Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 517

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Số lượng thành viên chấp sự tiếp nhận nhiệm vụ xung quanh cũng không phải số ít. Những người đó đều chỉ chú ý với nhiệm vụ thích hợp với mình, cho nên sau khi hoàn thành thao tác đó thì cũng không ai chú ý rốt cục Lâm Lăng đã nhận lấy nhiệm vụ nào.  

“Kế tiếp chính là đổi điểm phụng hiến.”  

Ánh mắt Lâm Lăng quét qua, sâu trong đại sảnh chỉ có một gian phòng đá, nơi đó chính là khu vực Chấp Pháp Điện làm việc, nghiệp vụ bên trong bao gồm nhận tiền thưởng và những việc có liên quan đến đổi điểm phụng hiến.  

Lâm Lăng không nhanh không chậm mà bước vào phòng đá, nhưng khu làm việc đa dạng hóa trong tưởng tượng cũng không xuất hiện, trong căn phòng đá cổ xưa kia cũng có hai bức tường nhiệm vụ một đỏ một trắng.  

Trên đó treo đầy ngọc giản phù văn chi chít, hình như có liên hệ nào đó với tường nhiệm vụ ở đại sảnh bên ngoài.  

Mà trước hai bức tường nhiệm vụ kia có một ông lão tóc xám ngồi ngay ngắn.  

Trên người lão là một bộ quần áo màu tím, khí tức mạnh mẽ, không nghi ngờ gì nữa, đây là một chấp sự áo tím!  

“Mười bốn ngày rồi, cuối cùng cũng có người nhận nhiệm vụ của tên háo sắc Hắc Ám Điện Tông kia.” Ông lão tóc xám nói với giọng khàn đặc.  

Lão nhìn bức tường nhiệm vụ màu đỏ, trong đó một khối ngọc giản phù văn sáng lên, lẩm bẩm nói: “Có hơi tò mò, là chấp sự hùng mạnh nào nhận nhiệm vụ này?”  

Lâm Lăng đi vào phòng, vừa vặn nghe thấy ông lão tóc xám nói như vậy thì trong lòng không khỏi cười thầm một tiếng, xem ra ông lão này chính là người phụ trách Chấp Pháp Điện.  

“Tiền bối, chào ngài, xin hỏi làm sao để đổi điểm phụng hiến?” Lâm Lăng khách sáo mà lên tiếng dò hỏi.  

“Đổi bao nhiêu?” Hiển nhiên ông lão tóc xám đã sớm phát hiện Lâm Lăng, không quay đầu lại mà dửng dưng nói.  

“Một vạn điểm, đổi toàn bộ thành đá Linh Dương.”  

Nghe thấy số lượng mà Lâm Lăng nói, rốt cuộc ông lão tóc xám cũng có phản ứng. Thân thể hơi khòm của lão chậm rãi xoay lại, dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.  

“Một chấp sự thực tập lại có một vạn điểm phụng hiến?” Ông lão tóc xám nhìn thấy huy chương kiến tập trước ngực Lâm Lăng, cảm thấy thật kỳ quái.  

“Tiền bối, ta tên là Lâm Lăng, đến từ học viện Thiên Diễn của vương triều Đại Viêm.” Lâm Lăng mỉm cười gật đầu: “Vãn bối may mắn đạt được giải quán quân trong cuộc thi Bách Viện lần trước, hôm qua khi gia nhập Chấp Sự Đường, Vệ Bình tiền bối cố ý trao khen thưởng này cho ta.”  

Nghe vậy, ông lão tóc xám như nghĩ tới cái gì, khuôn mặt tang thương xuất hiện một tia bừng tỉnh.  

“Thì ra là thế, không ngờ ngươi không chọn Cửu Đại Điện Tông, mà lại gia nhập Chấp Sự Đường.” Ông lão tóc xám cười khàn khàn, không khỏi đánh giá Lâm Lăng thêm vài lần, chợt tán thưởng: “Ngươi lựa chọn rất sáng suốt.”  

“Đa tạ tiền bối khen ngợi.” Lâm Lăng chắp tay ôm quyền, hành lễ vãn bối.  

Ra khỏi cửa thì nên giữ lễ phép, huống chi còn là một ông lão lớn tuổi như thế. Mà nhìn thấy thái độ khiêm tốn và phép tắc của Lâm Lăng, ông lão tóc xám vui mừng gật đầu, có vẻ rất vừa lòng.  

“Dựa theo điều lệ xưa nay, đổi đá Linh Dương cần khấu trừ một phần mười phí thủ tục.” Khi ông lão tóc xám nói chuyện, thấy Lâm Lăng đột

Bình Luận (0)
Comment