Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 970

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhất thời những cây châm tinh thần lực run lên tạo ra tiếng vù vù nhẹ. Sau đó, cùng với tiếng ‘xoẹt’ vang lên, hơn mười cây châm bắn về phía Lâm Lăng với tốc độ nhanh như chớp.  

Dưới sự điều khiển của Đằng Nguyên, chúng nó giống như những con rắn độc có linh tính lao về phía Lâm Lăng ở nhiều góc độ khác nhau. Sự công kích mọi phía như thế này khiến cho người ta rất khó phòng bị.  

“Không xong rồi!”  

Thấy cảnh tượng như vậy, Cố Hướng Dương và Lôi Bằng đều nhíu mày.  

Nếu như đổi lại là bọn họ đối mặt với sự công kích này thì bọn họ cũng không nghĩ ngay ra được cách nào chống lại được tốt nhất. Bởi vì những cây châm dài tinh thần lực này đều là Linh Hồn công kích nên cho dù có sử dụng vũ khí chống lại thì khi tiếp xúc, nhất định sẽ bị dao động tinh thần lực ẩn chứa bên trong đó nhân cơ hội chui vào trong cơ thể và bắt đầu tập kích linh hồn.  

Tất cả mọi người đều dồn mắt vào nhìn cảnh này  

Tuy nhiên Lâm Lăng vẫn đứng yên tại chỗ.  

Chíu!  

Ngay khi mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng lại thí một đạo ánh lửa đột nhiên b ắn ra. Ánh lửa này chính là Hỏa Tinh của Lâm Lăng.  

Viêm Độc Hỏa Châm!  

Khi nó được b ắn ra, tốc độ của nó nhanh đến không ngờ. Nhìn bề ngoài, nó giống như một tấm lưới lửa bao trùm cơ thể Lâm Lăng.  

Phù phù phù!  

Những cây châm dài đột nhiên lần lượt nổ tung như pháo hoa.  

“Hỏa Tinh!”  

“Không ngờ Lâm Thiên vẫn còn lá bài chưa lật!”  

Thấy vậy, đa số đệ tử của Cửu Huyền Tông đều vô cùng ngưỡng mộ.  

Vù!  

Tuy nhiên lúc này lại có thanh âm chấn động vang lên. Chỉ thấy Đằng Nguyên ở trên không trung lại ngưng tụ thêm một loạt cây châm tinh thần lực. Số lượng trong lần tấn công này còn nhiều gấp chục lần so với lúc nãy!  

“Cho dù tốc độ Hỏa Tinh của ngươi có nhanh tới mức nào thì cũng không thể chống đỡ được toàn bộ chỗ này.”  

Sự lạnh lùng trong mắt Đằng Nguyên càng tăng cao, hắn ta cười rất tự tin.  

“Lên!”  

Vừa dứt lời, hàng trăm cây châm dài tinh thần lực đều xông lên.  

Vù vù vù!  

Tất cả đều lao về phía Lâm Lăng.  

Cùng lúc đó, Đằng Nguyên cũng xông lên với thanh Huyết Nhiễm Kiếm trong tay và lao thẳng về phía Lâm Lăng.  

Lúc này, cho dù Lâm Lăng có thể may mắn cản lại được vậy thì hắn cũng khó thoát khỏi cú chém này.  

Trong trận đấu Thánh Tử ở tông môn lần trước, hắn cũng sử dụng chiêu thức này. Ánh mắt Lâm Lăng trầm xuống, chỉ trong nháy mắt hắn đã nhìn ra ý đồ tấn công của đối phương. Ngay lập tức, suy nghĩ trong đầu hắn chợt lóe và giải phóng sức mạnh luân hồi. Chỉ trong nháy mắt, hai con ngươi của Lâm Lăng đã biến thành một vòng xoáy trắng đen quỷ dị.  

Võ ý Luân Hồi.  

Trong khoảnh khắc tiếp theo, vòng xoáy đen trắng giống như một đóa hoa sen lặng lẽ nở rộ từ bên ngoài cơ thể Lâm Lăng, nó trực tiếp cuốn mấy trăm cây châm tinh thần lực kia đi.  

Chợt Võ ý Luân Hồi nhanh chóng lan tràn dựa theo tinh thần lực này.  

Giờ phút này, Đằng Nguyên chỉ toàn tâm muốn tấn công Lâm Lăng nên làm sao hắn ta có thể lường trước được đối phương còn có một con át chủ bài như vậy. Vì bất ngờ không kịp đề phòng nên hắn ta đã bị Võ ý Luân Hồi nhập vào cơ thể.  

Nhất thời, vô số ảo giác luân hồi không ngừng tràn vào trong đầu của Đằng Nguyên.  

“A!”  

Bình Luận (0)
Comment