Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 184

Lâm Lăng lạnh nhạt liếc nhìn Viêm Hoằng Nghị một cái, sau đó thu ánh mắt lại rồi tiếp tục giơ bảng đấu giá trong tay lên lần nữa, lạnh nhạt nói: “Hai vạn.”

Ồ!

Lời này vừa vang lên thì cả sảnh lập tức vang lên tiếng xuýt xoa.

Cả đám đều lộ ra vẻ mặt chấn động nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.

Phải biết là, giá trị của đá Linh Dương rất cao, một viên tương đương với vạn lượng hoàng kim.

Nhưng mỗi lần Lâm Lăng kêu giá đều không hề nghĩ ngợi đã lập tức tăng lên gấp đôi, cứ như tiền này không phải của hắn vậy.

Trong mắt Viêm Hoằng Nghị kích động ánh sắc lạnh, nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lâm Lăng, mơ hồ có một tia tức giận.

Theo hắn thấy, nếu người này là Lâm Lăng thì hiện tại hắn đang dùng tiền của mình đấu giá với mình.

Cảm giác này khiến Viêm Hoằng Nghị càng nghĩ càng khó chịu.

Suy xét đến hiện giờ hắn cũng không dư dả lắm, Viêm Hoằng Nghị đành phải nhịn xuống, không kêu giá tiếp.

Mà nhìn thấy Lâm Lăng cường thế như vậy, đám người ở đây cũng âm thầm tắc lưỡi, không lên tiếng nữa.

Dù sao giành được loại công pháp Sưu Hồn Thuật này cũng không có tác dụng gì, chi bằng giữ lại vốn liếng, chờ đợi vật đấu giá càng có giá trị tiếp theo.

“Nếu không còn ai kêu giá nữa thì vật phẩm này thuộc về vị khách số 056!”

Đường Diệp Đồng đảo mắt một cái, thấy trong sảnh yên tĩnh không tiếng động, chiếc búa gỗ trong tay nàng không chút trì hoãn mà đập lên bàn.

“Cốc!”

Một tiếng động trong trẻo vang lên, xem như đã kết thục giao dịch lần này.

“Chúc mừng vị khách số 056 đã lấy được vật này, xin hoàn thành quy trình giao dịch kế tiếp.” Khóe môi Đường Diệp Đồng nhếch lên một nụ cười mê người.

Tuy hai vạn chưa đạt tới con số đấu giá lý tưởng trong lòng nàng, nhưng cũng coi như đủ.

Sau đó nữ phục vụ bưng đĩa, đi đến vị trí của Lâm Lăng, sau một thao tác đơn giản, hai bên hoàn thành giao dịch.

Lâm Lăng lấy đi sách cổ võ học, đang muốn tò mò quan sát một chút thì trong đầu hắn lại vang lên giọng nói của hệ thống: “Bing, phát hiện một quyển võ học [Sưu Hồn Thuật] Thiên giai, ký chủ đã đạt tới quyền hạn cấp hai, có thể dùng hệ thống rà quét, xin hỏi có mở ra hay không?”

Nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.

Chức năng rà quét này có lợi ích gì?

Trong lòng đang hết sức tò mò, Lâm Lăng mặc niệm: “Mở ra.”

Ong ——!

Chỉ thoáng chốc, đồng tử của Lâm Lăng bỗng co rụt lại, cảm thấy võng mạc giống như máy rà quét, chợt bắn ra một ánh sáng màu đỏ chỉ có hắn nhìn thấy được.

Dưới sự bao trùm của ánh sáng đỏ kia, sách cổ võ học trong tay Lâm Lăng bị rà quét hết nội dung bên trong.

“Bing, rà quét thành công!” Im lặng chừng mấy phút, rất nhanh tiếng nói như âm thanh điện tử hợp thành của hệ thống lại vang lên lần nữa.

“Chúc mừng ký chủ Lâm Lăng, đạt được một kết tinh công pháp, kỹ thuật rà quét lần này tiêu hao một ngàn vạn lượng.”

Ngay sau đó, Lâm Lăng kinh dị phát hiện quyển sách cổ võ học trong tay biến mất, lại thay đổi thành một tinh thể hình đa giác, lơ lửng trước mắt rồi chậm rãi xoay tròn.

“Cái này...”

Cảnh tượng đột nhiên xảy ra này khiến Lâm Lăng không khỏi kinh ngạc.

Hắn lập tức nhìn xung quanh, chỉ thấy hình như mọi người không thể nhìn thấy kết tinh công pháp này tồn tại.

Lâm Lăng nhẹ nhàng thở ra, sau đó mới dời mắt lên kết tinh công pháp kia lần nữa.

Chỉ thấy tinh thể này đen nhánh như mực, to chừng đầu ngón cái, mơ hồ tỏa ra một khí tức năng lượng hắc ám khó hiểu.

“Thứ này có lợi ích gì?”

Lâm Lăng tập trung nhìn lại, lúc này cũng không để ý đến hoạt động đấu giá đang tiếp tục tiến triển trong sảnh.

“Sau khi ký chủ chạm vào thì có thể hấp thu kết tinh công pháp.” Mà khi Lâm Lăng đang cảm thấy khó hiểu thì tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên lần nữa.

Dựa theo hướng dẫn, Lâm Lăng vươn một ngón tay ra rồi nhẹ nhàng chạm vào tinh thể màu đen trước mắt.

Xèo!

Chỉ thoáng chốc, tinh thể màu đen lập tức tan rã dưới ngón tay Lâm Lăng, hóa thành một luồng năng lượng rồi tràn vào trong cơ thể.

Lâm Lăng chấn động, bỗng cảm thấy giống như đề hồ quán đỉnh, hấp thu tất cả kỹ năng võ học [Sưu Hồn Thuật].

Cảm giác này giống như hắn đã khổ luyện mấy chục năm, độ thuần thục đạt tới cảnh giới cấp đại sư vô cùng nhuần nhuyễn!

Với tốc độ học tập nhanh chóng như thế, dù là những thiên tài siêu cấp, yêu nghiệt võ đạo kia cũng không theo kịp hắn nổi.

Lâm Lăng lập tức vui mừng khôn xiết.

Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới, mình còn chưa xem qua quyển sách cổ võ học lấy một lần, chỉ hấp thu kết tinh võ học được hệ thống rà quét ra thôi mà đã thông hiểu tất cả.

Tiêu hao một ngàn vạn lượng này cực kỳ đáng giá!

Gần như có thể lược bỏ quá trình tu luyện buồn tẻ vô vị kia, xem ra quyền hạn bậc hai này của hệ thống cũng quá tiện dụng.

“Cũng không biết hình thức đạt được công pháp võ học này có thực dụng thật không?”

Lúc này Lâm Lăng giống như một đứa trẻ có được món đồ chơi mới, trong lòng rất háo hức, rất muốn tìm người để thử.

Mà lúc này, sau khi từng vật đấu giá không ngừng xuất hiện, không khí trong sảnh cũng càng dâng trào.

Nhưng đa số đều là vũ khí, trang sức linh tinh.

Lâm Lăng vẫn luôn im lặng ngồi đó, trên cơ bản không kêu giá lần nào nữa.

“Kế tiếp là vật thứ năm, là một loại kim loại quý hiếm đến cùng cực, Thần Kim.” Giọng nói uyển chuyển êm tai của Đường Diệp Đồng khiến Lâm Lăng chú ý đến.

“Rốt cục cũng chờ được rồi.”

Trong lòng Lâm Lăng khẽ rung động, lập tức dẹp đi tạp niệm, phóng mắt lên đài đấu giá.

Chỉ thoáng chốc, đập vào mắt là một khối khoáng thạch kim loại màu vàng.

Bên ngoài bóng loáng mượt mà giống như ngọc thạch, tràn ngập một dao động linh khí nồng đậm đến cực đoan.

“Thần Kim, quả nhiên là Thần Kim!”

“Kim loại quý hiếm đến thế mà Vạn Long Các lại tìm ra được một khối lớn thế này!”

Đám người trong sảnh đấu giá lập tức náo nhiệt lên.

Tuy kích cỡ của Thần Kim chỉ lớn chừng nắm tay, nhưng xét về độ quý hiếm của loại khoáng sản này thì số lượng đó cũng không phải ít.

Cái này gọi là càng ít thì càng quý, sản lượng tối đa mỗi năm của Thần Kim ở đại lục Thương Khung cũng chỉ khoảng năm trăm ký.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu khiến nó đáng giá đến vậy không phải do khan hiếm, mà là vì công hiệu của Thần Kim, nó có thể đúc ra đủ loại binh khí Linh bảo hùng mạnh!

“Chắc cỡ này cũng đủ rồi.” Lâm Lăng âm thầm quan sát thể tích của Thần Kim, sau đó vừa lòng gật đầu.

“Năm ký Thần Kim, nếu ai muốn đúc Linh bảo thì khối Thần Kim này là thích hợp nhất.” Đường Diệp Đồng khẽ chớp đôi mắt xinh đẹp, nhiệt tình giới thiệu: “Nếu bỏ lỡ lần này thì rất có khả năng sẽ không còn cơ hội nữa!”

Cũng không biết do tác dụng của Thần Kim hay là bị sắc đẹp của Đường Diệp Đồng kích động mà bầu không khí trong hiện trường lập tức trở nên trào dâng.

Chỉ thấy đám người xung quanh đều xoa tay hầm hè, mắt đỏ lên, cứ như dù không thể tranh được thì cũng muốn nâng giá lên.

“Vậy thì lập tức bắt đầu, giá khởi điểm là năm vạn viên đá Linh Dương.”

Khóe miệng Đường Diệp Đồng nhếch lên một ý cười, hiển nhiên rất vừa lòng đối với tình cảnh nóng bỏng trước mắt.

Mục đích đêm nay của nàng ta là muốn tăng giá trị lợi nhuận của Thần Kim lên mức cao nhất!

“Ta ra mười lăm vạn!” Nhưng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt bỗng vang lên.

Cái giá cao này khiến đám người trong sảnh đấu giá lập tức ngây ra.

Ngay sau đó, vô số ánh mắt kinh ngạc đều nhìn về hướng hàng ghế ngồi thứ hai.

Người kia...!lại là Lâm Lăng!!
Bình Luận (0)
Comment