Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 607

“Nhiều như vậy sao?!”  

Nghe thấy số lượng nhiều như vậy, trong mắt Trương Khải Nguyên hiện lên ý hung ác.  

Đang muốn hạ lệnh giết chết toàn bộ bọn họ, nhưng suy nghĩ lại đột nhiên dừng ý nghĩ đó.  

Ông ta không thể chắc chắn rằng cơ thể thật của phân thân kia có tồn tại ở trong đám người hiềm nghi đó không. Chỉ có dùng Sưu Hồn Thuật mới có thể tìm ra được!  

Ngay lập tức, cơ thể Trương Khải Nguyên vừa động, bay thẳng về khu vực phía nam.  

Thấy Trương Khải Nguyên đã rời đi, Lâm Lăng cũng không vội vã ngoi đầu ra.  

Sau khi trầm tĩnh thở ra hơn mười hơi thở, xác nhận là không có điều gì nữa Lâm Lăng mới tách khỏi cái bóng ngược kia.  

Sau đó hắn mặc vào người Chiến Y Nghĩ Nhân, sau đó cưỡi lên Kinh Kha, dùng tốc độ nhanh như tia chớp bay về phía đình trên mặt hồ.  

Nhìn khối gạch thứ sáu bên trái, Lâm Lăng lúc này cũng không trực tiếp mở ra. Ngược lại còn lợi dụng thân hình khi mặc Chiến Y Nghĩ Nhân, thu nhỏ lại bé như một viên sỏi, trực tiếp chui vào bên trong.  

Còn về Kinh Kha cũng mở ra trạng thái ẩn thân, yên tĩnh canh chừng ở bên ngoài.  

Xuống tầng hầm, ánh mắt Lâm Lăng lập tức nhìn về phía khu vực góc tường kia.  

Nơi này, chính là vị trí lưu lại dấu chân của Trương Khải Nguyên trước đó.  

Nhìn vách đá có kẽ hở không kín kia, tâm thần Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, một luồng tinh thần lực vô hình kéo dài ra.  

Nhưng hình như trong vách đá có chứa một trận pháp phù văn nào đó, tinh thần lực không thể đi vào.  

Đối với điều này, sắc mặt Lâm Lăng kiên định, càng thêm chắc chắn trong vách đá có tồn tại một ngăn bảo vật nào đó.  

Nếu không cần gì phải mất công như vậy, thiết kế hẳn một trận pháp phù văn.   

Tuy điều đó có khả năng cực kỳ lớn, nhưng chưa nhìn thấy qua điều này nên Lâm Lăng cũng không nắm chắc.  

“Xem ra chỉ có thể phá bỏ thôi.”  

Trong lúc Lâm Lăng suy tư, tính dùng phương thức thô bạo để lấy đồ vật.  

Sau đó, hắn lấy một khối Ngọc Giản trận pháp ra, theo sự dẫn động, một tầng ngăn cách trận pháp trong nháy mắt bao phủ cả không gian mật thất.  

“Lang Vương, Hổ Bá.”  

Một tiếng mệnh lệnh vang lên, hai con sủng vật bị triệu hoán ra.  

Chiến lực của chúng nó đều là đạt tới con số tám vạn, sức mạnh ngang nhau.  

Nếu liên thủ công kích, đánh vỡ vách đá này cũng không khó khăn lắm.  

“Phá vỡ vách đá này đi!”  

Lâm Lăng đứng phía sau, trực tiếp hạ lệnh xuống.  

Không chút chậm trễ, hai con sủng vật siêu mạnh dường như không hẹn mà cùng bắt đầu thi triển công kích mãnh liệt.  

“Uỳnh, uỳnh, uỳnh!!!!”  
Bình Luận (0)
Comment