"Vâng! Xin Đại thống lĩnh yên tâm, chắc chắn sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì!" Lương Khâu vẻ mặt vẻ kiên định: "Tại hạ cầu chúc Đại thống lĩnh tế tổ thành công, sớm ngày bước vào Yêu Hoàng Cảnh!"
Tang Mạc ngẩng đầu cười to hai tiếng: "Yêu Hoàng Cảnh, sớm muộn gì thì ta cũng sẽ đạt tới cảnh giới đó!"
"Nhưng mà vì phòng ngừa bất trắc xảy ra, ngươi đi bắt ba trăm đôi đồng nam đồng nữ nhân tộc, dùng máu của bọn họ kích hoạt đại trận ở Bắc Cố Sơn Mạch đi!"
Nghĩ đến Kẻ đứng sau màn tiêu diệt Hắc Ưng Chiến Thần, trong lòng Tang Mạc cảm thấy có chút bất an. Để cho ổn thoả, hắn quyết định kích hoạt đại trận phòng ngự viễn cổ ở Bắc Cố Sơn Mạch. Chỉ cần trận này bị kích hoạt, bất kỳ người nào cũng đừng hòng có thể đi vào trong dãy núi quấy rầy mình tiến hành tế tổ được. Mà một khi tế tổ thành công, nói không chừng hắn có thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Yêu Hoàng Cảnh.
Đến cảnh giới đó...
Cho dù là Đế Cảnh nhân tộc hắn cũng sẽ không e ngại!
"Vâng! Tại hạ lập tức đi làm ngay!" Lương Khâu nghĩ thầm Đại thống lĩnh không hổ là cường giả Yêu tộc uy tín lâu năm, làm việc rất là ổn thỏa và cẩn thận. Chỉ cần kích hoạt đại trận viễn cổ ở Bắc Cố Sơn, Đại thống lĩnh tấn thăng Yêu Hoàng Cảnh là chuyện ở trong tầm tay.
Đến lúc đó nếu như ta đi theo bên cạnh hắn thì có thể nói là tiền đồ vô lượng!
...
Màn đêm buông xuống, vương phủ Đông Hoàng Đức Nghiệp giăng đèn kết hoa, vui mừng hớn hở.
Lâm Hiên đồng ý với lời mời đúng giờ dẫn bốn cô con gái đi vào trước cửa vương phủ.
Lần này, bốn tiểu nha đầu Tuyền Châu còn đặc biệt chuẩn bị món quà nhỏ cho Vương phi của Đông Hoàng Đức Nghiệp.
……………………………………….
Đông Hoàng Đức Nghiệp, vương phủ đại điện.
Giờ phút này thân hữu khách quý chật nhà. Ngoại trừ rất nhiều người trong Hoàng tộc ra thì còn có rất nhiều đại thần trong triều Bắc Huyền Thiên, còn có các lộ quyền quý cũng chia nhau ngồi hai bên đại điện.
Ở vị trí chính giữa đại điện có hai cái bàn rất là xa hoa. Một cái bàn trong đó, Đông Hoàng Đức Nghiệp và phu nhân đẹp đẽ Vương phi Tô Tình Họa của hắn và nhi tử Đông Hoàng Hạo Vũ đang ngồi.
Một bàn khác thì trống không. Nhưng mà tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều biết cái bàn này sẽ để cho ai ngồi.
"Nghe nói Đế phu có dung mạo giống như là trích tiên, hôm nay rốt cuộc có thể tận mắt nhìn thấy tôn dung của hắn!"
"Đúng vậy, bình thường chúng ta hoàn toàn không có tư cách nhìn thấy Đế phu, rốt cuộc hôm nay có thể đại khai nhãn giới!"
Không ít người đều đang ngẩng đầu mà nhìn, muốn nhìn một chút đường đường nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế rốt cuộc sẽ ưu tú đến mức nào.
Không lâu sau, Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái đi vào cửa. Nhìn thấy hắn xuất hiện, Đông Hoàng Đức Nghiệp và tất cả mọi người đang có mặt ở đây lập tức đứng dậy hành lễ: "Bái kiến Đế phu!"
Nhìn thấy Lâm Hiên khí chất tuyệt trần, phong thái cái thế. Rất nhiều người đang có mặt ở đây đều âm thầm tán thưởng, không hổ là nam nhân của Nữ Đế, đúng là không phải bình thường!
Lúc này Đông Hoàng Đức Nghiệp đã dẫn theo Tô Tình Họa tiến lên đón.
Mà các tiểu nha đầu bên cạnh Lâm Hiên thì không kịp chờ đợi đi tới trước mặt Tô Tình Họa.
Lúc các nàng khoảng chừng hai tuổi, Tô Tình Họa từng giúp đỡ Đông Hoàng Tử U chăm sóc các nàng mấy ngày. Bởi vậy các tiểu nha đầu rất là có hảo cảm với Vương phi nương nương này. Đặc biệt chuẩn bị một món quà cho ngày sinh nhật của nàng.
Tuyền Châu móc ra một tấm gương tử sắc, tản ra ánh trăng nhàn nhạt nói: "Vương phi nương nương, đây là Miểu Nguyệt Kính ta tặng cho ngươi, ban đêm sẽ phát ra ánh trăng, có thể dùng cả ngày!"
Tô Tình Họa mặt mũi tràn đầy cưng chiều vuốt ve đầu Tuyền Châu, cười cầm lấy Miểu Nguyệt Kính: "Tuyền Châu thật ngoan!"
"Còn có ta!" Tuyền Hi lấy ra một con chim toàn thân lưu ly óng ánh: "Đây là Tiên Không Điểu, đặt ở đầu giường cũng rất là đẹp đẽ!"
"Tốt, cảm ơn Tuyền Hi bảo bối!" Tô Tình Họa yêu thích cầm lấy Tiên Không Điểu.
"Vương phi nương nương, đây là Trường Sinh Hoa ta tặng cho ngươi, chúc cho ngươi được trường sinh giống như nó!" Tuyền Hàm lấy ra một đóa hoa tiên khí lượn lờ. Cánh hoa hồng nhuận, cành lá xanh biếc, nhìn giống như là mãi mãi sẽ không bao giờ tàn lụi.
Tô Tình Họa liên tục gật đầu: "Tuyền Hàm cũng càng ngày càng hiểu chuyện!"
Tuyền Ấu kéo léo nâng ống tay áo lên, lấy một con rắn nhỏ trắng muốt lớn chừng bàn tay đưa cho Tô Tình Họa: "Vương phi nương nương, nghe nói ngươi tuổi rắn, ta tặng con trắng nhỏ này cho ngươi!"
Tô Tình Họa nhận ra con rắn nhỏ này chính là sủng vật yêu thích của rất nhiều nữ tử ở Bắc Huyền Thiên, tên là Vân Ngọc Xà. Con rắn này vĩnh viễn sẽ không trưởng thành, phi thường đáng yêu.
"Món quà của Tuyền Ấu bảo bối rất tốt!" Tô Tình Họa mặt mũi tràn đầy yêu thích cất Vân Ngọc Xà.
Tuyền Ấu vẻ mặt đắc ý quay người nhìn về phía ba tỷ tỷ: "Các ngươi xem, món quà mà ta tặng Vương phi nương nương rất thích!"
Lần trước nàng đưa cho Mộ Ấu Khanh Cửu Đầu Thiên Mãng, suýt chút nữa dọa cho Mộ Ấu Khanh ngất đi. Bởi vậy Tuyền Ấu thề, lần sau tặng quà, nhất định phải tặng một loại yêu thú mà người nhận thích mới được. Hôm nay rốt cục nàng cũng làm được, trong lòng rất là đắc ý!
Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Hàm Đều gật gù đầu giống như là tiểu đại nhân!
"Đúng đó, rốt cục Tuyền Ấu cũng trưởng thành!"
"Ừm, Tuyền Ấu biết tặng yêu thú dựa theo sở thích, đây là chuyện tốt!"
"Các tỷ tỷ nói đúng, nếu như Tuyền Ấu không lấy yêu thú ra để dọa sợ chúng ta thì tốt hơn, hôm trước xíu nữa là ta bị nàng dọa cho khóc!"
Nhìn thấy vẻ mặt thành thật của các nàng rất là đáng yêu, tất cả mọi người đang có mặt ở đây không nhịn được mà bật cười.
Búp bê xinh đẹp đáng yêu như thế đúng là ai nhìn cũng yêu thích!
Sau đó Đông Hoàng Đức Nghiệp vẻ mặt cung kính nói ra: "Đế phu, mời ngồi!"
Lâm Hiên gật gật đầu, dẫn theo bốn tiểu nha đầu ngồi vào bàn.