Trước mắt thiên địa mênh mông, làm gì còn có một chút ít bóng dáng của Vạn Yêu Vương?
Kẻ này đã từng Yêu Tộc truyền kỳ, Tây Hoang bá chủ, bây giờ đã trở thành vong hồn dưới kiếm của Lâm Hiên, hoàn toàn xong đời!
Trong lúc nhất thời, tất cả yêu thú của Vạn Yêu Quốc đều cảm thấy bi ai không thôi .
“Cuộc đời này gặp được Bắc Huyền Thiên Đế phu, chính là bất hạnh lớn nhất của chúng ta!”
Mà Viên Phương Châu cùng ngàn vạn người Tây Cương, đều lộ ra sắc mặt kinh ngạc.
“Vạn Yêu Vương bị giết, tam đại Yêu tổ cũng bị tiêu diệt, cuối cùng không có yêu tộc nào gây náo loạn vùng đất Tây Hoang của chúng ta!”
“Đúng vậy, từ trước tới nay, Tây Hoang chưa bao giờ yên bình như thế này, đây đều là do Đế phu ban tặng!”
“Đế phu lấy kiếm giơ thẳng lên trời uy, lấy lực thủ núi sông, thật là công cái muôn đời, lệnh người kính nể!”
……
Một nhóm Nhân tộc tinh anh hào kiệt nghĩ ra các loại từ ngữ tới ca ngợi Lâm Hiên.
Nhưng.
Bọn họ cảm thấy dù có nói từ ngữ mỹ miều đến đâu, giờ phút này đều không đủ để biểu hiện ra sự ưu tú của Lâm Hiên.
Hắn tựa như một vòng thái dương, toàn thân thần quang lóng sáng, nơi đi đến, chiếu sáng thiên địa, đồng thời soi sáng ý thức tâm linh của mọi người.
Chờ Lâm Hiên nháy mắt hạ gục những yêu thú còn lại, anh xoay người lại.
Viên Phương Châu cùng mọi người quỳ xuống đất hành lễ, cùng kêu lên hô to.
“Đế phu uy vũ!”
Lâm Hiên thản nhiên mà về đến bên người Huyền Châu và mấy đứa bé, mấy đứa bé lao nhao chen chúc mà bổ nhào vào trong lòng ngực hắn.
Một đám đều hếch cằm lên, vẻ mặt thần sắc đầy kiêu ngạo và tự hào.
“Cha đã cứu toàn bộ Nhân tộc Tây Hoang, thật là quá lợi hại!”
“Đúng vậy, làm con gái cha con không khỏi thấy tự hào!”
Nghe được đám trẻ nhiệt tình ca ngợi, Lâm Hiên nhịn không nổi được cười to vài tiếng.
Hắn nhưng thật ra không nghĩ tới, lần này tới đến Thương Long đại lục, thế nhưng đánh bậy đánh bạ mà trợ giúp Tây Hoang diệt trừ Vạn Yêu Vương bậc này cường đại Yêu tộc, ổn định tình hình ở Tây Hoang.
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, chỉ cần đám trẻ vui vẻ và tự hào thì mọi thứ đều là đáng giá.
Trong trái tim của mỗi cô gái, bố của mình đều là một ngọn núi cao, một siêu anh hùng toàn năng.
Điều Lâm Hiên phải làm chính là trở thành anh hùng đối với những đứa con cưng của mình!
……
Thủy Tinh Cung.
Ánh nắng chói chang, sương mù trải dài.
Ánh sáng rực rỡ rơi xuống đám sương mù tâm linh, tạo ra một tầng ánh sáng và bóng tối mù mịt bao trùm toàn bộ cung điện.
Dưới cây đại thụ, Huyền Châu cùng ba cô bé đáng yêu ngồi xổm trên mặt đất giúp Kiến Tuyết xây nhà
“Thú Kiến Tuyết sống trong Thủy Tinh Cung của chúng ta, cho nên chúng phải có một cung điện lớn như chúng ta!”
“Đúng vậy, bằng cách này, những con Kiến Tuyết đi ra từ Thủy Tinh Cung của chúng ta mạnh hơn những con Kiến Tuyết từ những nơi khác.”
Bốn tiểu nha đầu cảm thấy, làm gái con gái của người cha lợi hại nhất trên đời, mọi thứ liên quan đến họ đều phải rất lợi hại mới được.
Cho nên nói, cho dù là trên mặt đất có con Tuyết Kiến, các nàng cũng muốn cho chúng nó trở nên lợi hại.
Ví dụ như xây cho họ một ngôi nhà sang trọng, bằng cách này, cấp độ của Quái vật kiến tuyết Thủy Tinh Cung sẽ dần dần tăng lên.
Lạch cạch.
Và ngay khi các cô bé bắt đầu xây nhà, một cành cây gãy rơi xuống và tình cờ rơi trúng đầu Hiên Hữu.
“Ai nha, ta bị đánh lén!”
Huyền Ấu vội vàng đứng dậy, duỗi tay từ đầu thượng bắt lấy nhánh cây, cái mũi nhỏ giật giật, thở phì phì mà nói:
“Sao người dùng cành cây dám đánh lén ta!”
Nói xong liền phải đem nhánh cây ném xuống.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy Thiên Cẩu Thú nằm phơi nắng cách đó không xa, tiểu nha đầu vẫn là để lại nhánh cây.
Bởi vì cô đột nhiên nghĩ đến, tối hôm qua Thiên Cẩu Thú làm một chuyện xấu, cô vẫn chưa dạy cho nó một bài học.
Vì thế nàng giơ lên nhánh cây, liền phải chọc bụng Thiên Cẩu Thú.
Ngao ngao ~
Thiên cẩu thú khiếp sợ, vội vàng đứng dậy né tránh.
Một ánh mắt u oán nhìn Huyền Ấu, như muốn nói:
“Huyền Ấu tỷ tỷ, ngươi có thể cho ta nằm phơi nắng được không?”
“Oa, Thiên Cẩu Thú phản ứng thật nhanh!” Đôi mắt đen to tròn của Huyền Hữu chợt lóe lên, cực kỳ sáng ngời.
Gần đây Thiên Cẩu Thú càng ngày càng lười, có lúc di chuyển còn chậm hơn cả rùa, thật là khó để được nhìn thấy nó phản ứng nhanh như vậy!
Tiểu nha đầu cười xấu xa một tiếng, trực tiếp lấy nhánh cây làm kiếm, dùng chiêu mãnh hổ xuống núi bổ vào trên mông Thiên Cẩu Thú
Ngao ngao!!
Thiên Cẩu Thú chỉ cảm thấy mông có một trận nóng rát đau đớn, lập tức kẹp chặt cái đuôi xám xịt mà bỏ chạy.
Huyền Ấu thấy thế, vẻ mặt đắc ý mà nở nụ cười:
“Hắc hắc, tên vô lại, ngươi làm bẩn váy của tỷ tỷ ta, đây là một bài học!”
Tối hôm qua gió nổi lên.
Khiến Huyền Ấu không nghĩ tới chính là, gia hỏa Thiên Cẩu Thú này lại chạy đến phòng của nàng, mở ra tủ quần áo lấy một chiếc váy quấn lại trên người quấn quanh người cô, sợ cô sẽ chết cóng.
Chiếc váy trắng tinh nguyên bản phủ đầy lông chó, Huyền Du tức giận đến bật khóc.
Nhưng đêm qua Thiên Cẩu Thú xảo quyệt đã ẩn náu, tiểu nha đầu cũng liền buông tha nó.
Cũng may hôm nay dùng cành cây đánh trúng gia hỏa này, xem như báo đã trả được mối thù!
Huyền Châu,Huyền Hi cùng Huyền Hàm nhìn đến Thiên Cẩu Thú thảm hại mà nhịn không được lắc đầu thở dài.
Thiên Cẩu Thú cũng thật là ngu xuẩn, cũng dám làm bẩn váy của Huyền Ấu, này còn không phải là tới đây đánh nàng sao?
Sau đó nhóm tiểu nha đầu đem lực chú ý đặt ở những cành cây non.
Các nàng đều chú ý tới, Huyền Ấu vừa rồi lần thứ hai ra tay đánh Thiên Cẩu Thú chính là kiếm chiêu.
Huyền Châu cau mày lại: “Chúng ta đã khá thành thạo trong lĩnh vực võ thuật, vì sao trình độ tu luyện của chúng ta không thể tăng lên?”
Tiểu nha đầu thông qua chiêu thức của Huyền Ấu, nghĩ đến ba chị em của mình đã đạt tới cấp độ kiếm thuật đầu tiên, Thuật Chi cảnh!