Ngoài ra, coi như là cho Minh Giới một bài học.
Làm cho những tên ác quỷ có lòng dạ xấu xa sợ ném chuột vỡ đồ, không dám dễ dàng gây họa cho nhân gian.
Đương nhiên.
Đông Hoàng Tử U cũng biết, trong Minh Giới có vô số tông môn và quỷ tộc cổ xưa, cường giả lại nhiều vô cùng.
Luôn luôn có những kẻ địch, cả công khai lẫn ngấm ngầm, sẽ vì điều này càng oán hận mình và Bắc Huyền Thiên, Động Nguyên Thiên hơn, càng điên cuồng muốn trả thù mình hơn.
Nhưng theo Đông Hoàng Tử U thấy, cuối cùng nàng cũng phải đối mặt với những kẻ địch, không thể tránh được một trận ác chiến.
Mà thiên hạ là do đánh ra mà được, bình an của dân chúng cũng là do đánh ra.
Nàng nên vì gia đinh nhỏ của mình, vì mọi người trong thiên hạ, nghênh đón trận ác chiến này.
Chỉ mình có khả năng, chính tay đánh bại mọi kẻ thù!
Ở một bên khác cách Cổ Minh Tông năm ngàn dặm.
Chính mắt nhìn thấy Đông Hoàng Tử U giây sát Âm Thần Ti Hạo, tiếp theo lại cắn nuốt Thôn Thiên Quỷ Kiêu, tấn chức Cổ Thần Cảnh.
Cuối cùng lại lấy một đóa ma liên kinh hãi thế tục nghiền nát ngọn núi đen của Cổ Minh Tông.
Tông chủ của Hồn Tông, Âm Sát Tông và mười tông môn khác đều sợ tới mức hai chân mềm nhũn, vẫn không ngừng run rẩy.
Bọn họ đã phán đoán ra được thân phận của Đông Hoàng Tử U, cho nên đối với vị Nữ Đế của Bắc Huyền Thiên này có thể nói là kính sợ và sợ hãi đến cực điểm.
"Trời ơi, Huyền Băng Nữ Đế sẽ không phải là chuyển thế của một ma thần hủy diệt thế giới nào đấy chứ? Thế này cũng quá hung mãnh rồi!"
"Đáng sợ! Nữ nhân này thật sự đáng sợ đến cực điểm!"
"Ngay cả tông môn to lớn như Cổ Minh Tông cũng bị nàng san bằng như thế, nếu ai muốn làm kẻ địch của nàng, đơn giản là tìm cái chết!"
"Buồn cười là, lúc trước chúng ta còn tràn đầy tự tin đi theo Cổ Minh Tông lên họa hại nhân gian, hiện tại thì bị Huyền Băng Nữ Đế dọa sợ tới mức thiếu chút nữa tiểu ra quần!"
"Ta cảm thấy chúng ta vẫn nên mau chóng rút lui đi, ai biết được Huyền Băng Nữ Đế có thể quay trở lại hay không, dù sao ta cũng không bao giờ muốn đối mặt với nàng nữa, cho dù có cách xa nhau ngàn dặm!"
...
Một đám Tông chủ của quỷ tông càng nói càng sợ hãi, vội vàng xoay người rời đi, mang theo nỗi sợ hãi vô tận đối với Đông Hoàng Tử U.
Mà rất nhanh.
Hành động vĩ đại tự mình giết vào Minh Giới, san bằng Cổ Minh Tông của Đông Hoàng Tử U đã lan truyền khắp tầng ngoài Địa Phủ.
Vô số quỷ tông quỷ tộc, đều không khỏi tán thưởng sự cường thế bá đạo của nàng.
Cũng có vô số quỷ tông quỷ tộc vô cùng kiêng kị và thù hận nàng.
Ví dụ như.
Bốn tộc Si Mị Võng Lượng, bản tộc của tứ đại Quỷ Vương của Cổ Minh Tông, sau khi nghe thấy thiên kiêu của bản tộc bị Đông Hoàng Tử U giết chết, cao tầng của bốn tộc đều vô cùng tức giận.
Bọn họ thề với bầu trời Minh Giới, nhất định sẽ trả thù Đông Hoàng Tử U báo mối huyết cừu này!
Cùng lúc đó.
Là một quỷ tông có lịch sử hơn ba trăm vạn năm, Cổ Minh Tông còn có một số ít quỷ tu rất cổ xưa mà lại cường đại cũng bị chấn động bởi chuyện này mà chậm rãi thức tỉnh từ trong sự im lặng vô tận.
Có thể nói, bốn vùng đất của Minh Giới đã trở nên hoàn toàn không bình tĩnh do sự xuất hiện của Đông Hoàng Tử U!
...
Thủy Tinh Cung.
Màn đêm buông xuống, trong cung điện đèn đuốc sáng trưng, khung cảnh tuyệt đẹp.
Sau khi Lâm Hiên phục vụ bốn tiểu bảo bối ăn xong bữa tối, hắn đi vào phòng bếp dọn dẹp bát đĩa.
Sau khi dọn dẹp, hắn đi ra ngoài cửa tẩm cung, cưng chiều nhìn bốn thân ảnh nhỏ bé đang chạy tới chạy lui trong hoa viên.
"Các bảo bối, đi tắm rửa thôi."
Chơi cả một ngày, trên người mấy tiểu nha đầu đã có chút bẩn.
Là một vú em hoàn mỹ, việc tiếp theo Lâm Hiên cần phải làm là tắm rửa cho các nàng thành một nàng tiên nhỏ thơm ngào ngạt.
"Đến đây! Đến đây!"
Nhóm Tuyền Châu nghe vậy lập tức ngừng chơi, sau đó chạy về phía Lâm Hiên.
Nhìn đến bốn nữ nhi đáng yêu chạy về phía mình, Lâm Hiên ôm các nàng vào trong ngực rồi cười nói:
"Mang các bảo bối đi tắm rửa thôi!"
Tiểu nha đầu nhóm đều vui vẻ vỗ tay trong lồng ngực của hắn, hát những bài hát thiếu nhi Lâm Hiên dạy cho các nàng.
"Tiểu bảo bảo tắm rửa, mau tới tắm rửa!"
"Cảm giác ngâm mình trong bồn tắm thật sự rất tuyệt vời!"
...
Nghe thấy giọng trẻ con non nớt của mấy nữ nhi, Lâm Hiên không khỏi bật cười.
Có bốn tiểu bảo bối đáng yêu như vậy ở bên người, cuộc sống thật sự rất hạnh phúc !
Rất nhanh chóng, hắn ôm mấy tiểu bảo bối đi vào phòng tắm.
Sau khi cởi y phục bẩn cho mấy tiểu nha đầu, các nàng lần lượt nhảy vào trong bồn tắm bằng vàng.
Tuyền Châu và Tuyền Hàm đều ngồi xổm trong nước, nhẹ nhàng nghịch nước, tận hưởng cảm giác thoải mái khi dùng dòng nước rửa sạch thân thể.
Tuyền Hi thì không ngừng dùng miệng thổi mặt nước, muốn thổi bay những cánh hoa bồng bềnh trước mặt.
Về phần tiểu ma nữ Tuyền Ấu, đương nhiên là người nghịch ngợm nhất trong bốn tỷ muội.
Tiểu nha đầu tiến vào trong nước, học dáng vẻ Cửu Dực Thanh Oa bơi qua bơi lại ở bên trong, thỉnh thoảng còn giơ đôi chân nhỏ bé của mình lên, vẩy ra rất nhiều bong bóng.
Chơi được một lúc, Tuyền Ấu bỗng nhiên ngừng lại, quay người nhìn lại những nơi mình đã bơi qua.
Nàng lẩm bẩm: "Ta đã dùng sức bơi lội, nhưng bong bóng nổi lên còn ít hơn cả Cửu Dực Thanh Oa!"
Nghe thấy lời nói của nàng, Tuyền Châu vội hỏi: "Tuyền Ấu, vậy ngươi muốn bao nhiêu bong bóng?"
Tuyền Ấu nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, rồi giơ hai tay lên vẽ ra một cái vòng tròn lớni:
"Ta muốn nhiều bong bóng giống như Phong Bạo Kình Ngư!"
Tiểu nha đầu nhớ rõ.
Có một lần Đông Hoàng Tử U dẫn các nàng đi xem Phong Bạo Kình Ngư, chỉ thấy Phong Bạo Kình Ngư ở trong biển rộng tùy tiện đung đưa cái đuôi một chút thì trong phạm vi một dặm rất nhiều bong bóng nước khổng lồ nổi lên mặt biển, chưa kể nó uy phong đến mức nào.