Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 1416

Dòng khí hùng mạnh dâng trào, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành từng luồng gió lốc, gào thét lao đến chỗ Lâm Lăng với uy thế kh ủng bố.  

Liếc nhìn lại một cái, loại Quang Nhận Phong Bạo này đạt đến hơn mười cái, hơn nữa thổi quét về hướng Lâm Lăng từ những phương hướng khác nhau, tránh cũng không thể tránh.  

Ánh mắt Lâm Lăng hơi đanh lại, một luồng dao động năng lượng vô hình khó lường đột nhiên phóng đến, bao phủ trong khu vực mấy chục trượng quanh mình.  

Cùng lúc đó, đồng tử hai mắt của hắn cũng hiện ra một vòng bóng sáng pháp tắc thời gian luân bàn, như ẩn như hiện.  

Trong luân bàn, một cây kim đồng hồ phù văn theo sát tốc độ chảy thời gian của mảnh thiên địa này mà chậm rãi chuyển dời.  

Nhìn thấy hơn mười Quang Nhận Phong Bạo quanh mình tùy ý thổi quét đến, trong lòng Lâm Lăng trầm xuống, trực tiếp kích hoạt sức mạnh pháp tắc.  

Thời Gian Bất Động!  

Chỉ thoáng chốc, tất cả mọi thứ trong khu vực nơi này đột nhiên dừng lại bất động.  

“Pháp tắc thời gian?!” Thấy tình cảnh này, trong mắt tên cường giả Thần tộc kia cũng hiện lên một tia kinh dị.  

“Chỉ là một Thời Gian Bất Động còn chưa ngăn cản được thế công của ta!”  

Sau đó hắn ta hừ lạnh một tiếng, bỗng tăng lớn sức mạnh Quang Nhận Phong Bạo, dùng một uy thế kh ủng bố trực tiếp căng nổ lĩnh vực thời gian, sau đó thế công chưa giảm mà giáng thẳng về phía Lâm Lăng.  

“Xèo!”  

Gần như trong nháy mắt, thân thể Lâm Lăng lập tức bị chia cắt thành năm bảy mảnh. Nhưng đó lại không phải bản thể của hắn, mà là một phân thân ma ảnh.  

“Đáng chết, lại để hắn chạy thoát!” Cường giả Thần tộc tập trung nhìn lại, hiển nhiên cũng phát hiện điểm này.  

Mà đúng lúc này, bóng dáng Lâm Lăng giống như ma quỷ, thoáng hiện đến gần đó, dùng một kiếm đâm thẳng tới.  

“Keng!”  

Phản ứng của cường giả Thần tộc cũng không chậm, lập tức giơ kiếm chắn ngang, truyền ra tiếng kim loại giao nhau chói tai.  

“Ở phương diện chiến đấu, trong mắt ta, ngươi chỉ như một đứa bé vừa học đi đường mà thôi.” Cường giả Thần tộc lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong giọng nói mang đầy khinh miệt.  

“Vậy sao.”  

Khóe miệng Lâm Lăng nhếch lên một tia lạnh lẽo, thời gian luân bàn trong mắt lập tức biến mất, biến thành hình dạng lốc xoáy trắng đen.  

Võ ý Luận Hồi, kích hoạt!  

Chỉ trong khoảnh khắc, một luồng dao động năng lượng vô hình bò dọc theo tiếp xúc ánh mắt mà lập tức nhảy vào trong đầu cường giả Thần tộc.  

Ong!  

Ngay lập tức, cường giả Thần tộc đã cảm thấy linh hồn lạnh lẽo, ý thức cũng rơi vào ảo giác luân hồi, trở nên có chút hoảng hốt.  

Nhưng ý chí thần hồn của hắn cực kỳ hùng mạnh, rất nhanh đã tránh thoát ra từ ảo giác luân hồi. 
Bình Luận (0)
Comment