*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vào lúc đó, dường như hai luồng hắc ám đều tản ra cùng một lúc.
Khi cả hai dung nhập với nhau, phạm vi bao phủ của chúng gần trăm trượng.
Tất cả đám người Lữ Tá đều bị bao phủ bởi hắc ám lãnh vực.
“Bày trận!”
Dù thế nào chín người Lữ Tá cũng là những nhân tài kiệt xuất trong số các đệ tử thuộc thế hệ trẻ của Cửu Huyền Tông.
Chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã phản ứng lại.
Chín người nhanh chóng tụ lại một chỗ, luồng linh lực mạnh mẽ tỏa ra cùng với từng đạo năng lượng ánh sáng đã tạo thành một trận pháp huyền ảo bên trong hắc ám lãnh vực. Ngay khi trận pháp được hình thành, đột nhiên một quầng sáng năng lượng khổng lồ hiện ra bao phủ cả chín người bọn họ ở bên trong để tránh gặp phải công kích.
“Phá!”
Lữ Tá ở bên trong mắt trận, hắn ta điều khiển sự chuyển động năng lượng của trận pháp.
Vút vút vút!
Chỉ trong chốc lát, quầng sáng của trận pháp phát ra ánh sáng chói lọi giống như một lưỡi kiếm sắc bén quét qua bốn phía xung quanh.
Nhất thời hắc ám lãnh vực xung quanh đã bị phá vỡ bởi ánh sáng.
Tuy nhiên sau đó lại không thấy Lâm Lăng và người mặc đồ đen thần bí kia đâu nữa.
“Đáng ghét!”
Trông thấy hai người bỏ chạy, cơn tức giận của Lữ Tá bùng lên.
Luồng dao động linh lực mạnh mẽ từ trong cây thương của hắn ta lập tức tạo thành các thương ảnh sắc bén điên cuồng phá tan khắp khu rừng.
Ầm ầm ầm!
Chỉ trong phút chốc, vô số cây cối bị nát vụn bởi sự công kích đáng sợ.
Vùng đất này chính khu vực đảo chính của Cửu Huyền Tông.
Động tĩnh như vậy đã khiến cho đội hộ pháp của tông môn chú ý tới.
Ngay sau đó, một số lượng lớn bóng người bay tới trong bầu trời đêm.
Dưới ánh trăng trong núi rừng, hai bóng đen nhanh chóng mấp máy, không ngừng lao nhanh về phía trước thông qua bóng của những cây cối trên đường đi. Khi đến kiến trúc nội thành thì hai người mới thoát ly, thân thể vững vàng đáp xuống mặt đất.
“Ngươi rất không tồi, tuyệt đối là hạt giống trời sinh thích hợp làm thích khách.” Người mặc đồ đen thần bí nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, rất thưởng thức mà tán thưởng.
“Ngươi cũng rất có thiên phú.” Lâm Lăng thản nhiên cười.
Có lẽ hai bên là đồng hành nên lần kết giao này cũng có cảm giác như thưởng thức lẫn nhau.
“Tuyệt, người bạn như ngươi đáng để ta kết giao.” Người mặc đồ đen thần bí nhếch miệng cười, sau đó xốc áo choàng trên đầu lên.