*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chỉ cần Chấp Sự Trưởng đại nhân ra lệnh một tiếng thì bọn họ chắc chắn sẽ đánh ra vòng vây!
“Chín người này chính là người cầm quyền của Cửu Đại Điện Tông chúng ta, đệ tử trong tông còn nhiều đếm không xuể, vậy thì có gì cần có tật giật mình.”
Lúc này, người nói chuyện chính là đại trưởng lão ‘Hứa Xương’ của Hắc Ám Điện tông, hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, âm trầm châm chọc: “Theo ta ngươi mới như là tặc.”
“Cũng không biết ngươi rót canh mê hồn gì cho Vệ Chấp Sự Trưởng mà có thể làm lão và ngươi diễn vở diễn như vậy, từ đó tu hú chiếm tổ.”
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng lạnh lùng, đầu ngón tay tùy ý búng ra. Chỉ thoáng chốc, một phù ấn màu đen đột nhiên lao vút đi, bắn thẳng đến Hứa Xương.
Đó chính là Ma Sát Chi Ấn.
Vèo!
Ánh sáng đen có tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã bắn tới gần Hứa Xương.
Thấy thế, sắc mặt Hứa Xương lập tức thay đổi, linh lực trong cơ thể dâng trào, vội vàng đánh ra một chưởng, giáng về hướng Ma Sát Chi Ấn.
“Phanh!”
Một tiếng động vang lên, Ma Sát Chi Ấn trực tiếp bị chụp nát.
Nhưng Hứa Xương còn chưa kịp thở phào một hơi thì Ma Sát Chi Ấn vỡ vụn kia đã mấp máy một cách quỷ dị, lại biến ảo thành hơn mười cái, tỏa ra sát khí cực kỳ nồng đậm.
Cái gì?!
Hứa Xương lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, hai tay điên cuồng múa may, từng chưởng màu đen không ngừng gào thét ra.
Phanh phanh phanh...!!
Chỉ thoáng chốc, tiếng đánh nặng trĩu vang vọng dày đặc.
Nhưng Ma Sát Chi Ấn chính là võ kỹ độc hữu của tộc Thiên Ma, không phải là thật thể, thế công linh lực đơn giản căn bản không thể tạo thành tổn hại với nó.
Công kích nhìn hung hãn của Hứa Xương lại khiến số lượng Ma Sát Chi Ấn trở nên càng ngày càng nhiều.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủn, nó đã lần lượt phân liệt ra mấy trăm cái, giống như u linh quanh quẩn quanh người Hứa Xương, thay phiên nhau mà xông lên!
“Ngu xuẩn! Đó là Ma Sát Chi Ấn, mau vận dụng sức mạnh pháp tắc!” Nhìn thấy đường đường là đại trưởng lão Hắc Ám Điện tông mà lại bị trêu chọc chật vật như thế, trong mắt Ngụy Bách dâng trào lạnh lẽo, rốt cuộc cũng nhịn không được gầm lên.
Lời này nhắc nhở Hứa Xương dần dần đáp ứng không xuể, vội vàng kích hoạt sức mạnh pháp tắc hắc ám của Linh Anh, dung nhập vào trong chưởng.
Nhưng ngay khi hắn đang muốn phát lực thì mấy trăm Ma Sát Chi Ấn đột nhiên nhanh chóng thu lại, hợp thành một cái lần nữa, bay trở về phía trên đầu ngón tay của Lâm Lăng, chậm rãi xoay tròn.
“Ma Sát Chi Ấn? Chẳng lẽ là... công pháp dị ma?!”