Edit: Ry
Chúng hiển nhiên liên quan tới các vật phẩm trong phó bản "Trò Đùa Quái Ác", chỉ là giới thiệu đạo cụ có hơi kì lạ.
Ví dụ như cái ở trước mắt cậu, hình ảnh của nó rất giống chiếc tủ quần áo mà Nguyên Dục Tuyết trốn vào trong trò chơi đầu tiên.
[Tủ quần áo sát vách]
[Giới thiệu vắn tắt: Tình yêu là thứ không thể che giấu, giống như em trốn trong tủ treo quần áo vẫn sẽ bị chồng yêu tìm ra.]
Nguyên Dục Tuyết: "??"
Cậu mờ mịt bấm tiếp, mới phát hiện bên dưới đạo cụ "Tủ quần áo sát vách" này có kèm giải thích chức năng: [Trong vòng 3 phút sẽ không bị bất cứ quỷ quái nào phát hiện. Hết 3 phút phải chịu debuff thu hút sự chú ý của mọi quỷ quái trong 15 phút.]
Nguyên Dục Tuyết như có điều suy nghĩ, tự động thay thế "quỷ quái" bằng kẻ địch. Lúc bấm vào nút mua thì nhắc nhở "Điểm tích lũy không đủ" nhảy ra, cậu mới nhìn xuống cái giá ở dưới phần chức năng.
Vừa tròn 1000 điểm tích lũy.
Nguyên Dục Tuyết: "..."
Giá bằng một 1% năng lượng, không phù hợp.
Nguyên Dục Tuyết bỏ qua sự thật hiện giờ bản thân cũng không đủ một ngàn điểm tích lũy, nhìn về phía đạo cụ tiếp theo.
[Nhật kí ước nguyện]
Cuốn sổ này rất giống cuốn nhật kí mà "mẹ" để lại, bìa ngoài màu xám, trông rất dày nặng.
[Giới thiệu vắn tắt: Cứ việc ước đi, thực hiện được coi như tôi thua.]
Nguyên Dục Tuyết đã quen với việc bỏ qua dòng giới thiệu không có tác dụng gì kia, nhìn xuống phần giải thích chức năng.
[Chấp nhận một điều ước. Sau khi điều ước được thực hiện bạn sẽ phải trả một cái giá không thể tưởng tượng được.]
Giá tiền là 3000 điểm tích lũy.
Mặc dù rất hữu dụng, nhưng giá cả thật sự quá đắt.
Nguyên Dục Tuyết tiếp tục im lặng nhìn về phía đạo cụ thứ ba đổi mới ra ---
[Thiết bị chữa bệnh]
[Giới thiệu vắn tắt: Bạn nhỏ, đừng khóc mà, tiêm không đau đâu. Chiếc đầu trong tay y tá an ủi đứa trẻ như vậy.]
Nguyên Dục Tuyết nhìn dòng chữ giới thiệu chừng ba giây đồng hồ, thế mà cảm nhận được chút dí dỏm âm u, sau đó dời ánh mắt đến dòng giải thích chức năng.
[Triệu hồi ra một con quỷ cầm đao, nó sẽ tấn công tất cả những gì nó nhìn thấy, bao gồm cả những quỷ quái khác.]
Rao bán 1500 điểm tích lũy.
Nguyên Dục Tuyết mặt không cảm xúc cân nhắc xem có nên đóng lại cửa hàng đạo cụ ngẫu nhiên này không.
Đồ bán trong này có vẻ rất đắt đỏ.
Nhưng ngay trước khi cậu tắt giao diện, Nguyên Dục Tuyết chú ý tới đạo cụ ngẫu nhiên cuối cùng hiện lên, đồng thời bấm vào.
Hình ảnh mô tả đạo cụ kia không khác mấy với chiếc mặt nạ giờ chỉ còn cái xác vụn mà cậu đang giữ, gần như khiến Nguyên Dục Tuyết khẳng định đây chính là đồ tiếp tế mà phòng thí nghiệm gửi tới.
[Mặt nạ]
[Giới thiệu vắn tắt: Đồ vớ vẩn không có tác dụng gì ---- Đừng bảo là có người mua cái này thật nhé?]
Nguyên Dục Tuyết rất cần nó: "..."
Giải thích chức năng vẫn rất đứng đắn, nghiêm chỉnh viết: [Một cái mặt nạ bình thường dễ vỡ. Đeo lên sẽ không khiến mọi người cảm thấy bạn đeo mặt nạ là vấn đề gì kì quái, sẽ không ai chú ý tới vẻ ngoài của bạn.]
Hàng mi khẽ rung, Nguyên Dục Tuyết dè dặt nhìn về phía giá cả ---
80 điểm tích lũy.
Vừa đủ để mua.
Nguyên Dục Tuyết nhanh chóng tiêu hết điểm tích lũy còn lại của mình, để lại một con số "5" tội nghiệp, đổi lấy mặt nạ đeo lên.
Lúc này bảng hệ thống hiện lên nhắc nhở, hỏi người chơi có muốn tiến vào "khu vực an toàn" không. Nguyên Dục Tuyết nhìn lựa chọn kia hai giây, thử bấm xác nhận.
...
Trong diễn đàn chính thức của người chơi thế giới sinh tồn, một bài viết vừa được đăng lên đã nhận rất nhiều phản hồi, lên cả bảng tin nóng.
[Linh tinh] Má ơi! Vừa rồi bảng xếp hạng điểm tích lũy của người chơi mới đột nhiên xuất hiện một cái ID ngẫu nhiên của hệ thống, vọt thẳng lên top 1.
L1 Leo level mệt quá (level 3): Tiện tay load bảng điểm của lính mới, định xem thử có hạt giống nào tốt không mời vào đội cố định, kết quả lại thấy một cái ID ngẫu nhiên của hệ thống đứng đầu. Mà kinh khủng hơn là điểm tích lũy của người ta những 18252 điểm, hơn người đứng thứ hai 10 nghìn điểm...
L2 Cầu nguyện phó bản tiếp theo bình an (level 1): 18 nghìn điểm tích lũy? Thật đấy à? Nhưng mà bảng xếp hạng người chơi mới chỉ có những người vừa vào thế giới sinh tồn không quá ba mươi ngày thôi... Kể cả mỗi ngày vào phó bản thì cũng không thể kiếm ra nhiều điểm tích lũy như vậy được.
L3 Leo level mệt quá (level 3): Không phải là tích điểm đâu, mà là vọt thẳng lên luôn ấy, vốn dĩ top 100 không có cái ID này. Nghiền ngẫm chút thôi đã thấy sợ rồi, như này chẳng phải là một phó bản kiếm được 18 nghìn điểm sao, mấy vị đại thần trên bảng xếp hạng tổng điểm kia hồi mới chơi cũng không siêu vậy đâu!!
L4 Đánh xì dầu (level 1): Tôi phải xem đi xem lại để đảm bảo là chủ lầu không gõ thêm số, đọc được bình luận trên mới dám xác nhận, dã man vậy cơ á.
L10 Nghỉ đánh (level 2): Đùa đấy à, đại thần đã level 3 rồi còn lừa người ta có thấy vui không? Mấy thứ ảo như này mà cũng dám mang ra viết bài?
L113 Leo level mệt quá (level 3):??? Tôi điêu khi nào, bịa mấy chuyện này ra có lợi gì cho tôi chứ, bảng xếp hạng ở đó ai cũng xem được mà.
L116 Xấu hổ thay ông (level 3): Đúng rồi, tất cả đều xem được, nên ai cũng biết là ông đang bốc phét.
...
L207 Leo level mệt quá (level 3): Cứu mạng, sao lắm người chửi tôi vậy! Đừng có chửi nữa, lúc đó tôi thấy vậy thật mà, sao giờ tải lại lại không thấy đâu nữa rồi!! Chẳng lẽ cái người chơi mới đó một hơi xài hết gần 20 nghìn điểm...
L344 (level 2): Vẫn còn cố nữa? Ai mà tiêu một phát hết nhiều điểm tích lũy như vậy? Để tôi bịa hộ ông sao cho đáng tin hơn nhé, cậu tân binh kia mới tham gia phó bản đầu tiên đã bùng nổ hơi thở châu Âu, ở cửa hàng đạo cụ ngẫu nhiên tìm được một đạo cụ cao cấp có giá mấy nghìn điểm tích lũy, sau đó dùng hết điểm để đổi nó, còn mua hết đồ trong cửa hàng. Vừa hay bị ông mời vào đội nên kể chuyện này với ông --- Nghe đủ độ tin cậy chưa? Chưa đủ thì để tôi bịa tiếp.
Có lẽ là về sau có quá nhiều người mắng hắn bịa chuyện, giẫm đạp "đại thần", nên chủ bài đăng không xuất hiện nữa, nhưng bài viết này vẫn bị chửi tới mức lên bảng tin nóng. Bình luận lên đến một nghìn cái mới đột nhiên thay đổi chiều hướng, đồng thời sau vài phút yên lặng ngắn ngủi, lập tức khiến diễn đàn sốt xình xịch ---
L1001 Đại Thần (level 7): Chủ bài đăng không nói dối. Đúng lúc thấy được nên chụp lại.
[Bảng xếp hạng điểm tích lũy.jpg]
Chỉ trong chớp mắt đã tụt từ 18 nghìn xuống còn 8 nghìn, sau đó lại rơi ra khỏi bảng xếp hạng, tôi cũng rất tò mò người này đã mua gì.
...
Tên tài khoản của người chơi trên diễn đàn đều là tên chế nửa thật nửa giả, level đằng sau ID chính là level lịch sử tổng điểm tích lũy của họ (bao gồm điểm đã hối đoái), mà level 7 chỉ có người chơi tích lũy được ít nhất 50 nghìn điểm, chắc chắn là mấy thánh lâu năm luôn có mặt trên bảng xếp hạng, rất hiếm khi xuất hiện trong diễn đàn người chơi, vừa lộ mặt cái đã dấy lên một đợt sóng điên cuồng.
Có đại thần level 7 đảm bảo, cộng thêm ảnh chụp màn hình hắn cung cấp, lần này không ai dám chất vấn tính chân thực của bài đăng nữa, chuyển sang thảo luận tin tức đáng sợ này.
Xuất hiện tân binh với tư chất như vậy, dù nhìn theo bất cứ góc độ nào thì đây cũng là thông tin đầy sức bùng nổ. Vị đại thần đứng top 1 bảng xếp hạng tổng điểm kia, lúc còn là người chơi mới cũng đã bộc lộ tài năng, không ai trong giới người chơi là không biết.
Ghen ghét có, ác ý cũng có, người muốn ôm đùi lại càng vô số kể.
Có người điên cuồng lấy lòng muốn đại thần gánh mình vượt phó bản, càng nhiều kẻ đố kỵ tận xương thâm độc nguyền rủa loại thiên tài như vậy nên chết luôn trong phó bản đi. Đương nhiên càng không thiếu đội ngũ có lượng điểm tích lũy xếp hàng top vươn cành ô liu với cậu.
Chủ đề thảo luận liên quan tới cái vị tân binh dùng ưu thế cực lớn chiếm lĩnh top 1 bảng xếp hạng người chơi mới trong vài phút ngắn ngủi kia, dần dà chuyển sang một vấn đề hết sức kì quái ----
Rốt cuộc cậu ta làm thế nào để tiêu hết nhiều điểm tích lũy như vậy??
Tiếc là nhân vật chính trong cuộc thảo luận này không thể đích thân tới trả lời nghi vấn của họ.
Nguyên Dục Tuyết còn chưa biết cách để lên diễn đàn người chơi.
Có điều căn cứ vào bảng hệ thống, cậu vẫn tìm hiểu được ra chút quy tắc.
Vị trí hiện giờ của cậu chính là một trong vô số khu vực an toàn của người chơi, có tên là "Kinh Đô Ẩm Thực". Thật ra nơi này không giàu có đặc sắc như các khu vực an toàn khác, ưu điểm duy nhất là nhiều đồ ăn ngon mà giá rẻ, khẩu vị phong phú, là nơi hội tụ của vô số người chơi cá ướp muối dưỡng lão, còn bị gọi đùa là "Kinh Đô Dưỡng Lão".
Trong khu vực an toàn bị cấm sử dụng đạo cụ và thiên phú, ngoài các sân chơi đặc thù thì cũng ẩu đả cũng bị cấm, mỗi người chơi đều chịu sự quản thúc và bảo vệ của quy tắc.
Người chơi có thể sinh hoạt thoải mái bảy ngày ở khu vực an toàn, sau đó mỗi ngày ở lại sẽ phải đóng 100 điểm tích lũy làm tiền dừng chân, trong một tháng nhất định phải vào phó bản một lần.
Nguyên Dục Tuyết tự động đổi "tiến vào phó bản" thành làm nhiệm vụ.
Thế nên trong thoáng chốc, cậu có hơi lưỡng lự ---
Trong bảy ngày chỉ cần làm nhiệm vụ một lần, thậm chí có thể ở tới một tháng rồi mới làm nhiệm vụ...
Có chuyện tốt như vậy sao?
Cậu không bị tiêu hủy nữa?
Nguyên Dục Tuyết ngơ ngác, đồng thời nghiêm túc nhớ lại xem gần đây phòng thí nghiệm có thay đổi cải cách gì đãi ngộ với người máy chiến tranh không... Hình như là không.
Thậm chí cậu còn hoài nghi phòng thí nghiệm đã bán cậu cho trung tâm ở thế giới khác.
Nhưng mà cậu rất thích nơi này.
Làm nhiệm vụ xong không còn bị cất trong chiếc "kén" bịt kín, mà có thể tự do hoạt động trong khu vực an toàn. Với Nguyên Dục Tuyết mà nói, cái này đã là vượt quá phạm vi khái niệm của đãi ngộ đặc biệt.
Nguyên Dục Tuyết rà quét được xung quanh mình có rất nhiều con người.
Nhưng những người này dường như không để ý tới cậu, không căm ghét tránh xa, cũng không đề phòng cảnh giác, chỉ rất bình thường bước qua cậu.
Cậu ở đây không bị quản chế nghiêm ngặt, còn được tự do hoạt động.
Nguyên Dục Tuyết không có khái niệm "thời gian tự do", cũng không biết được thời gian sau khi làm xong nhiệm vụ, cậu có thể đi làm những gì.
Thế nên sau khi tới khu vực an toàn, Nguyên Dục Tuyết cứ ở nguyên một chỗ. Lúc này cậu đang ngồi trên một chiếc ghế dài, hơi rủ mắt, ngây ngô nhìn một bông hoa nhỏ mọc ra từ kẽ đá.
Cậu ngồi đó rất lâu, người chơi đi ngang qua không bận tâm tới cậu, cũng có người cảm thấy cậu thật kì quái, thờ ơ tránh xa, đương nhiên cũng có người thấy cậu ngồi ở đó lâu quá, trông vừa cô đơn vừa đáng thương, bị k1ch thích chút cảm thông kì quái.
"Ừm..." Có một cô gái đi tới trước mặt cậu: "Cậu là người chơi mới à?"
Từ góc nhìn của Nguyên Dục Tuyết, cậu thấy được cô đi một đôi giày da màu trắng.
Nguyên Dục Tuyết luôn nghe được nhóm người Tóc Quăn gọi mình là "người chơi mới", thế là đáp "ừ".
Cô gái quan sát vóc dáng mảnh khảnh trông vô cùng yếu ớt của cậu, dường như chỉ mới trưởng thành, bên cạnh còn không có ai, thế là càng thêm thương xót. Đứng an ủi Nguyên Dục Tuyết: "Người chơi mới thấy sợ hãi là bình thường, lúc mới bị chọn vào mấy cái phó bản sinh tồn quỷ quái này, tôi cũng đã chửi mắng suốt hai ngày, đến đêm thì một mình khóc thầm."
"Nhưng vượt qua nhiều phó bản rồi cậu sẽ quen thôi, vì nó cũng chỉ đến thế. Con người chính là động vật có năng lực thích ứng mạnh nhất thế giới mà, có thể quẩy ngày nào hay ngày đấy."
Cô nhét chiếc bánh mì nóng hổi vừa mua vào trong tay Nguyên Dục Tuyết: "Cậu cũng đừng nản lòng, hãy cố gắng sống sót. Một ngày nào đó, chúng ta có thể thoát khỏi nơi quỷ quái này."
Nguyên Dục Tuyết: "..."
"... Cảm ơn."
Tác giả có lời muốn nói:
Nguyên Dục Tuyết:... (không muốn đi)
Ha ha ha ha với Tuyết Tuyết mà nói thì được chọn vào trò chơi vô hạn này còn sướng ấy chứ
______________________
Đăng dần, hiện tiến độ bộ này đã edit tới phó bản 4 và được update đều trên wordpress, bạn nào muốn hóng thì có thể lên đó, vì tui lười ấy nên chắc phải cuối tuần này (hi vọng thế) mới đăng full tới chương mới nhất lên wattpad. Sau đó chắc là sẽ update cả 2 bên wattpad và wordpress cùng lúc.