Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 866

Ở cánh cửa quán rượu, Hoàng Tinh Nghị vừa tiến vào thì ánh mắt đã trực tiếp phóng về hướng Đài Cầm.  

Nhìn mỹ nữ dịu dàng đánh đàn kia, đôi mắt hắn ta trở nên xuất thần, khóe miệng cũng nhếch lên một nụ cười.  

“Hả?”  

Sau đó hắn ta xoay chuyển ánh mắt, khi nhìn thấy vị trí ngồi uống rượu ngày thường của mình lúc này đã bị người khác chiếm cứ, đang muốn bước đến thì lại dừng chân.  

Trên khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Tinh Nghị lại không có chút phản ứng nào. Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, hắn ta lại bước ra lần nữa, lập tức đi về hướng bàn tiệc của Lâm Lăng.  

Lâm Lăng ngước mắt liếc nhìn đối phương một cái, bình tĩnh tiếp tục uống rượu nghe nhạc.  

“Không ngại ta cùng ngồi một bàn chứ?” Khi mọi người ở đây cho rằng Hoàng Tinh Nghị sẽ buông lời uy hiếp Lâm Lăng nhường lại vị trí, nhưng hắn ta lại rất phong độ mà nhẹ nhàng hỏi.  

“Có vị trí thì tùy ý.” Lâm Lăng không tỏ ý kiến mà thản nhiên nói.  

Nhưng bàn tiệc này lại không còn ghế dựa.  

“Hoàng thiếu gia, tiểu nhân sắp xếp cho ngài ngay.” Tiểu nhị trong tiệm được chưởng quầy dặn dò nên vội vàng chạy tới cung kính nói.  

“Không cần phiền phức.”  

Hoàng Tinh Nghị mỉm cười, một luồng dao động linh lực tràn ngập ra từ trên người hắn.  

Sau đó hắn giơ bàn tay lên, linh lực nhanh chóng dâng trào ở trước người, lại ngưng tụ ra một cái ghế và một cái bàn tiệc.  

Kết cấu đó nhìn từ tạo hình hay là kích cỡ gần như y hệt với bàn ghế trong quán rượu.  

Linh lực hóa hình!  

Thấy thế, ánh mắt những khách khứa xung quanh lập tức chớp động.  

Vẻ mặt Lâm Lăng vẫn thản nhiên như lúc ban đầu. Linh lực của đối phương thật sự hùng hậu cô đọng, nhưng chỉ cần là võ giả cảnh giới Thánh Vực thì đều làm được mấy trò mèo như linh lực hóa hình này.  

“Hoàng thiếu gia, đêm nay còn như cũ không?” Tiểu nhị hơi khom người, kính sợ mà hỏi.  

“Ừ, lấy thêm một phần Linh Phong Quỳnh Dịch cho vị cơ tiểu thư này.”  

Khi nói chuyện, Hoàng Tinh Nghị mỉm cười nhìn về phía mỹ nữ đánh đàn, trong mắt có sự ái mộ không hề che giấu. Sau đó hắn ta phất tay đưa ra một viên đá Linh Dương cho tiểu nhị, coi như tiền thưởng.  

“Được, lập tức an bài.” Nụ cười trên mặt tiểu nhị lập tức trở nên xán lạn.  

Tuy biết Hoàng Tinh Nghị làm vậy chỉ là khoe khoang xa hoa trước mặt mỹ nhân, nhưng chỉ có hắn ta là được nhận tiền thưởng phong phú nhất trong toàn bộ quán rượu.  

Sau khi một hồi thể hiện, rốt cuộc ánh mắt Hoàng Tinh Nghị cũng dời về hướng Lâm Lăng.  

“Nhìn ngươi có vẻ khá xa lạ, hình như cũng không phải là đệ tử của Cửu Huyền Tông chúng ta đúng không?” Hắn ta hơi đánh giá Lâm Lăng một chút, sau đó hỏi.  

“Trước mắt còn chưa phải, nhưng sẽ nhanh thôi.” Lâm Lăng nhấp một ngụm rượu, tự tin nói.  

“Nhanh thôi?”  

Nghe vậy, vẻ mặt Hoàng Tinh Nghị hơi rung động, hình như cảm thấy sự tự tin của Lâm Lăng quá thần kỳ. Sau đó hắn ta điều động một tia linh thức, trực tiếp kéo dài về hướng thân thể Lâm Lăng, muốn thăm dò thực hư.  

Ong ——! 
Bình Luận (0)
Comment