trị vết thương, mệnh thật sự quá khổ!
Lý Quân Thiên ngậm nước mắt xông lên ôm Lý Tư vào trong ngực muốn an ủi nàng.
Ai biết vết thương của nàng càng ngày càng nặng, tiếng hét càng lúc càng lớn.
Trong nháy mắt, Lý Quân Thiên tuyệt vọng!
Đúng lúc này, một giọng nói non nớt truyền đến từ cửa.
“Tỷ tỷ đừng sợ, cha chúng ta là nam nhân lợi hại nhất trên đời, chắc chắn cha có thể chữa khỏi cho ngươi!”
Bốn tiểu bảo bối nắm tay Lâm Hiên vội vàng chạy đến.
Vừa rồi sau khi ăn no linh quả, bọn họ chơi đùa ở ngoài sảnh thì nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Lý Tư nên vội vàng chạy đến.
Nghe thấy âm thanh của mấy tiểu nha đầu, Lý Quân Thiên, Lý Tư và huynh đệ Bùi thị lập tức nhìn về phía phát ra âm thanh.
“Nam nhân lợi hại nhất trên thế giới!”
Lý Tư lập tức bị những lời này dọa sợ, ngơ ngác nhìn Lâm Hiên.
Ánh mắt Lý Quân Thiên run lên, không nhịn được hô to: “Đúng vậy, còn có Đế phu có thể cứu Tư Nhi!”
Mặc dù hôm nay là lần đầu tiên gặp Lâm Hiên, nhưng từ sáng sớm thông qua Ngụy Trường Thiên, Lý Quân Thiên đã biết được các hành động vĩ đại của Lâm Hiên.
Trong mắt hắn, Lâm Hiên là thiên nhân chân chính, không gì không làm được!
Nhìn thấy Lâm Hiên, đột nhiên hắn bừng tỉnh, trực giác nói cho hắn, Lâm Hiên có thể cứu được Lý Tư!
Đế phu!
Nghe thấy cái tên này, huynh đệ Bùi thị đều lộ ra sự kính sợ.
Bọn họ lánh đời hơn 30 vạn năm, sau khi xuất quan đã nghe được rất nhiều về cái tên Huyền Băng Nữ đế và Bắc Huyền Thiên Đế phu.
Nữ đế lạnh lùng mạnh mẽ, độc đoán muôn đời, làm bọn họ bội phục từ tận đáy lòng.
Lâm Hiên tùng hoành bốn biển, tiêu sái như tiên cũng làm bọn họ cực kỳ kính sợ.
Nhìn thấy Bắc Huyền Thiên Đế phu xuất hiện trước mặt, trái tim hai huynh đệ run lên, vội vàng bước lên hành lễ:
“Song Qủy y đạo Bùi Hồng Hải, Bùi Hồng Giang bái kiến Đế phu!”
Lâm Hiên nhìn huynh đệ Bùi thị, hơi gật đầu, sau đó nhìn về phía má trái của Lý Tư.
Lý Quân Thiên vội vàng hỏi: “Đế phu, Tư Nhi còn có thể cứu được đúng không?”
“Ừ.” Lâm Hiên lạnh nhạt gật đầu.
Có được Cực Đạo thánh thư và y kỹ cấp tông sư, hắn lập tức phán đoán ra được vấn đề của Lý Tư.
Tiếp theo hắn vung tay lên, bắn ra một tia linh khí dừng trên người Lý Tư.
Mọi người thấy được linh khí bọc lấy Lý Tư rồi nhanh chóng xoay tròn, giống như đang đè ép thân thể của nàng vậy.
Phụt!
Tiếp theo lồng ngực của Lý Tư co rụt lại, há miệng, phun ba viên đan sống lại do Bùi Hồng Hải luyện chế.
Cùng lúc đó, vết tím còn sót lại trên má trái của nàng cũng bị linh khí súc rửa sạch sẽ.
Bùi Hồng Hải vội vàng hỏi: “Đế phu, không lẽ thuốc của tại hạ có vấn đề, làm cho vết thương của đứa nhỏ này nặng thêm?”
Bùi Hồng Giang cũng lộ ra sắc mặt chân thành muốn học hỏi.
Lâm Hiên làm Lý Tư nôn ra ba viên đan sống lại, súc rửa đan Định Nhan, thuyết minh lúc nãy bọn họ dùng dược rất có vấn đề.
Nhưng rốt cuộc là vấn đề gì, bọn họ lại không nhìn ra được.
Lâm Hiên vừa ra tay làm cho bọn họ cảm giác được thực lực siêu phàm, tạo nghệ y đạo hoàn toàn áp đảo bọn họ.
Cho nên trong giọng điệu, thần thái của bọn họ rất giống học sinh đang hỏi bài lão sư.
Lâm Hiên gật đầu: “Dùng dược có vấn đề, nhưng quan trọng hơn các ngươi không làm rõ ràng cụ thể bệnh trạng của nàng.”