Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 989 - Chương 989. Không So Không Biết, So Ra Thì Choáng Váng

Chương 989. Không so không biết, so ra thì choáng váng Chương 989. Không so không biết, so ra thì choáng váng

“Không sai, ván cờ Thái Diễn vốn sinh ra ở Thần giới, sau khi truyền vào Cửu Thiên Tiên Vực, vẫn không ai có thể phá giải, cho nên được gọi là ván cờ khó giải nhất thượng cổ.”

Có được Cực Đạo Thánh Thư, có thể nói Lâm Hiên đã hạ bút thành văn đối với lịch sử ván cờ Thái Diễn.

Cổ Đăng lộ vẻ chờ đợi:

“Tiểu tăng cả gan thỉnh Tôn giả chỉ giáo, bí quyết phá giải ván cờ này rốt cuộc là ở đâu?”

Lâm Hiên thấy hắn khát cầu tri thức, hào phóng nói:

“Ván cờ này tên là Thái Diễn, chính là số lượng tuân theo Thái Cực Diễn Hóa.”

“Cái gọi là thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, đơn thuần phá giải ván cờ, cũng không thể lấy được thắng lợi chân chính.”

“Chỉ có tinh thông số lượng Thái Cực Diễn Hóa, tìm được vị trí thiên nguyên bản tôn của ván cờ, mới có thể đánh bại trong một lần, một lần vất vả cả đời nhàn nhã!”

Nghe thấy như vậy, dị tượng cổ đồng thanh đăng phía sau Cổ Đăng đột nhiên sáng lên.

Giống như được thần phật quán đỉnh, rất có thần thái đại giác đại ngộ.

“A di đà phật, cảm tạ Tôn giả chỉ giáo, tiểu tăng đã lĩnh hội được một chút!”

Nhìn thấy Cổ Đăng lộ ra nét mặt hưng phấn kích động như thế, đám tu sĩ ở đây đều kinh ngạc không thôi.

Không hổ là ván cờ Thần giới truyền xuống, thật sự khiến cho người ta nghe không hiểu!”

“Lời của Đế phu thật sự là bác đại tinh thâm ngay cả Đại Long Thánh Thủ cũng không thể hoàn toàn lĩnh ngộ, thật là lời của tiên nhân!”

“Chúng ta đừng hy vọng có thể lĩnh ngộ chân ngôn của Đế phu, bất quá có thể nghe được một lần, coi như là không uổng công cuộc đời này!”

Các tu sĩ tán thưởng xong, nhao nhao tránh đường, vẻ mặt cung kính hành lễ với Lâm Hiên.

“Đế phu, mời!”

Thấy mọi người lễ đãi như thế, Lâm Hiên hào phóng dẫn Tuyền Châu đi vào bí cảnh.

Sau khi xuyên qua bạch quang, trước mặt chính là sắc thái mờ mịt, cảnh sắc mỹ lệ ánh sáng mê ly.

Trong hào quang huyễn động nồng đậm, linh vụ ngưng tụ thành mây, theo gió mà bay.

Có ánh cầu vồng từ trên trời rơi xuống chiếu rọi toán bộ bí cảnh, đập vào mắt có thể thấy chỗ này thật sự là thoáng như tiên cảnh.

“Đẹp quá!”

Đám Tuyền Châu không nhịn được mà phát ra tiếng thán phục.

Các tiểu nha đầu thầm nghĩ, trong bí cảnh xinh đẹp như thế, nhất định có rất nhiều bảo bối tốt.

Mọi người cũng yên lặng gật đầu, nghĩ thầm Thiên Hồng bí cảnh vạn năm vừa mở, quả thật là danh bất hư truyền, xem ra chuyến đi đến bí cảnh hôm nay thế nào cũng đầy thu hoạch.

Bởi vì rất nhiều người không hiểu rõ bí cảnh này, cho nên ngay từ đầu đi theo phía sau Lâm Hiên, không dám liều lĩnh quá mức.

Lúc hành tẩu sâu trong Triều bí cảnh, tất cả mọi người đều mở to mắt, hy vọng có thể có thu hoạch.

“Phía trước có một mảnh sáng chói!”

Đi ước chừng một dặm, có người nhìn thấy trong linh vụ bên trái có ánh sáng chiếu ra, nhất thời thấy sảng khoái.

Rất nhanh đám người tản ra, không ít tu sĩ ngự phong xông về phía nơi đó.

Có Lâm Hiên ở đây, mọi người ngầm hiểu, bảo vật tốt nhất nên do Lâm Hiên đoạt được, bởi vì hắn đã mở ra bí cảnh.

Về phần bảo vật khác, tới trước được trước, xem tốc độ ai nhanh.

Mà nhìn thấy một đám người xông về phía ánh sáng, Tuyền Châu nói:

“Các muội, nhiều thúc thúc tới chỗ phát sáng như vậy, chúng ta đi tới nơi không phát sáng ở bên phải, xem có thứ tốt không!”

“Được!”

Đám tiểu nha đầu đều gật đầu đồng ý.

Là con gái của Nữ Đế, các nàng không thiếu bảo bối tốt.

Cho nên căn cứ vào tâm tư chơi đùa, các nàng cảm thấy vẫn là nơi ít người một chút thì càng có thể kích thích dục vọng thăm dò của các nàng.

Vì thế bốn tiểu bảo bối vội lôi kéo Lâm Hiên đi sang bên phải.

“Oa~ Nơi đó có thứ gì đó đen thui!”

Mắt Tuyền Hi sáng lên, thấy dưới tàng cây cách đó không xa có một nhóm đồ đen kịt.

Các tiểu nha đầu vội chạy lên phía trước nhặt lên, sau đó lấy tay lau đi bùn đen trên bề mặt nó.

Phát hiện đây là một quả cầu toàn thân trong suốt, ở giữa có một luồng hào quang máu trắng ngà.

Điều khiến người ta kinh ngạc là.

Sau khi ngón tay các tiểu nha đầu chạm vào quả cầu, từ vị trí trung tâm của quả cầu bắn ra từng luồng lôi điện màu sắc rực rỡ, nối liền với ngón tay các nàng.

“Phụ thân, đây là quả cầu gì vậy?”

Tuyền Châu vội hỏi Lâm Hiên.

Có được Cực Đạo Thánh Thư, Lâm Hiên quả thật hiểu rõ quả cầu này như trong lòng bàn tay.

Hắn dịu dàng cười nói:

“Nó gọi là Hỗn Thiên Phích Lịch, chính là chuẩn tiên khí cấp bậc Tiên Thiên, trong đó ẩn chứa lôi điện bảy màu Tiên Thiên Phích Lịch , có thể trợ giúp bất kỳ tu sĩ nào mở ra khống lôi thiên phú!”

“Nếu bản thân tu sĩ đã có khống lôi thiên phú, thì có thể mượn nó để tu luyện ra ít nhất là thánh giai lôi thuật, phất tay là có thể chế tạo ra Thiên Đạo Kiếp Lôi, có thể nói là đại khủng bố!”

“Oa!”

Nghe được lời này của Lâm Hiên, đám Tuyền Châu nhất thời sợ ngây người.

Chuẩn tiên khí!

Hơn nữa còn là chuẩn tiên khí liên quan đến lôi thuật, cái này cũng quá lợi hại rồi!

Tuyền Châu vội hỏi: “Vậy phụ thân, chúng con cũng có thể dùng nó sao?”

“Đương nhiên có thể!” Vẻ mặt Tuyền Châu sủng nịnh: “Bởi vì lôi đạo chí cương chí mãnh, đợi các con lớn hơn một chút, phụ thân lại dạy các con sử dụng nó thế nào.”

Lâm Hiên cảm thấy, có thể phát hiện Hỗn Độn Phích Lịch chuẩn tiên khí từ trong đám bùn đen, đây chính là cơ duyên của các tiểu bảo bối.

Làm phụ thân của chúng, đương nhiên phải giúp các nàng khai phá Hỗn Độn Phích Lịch, bằng không thì lãng phí cơ duyên này.

Mà nhìn thấy đám Tuyền Châu lại nhặt được chuẩn tiên khí từ nơi không có gì thu hút.

Một đá tu sĩ trở về từ nơi phát sáng, nhìn các loại pháp khí, pháp bảo trong tay, nhao nhao ra vẻ im lặng.

Bọn họ vốn cảm thấy, càng là bảo vật lợi hại, thanh thế cảnh tượng càng to lớn.

Cho nên nơi có ánh sáng, đương nhiên là không thiếu bảo vật tốt.

Nhưng mà, mình tốn nhiều công như vậy, mới cướp được một ít pháp khí, pháp bảo cấp thấp.

Bình Luận (0)
Comment