“Bệ hạ, quân tiến công của đối phương đã công phá phòng tuyến thứ nhất của chúng ta nơi này không thủ được nữa rồi!”
“Chúng ta vẫn là lùi về trước, đợi tu sĩ của ba mươi nước tới đây tương trợ đi!”
Viên Phương Chu nghe vậy, không khỏi nhìn thoáng qua các vị quốc vương khác ở phía xa.
Lúc này đây, ba mươi nước Tây cảnh tổng cộng xuất động chín trăm vạn binh mã đến ứng chiến.
Nào biết đối mặt với ba trăm vạn quân tiến công dưới trướng Vũ Lăng Trần, họ lại một đường lụi bại tới tận dây, không có kế sách ứng phó với Thiên Lôi Long Sư trên bầu trời.
Bất đắc dĩ.
Viên Phương Chu cầm đầu các vị quốc vương, lập tức hạ lệnh báo tin cho tất cả lực lượng võ đạo của ba mươi nước Tây cảnh đến đây viện trợ.
Lực lượng chi viện của giới võ đạo trước mắt vẫn chưa tới.
Mà quân tiến công của Vũ Lăng Trần ép buộc mãnh liệt, Thiên Lôi Long Sư tàn sát bừa bãi trong không trung, thật đúng là chỉ có lui binh về sau, mới có thể ra sức tránh khỏi tổn thất.
Nghĩ đến đây, Viên Phương Chu vội giơ cao chiến kiếm lên, hét lớn một tiếng: “Rút lui!”
Theo tiếng của hắn, tám triệu đại quân còn lại của ba mươi nước Tây cảnh điên cuồng lui về phía sau.
Quân tiến công của mười nước Tây Hoang thấy thế, đều phát ra tiếng cười nhạo điên cuồng.
“Ba mươi nước Tây cảnh chính là kẻ bất tài, căn bản không ngăn được hùng sư thiết đề của chúng ta!”
“Vũ đại nguyên soái mưu kế thần tình, chiến thuật đỉnh cao, ai thấy ngài đều phải quỳ xuống!”
“Các huynh đệ giết cho ta, để đám phế vật này nếm thử sự lợi hại của chúng ta!”
…
Mắt thấy đại quân ba mươi nước Tây cảnh nhanh chóng rút lui.
Quân tiến công của mười nước cũng là thiết đề như lôi, chấn động đến mức đại địa điên cuồng rung động, nhanh chóng đuổi theo.
Trong nháy mắt, song phương tiến tới biên giới phía Tây Trung Thổ Thần Châu gần năm vạn dặm!
Lúc này trong không trung mây trắng cuồn cuộn chiếu sáng bầu trời đêm, vô số tia sáng xuyên qua bầu trời như một đám sao băng, nhằm vào phía quân tiến công của mười nước Tây Hoang.
Viên Phương Chu và các quốc vương khác của ba mươi nước Tây cảnh thấy thế, đều phấn chấn hô to một tiếng:
“Viện quân đến rồi!”
Ầm ầm~
Ngay sau đó trên không vạn dặm linh khí phong dũng, huyền quang bạo thiểm.
Trăm vạn tu sĩ của ba mươi nước Tây cảnh, nhao nhao sử dụng sát chiêu mạnh nhất, giống như không muốn sống mà ra chiêu trên thân Thiên Lôi Long Sư.
Hàng trăm con Thiên Lôi Long Sư tuy mạnh mẽ, nhưng không chịu nổi thế mạnh đông đảo của các tu sĩ, rất nhanh đã bị tiêu diệt hơn phân nửa.
Thấy thế, sĩ khí của đại quân ba mươi nước Tây cảnh lập tức tăng lên tới đỉnh điểm.
“Thiên Lôi Long Sư sắp bị tiêu diệt hết, cơ hội của chúng ta lại tới, giết cho ta!”
Theo tiếng Viên Phương Chu ra lệnh, tám trăm vạn đại quân trống trận như sấm, mang theo sát khí vô biên chủ động xông về phía quân tiến công của mười nước Tây Hoang.
Vù!
Không đợi đại quân của ba mươi nước tây cảnh giao chiến với quân tiến công của mười nước Tây Hoang, trong không trung phía xa bỗng nhiên hào quang đầy trời.
Một luồng hào quang màu vàng che đậy đất trời, cuốn theo cơn lốc kịch liệt hung hăng mà tới.
Trong cơn lốc, có mấy ngàn con Thiên Lôi Long Sư màu vàng bay múa gào thét.
Đám chiến sĩ yêu tộc cao lớn cầm vũ khí sắc bén, ngạo nghễ đứng sau lưng Thiên Lôi Long Sư, khí thế tương đối mạnh mẽ.
Đám người Viên Phương Chu thấy thế thì đồng tử đều co rụt lại.
“Đây chẳng lẽ là Hoàng Phong Quân trong truyền thuyết!”
“Tê! Vũ Lăng Trần lại có thể phái Hoàng Long Quân, rốt cuộc hắn đã nhận được cơ duyên gì?”
Hoàng Phong Quân!
Là một quân đội yêu tộc dũng mạnh cấp truyền thuyết trên đại địa Tây Hoang.
Mỗi một chiến sĩ bọn họ đều khống chế một con Thiên Lôi Long Sư cấp bậc yêu tướng màu vàng, một khi điều động, tất nhiên sẽ dẫn tới thiên địa dị tượng, giống như cơn lốc màu vàng thổi quét đi.
Cho nên, được người đời gọi là Hoàng Phong Quân!
Mà Thiên Lôi Long Sư đơn thương độc mã cũng khó đánh như thế, Hoàng Phong Quân chính là quân đội tác chiến chính quy thành hệ thống, sức chiến đấu có thể hình dung được!
Đám Viên Phương Chu không thể ngờ, lần này Vũ Lăng Trần thậm chí còn phái Hoàng Phong Quân ra.
Điều này khiến tim mọi người đột nhiên lạnh, có một loại cảm giác không ổn quanh quẩn trong lòng!
Đại tướng tên Triệu Đức Vũ dẫn đầu Hoàng Phong Quân, đế cảnh linh áp quanh thân hắn như thủy triều, quơ pháp bảo đại đao trong tay cười ha hả nói:
“Nếu các tu sĩ của ba mươi nước Tây cảnh đều xuất hiện, vậy đều chết ở đây đi!”
“Giết cho ta!”
Theo tiếng ra lệnh của hắn, ngàn con Thiên Lôi Long Sư phát ra tiếng gào thét chân liệt thiên địa, vỗ cánh nhanh chóng tới gần đám tu sĩ.
Đám người Viên Phương Chu khiếp sợ mà nhìn, Hoàng Phong Quân dễ như trở bàn tay, rất nhanh đã ngăn chặn đại quân mấy trăm vạn tu sĩ.
Mà lúc này, mặt đất lại rung động.
Từ trong sơn mạch phía trước tuôn ra vô số đại quân Tây Hoang.
Ở dưới ánh lửa chiếu rọi, họ như hổ dữ từ trên núi xuống, nhanh chóng giết đại quân ba mươi nước Tây cảnh.
Thấy thế, sĩ khí tám trăm vạn đại của ba mươi nước Tây cảnh lập tức đóng băng.
“Toàn bộ đại quân của mười nước Tây Hoang lên đường!”
“Nhiều như vậy, tuyệt đối có bảy tám trăm vạn!”
“Hóa ra Vũ Lăng Trần sử dụng kế dẫn rắn ra khỏi động, lấy Thiên Lôi Long sư thu hút tu sĩ phương ta ra trận, sau đó lại ra điều chủ lực đến tấn công chúng ta!”
…
Trong nháy mắt, mọi người đều hiểu được Vũ Lăng Trần tính toán thứu gì.
Không thể không nói, lần này Vũ Lăng Tràn thật sự là có chuẩn bị mà tới, thực lực lớn mạnh không thể nào tưởng tượng được, mưu kế càng khiến cho người ta không có cách nào ngăn cản!
Viên Phương Chu và ba mươi quốc quân đều âm thầm bi thương hô một tiếng: “Lần này thật sự xong rồi!”
Cũng không phải là họ cố ý bi quan, mà là tình thế căn bản không cho bất kỳ hy vọng nào.