Đông Hoàng Tử U hài hước nghĩ.
Hiện tại Động Nguyên Thiên chính là thiên địa dưới Hoàng quyền của mình, mà Bắc Huyền Thiên từ trước đến giờ vẫn thuộc bộ tộc Đông Hoàng, loạn quỷ lúc trước cũng là sỉ nhục và vết thương của bộ tộc Đông Hoàng.
Hiện giờ nàng chấp chưởng hai phương thiên địa, nếu đã tìm ra được kẻ chủ mưu đứng đằng sau, vậy khẳng định phải lập tức diệt trừ!
Nghĩ đến, Đông Hoàng Tử U trong nháy mắt tiêu diệt ba tên Câu Hồn Sứ, giữ lại một tên Câu Hồn Sứ:
"Dẫn đường, đi Cổ Minh Tông."
"Vâng!"
Tên Câu Hồn Sứ kia đã bị Đông Hoàng Tử U doạ sợ tới mức không hề có tâm tư phản kháng, vội vàng đồng ý, dẫn nàng và Dương Thanh Tú đi về phía Tây.
Mà những quỷ hồn được Đông Hoàng Tử U cứu cũng quỳ lạy trên mặt đất:
"Đa tạ Nữ Đế bệ hạ!"
Bọn họ đều là quỷ hồn của người trên nhân gian đã chết bởi nhiều loại nguyên nhân, có ý định tiến vào Cửu U Địa Phủ, sau đó bước vào Đại Đạo Luân Hồi, chuyển thế sống lại.
Nhưng bởi vì thực lực bản thân quá yếu, còn chưa tiến vào cửa lớn của Địa Phủ thì đã bị Câu Hồn Sứ của Cổ Minh Tông bắt được.
Nếu Đông Hoàng Tử U không xuất hiện, bọn họ sẽ nhanh chóng bị hủy diệt linh thức, bám vào trên khăn vàng, trọn đời chỉ có thể làm một ác quỷ.
...
Phía trên cùng của Minh Giới chính là các lối vào kết nối với nhân gian.
Mà trên vùng đất của Minh Giới, có một cánh cổng Địa Phủ hình tròn.
Đi qua cánh cổng mới tính là thực sự tiến vào Cửu U Địa Phủ, nhìn thấy toàn bộ mười tám tầng Địa ngục, cùng với Cửu U tuyệt địa nằm ở nơi sâu nhất Địa Phủ, cùng với cầu Luân Hồi dẫn đến Đại Đạo Luân Hồi.
Nếu không đi qua cổng lớn, như vậy tương đương với việc dừng lại ở tầng ngoài Minh Giới.
Mà ở bên trong tầng ngoài này vẫn còn tồn tại vô số quỷ tông và quỷ tộc có lịch sử lâu đời.
Nếu lấy cánh cổng Địa Phủ làm trung tâm, có thể chia vùng đất Minh Giới thành bốn phần.
Cổ Minh Tông nằm ở vùng đất phía Tây.
Dưới sự dẫn dắt của Câu Hồn Sứ, Đông Hoàng Tử U nhanh chóng đi đến bên ngoài Cổ Minh Tông.
Ngẩng đầu nhìn lên, Quỷ Tông này là một ngọn núi màu đen nhìn không thấy giới hạn, đứng uy nghi bên trong Minh Giới.
Phía trước tông môn có một cái tế đàn lớn, bên trong giam cầm vô số ác quỷ hung ác.
Phía trước tế đàn có một tấm bia đá của tông môn đứng sừng sững.
Từng đạo quỷ khí nồng đậm màu đen chảy từ trên xuống dưới, từ ngọn núi của Cổ Minh Tông chảy xuôi xuống dưới.
Dương Thanh Tú thân là quỷ hồn sau khi cảm nhận được áp lực cường đại, không khỏi cảm thán một câu:
"Lực cấm chế thật mạnh!"
Nàng suy đoán, lực cấm chế này có tính khắc chế rất mạnh với những người không phải đệ tử của Cổ Minh Tông.
Cùng là quỷ hồn, nếu không phải là đệ tử của Cổ Minh Tông, như vậy rất có có thể không thể vượt qua đạo cấm chế cường đại này.
Tên Câu Hồn Sứ dẫn dắt Đông Hoàng Tử U tiến đến nơm nớp lo sợ mở miệng nói:
"Nữ Đế bệ hạ, tiểu nhân đã dẫn người đến tông môn, có thể tha cho tiểu nhân một mạng được không?"
"Đừng có nằm mộng." Đông Hoàng Tử U vô cùng lãnh đạm tiêu diệt tên Câu Hồn Sứ này trong nháy mắt.
Tiếp theo nàng lấy Băng Phượng Kiếm ra, chém một kiếm vào cấm chế quỷ khí của Cổ Minh Tông.
Hô ~
Kiếm quang màu lam trải dài mười vạn dặm, tạo ra ánh sáng rực rỡ trên bầu trời u ám của Minh Giới.
Ầm!
Kiếm khí như ngược dòng mà lên mạnh mẽ nghiền nát cấm chế quỷ khí, hóa thành sóng triều dồn dập dâng lên, trực tiếp nghiền nát tấm bia đá tông môn của Cổ Minh Tông thành bột mịn.
Lúc này, từng giọng nói giận dữ như ác quỷ khóc trong đêm vang lên.
"Có người phá hủy tấm bia đá của bản tông!"
"Thật to gan, thật sự muốn chết!"
Trong nháy mắt, quỷ khí màu đen cuồn cuộn cuốn theo trăm vạn đệ tử Cổ Minh Tông lao xuống chân núi.
Đi đầu là một quỷ tu cấp bậc trưởng lão tức giận nhìn Đông Hoàng Tử U:
"Ngươi là người nào, dám hủy tấm bia đá của tông ta?"
Đối mặt với quỷ khí màu đen, dưới bầu trời u ám của Minh Giới.
Đông Hoàng Tử U váy tím tung bay theo gió, thân hình mảnh mai xinh đẹp khiến phương thế giới này sững sờ.
Dưới ánh sáng chiếu rọi của Băng Phượng Kiếm, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn như ngọc lộ ra khí chất bá đạo.
"Ta, Huyền Băng Nữ Đế!"
Huyền Băng Nữ Đế!
Nghe thấy cái tên này, trăm vạn quỷ tu của Cổ Minh Tông đồng loạt lui về phía sau nửa bước, đều lộ vẻ mặt ngạc nhiên và kính sợ.
Nữ Đế đến đây là không có ý tốt!
Hô ~
Dưới cái nhìn của trăm vạn quỷ tu, Đông Hoàng Tử U thúc giục Cửu Chuyển Thần Phượng Thể, phóng ra một con phượng hoàng lửa khổng lồ che khuất bầu trời.
Tay ngọc của nàng chỉ lên không trung, phượng hoàng lửa bay lên trời cao ngàn dặm, phát ra một tiếng hót rung chuyển thiên địa.
Thương!
Phượng hót trên chín tầng trời, thần hỏa như mưa.
Khi phượng hoàng lửa vỗ cánh, vô số quả cầu lửa như sao băng rơi xuống đập về phía các đệ tử của Cổ Minh Tông, nhanh chóng tạo ra một biển lửa khổng lồ.
Những tiếng kêu thảm thiết vang trời vang lên trên quảng trường của Cổ Minh Tông.
Thần phượng cửu chuyển, liệt hỏa như hải.
Những làn sóng lửa nóng cháy điên cuồng giáng xuống các quỷ tu của Cổ Minh Tông, đốt cháy bọn họ thành những mảng tro bụi lớn.
Các đệ tử Cổ Minh Tông không bao giờ nghĩ rằng Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U lại tàn nhẫn quả quyết như thế.
Nàng rõ ràng còn mạnh hơn, bá đạo hơn so với trong truyền thuyết, mọi cử động đều tràn ngập khí thế bá đạo không thể ngỗ nghịch.
"Huyền Băng Nữ Đế này cũng quá hung ác rồi!"
"Trời ơi, mức độ tàn nhẫn của nữ nhân này hoàn toàn ngoài sức tưởng tượng của mọi người!"
"Người thì đẹp đến mức không thể tin được, ra tay cũng hung ác tàn nhẫn đến mức không thể tin được, nữ nhân này thật đúng là cực phẩm hiếm thấy!"
...
Các đệ tử của Cổ Minh Tông gào thét rất nhiều, không khỏi phát ra đủ loại cảm khái.