Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1098

Kiếm khí của chữ “Trảm” càng ngày càng nhiều, lớn khoảng bảy thước, cùng lúc đó Nhị trưởng lão cũng càng thêm thống khổ, giống như sắp không chịu nổi sự cắn trả này.

Nhưng Nhị trưởng lão vẫn tiếp tục kiên trì, hoàn toàn giống như hắn nói lúc trước, nhất định phải liều mạng, con mắt của Nhị trưởng lão giống như rắn rết, chằm chằm nhìn Sở Nam, không buông lỏng một khắc nào, hắn cắn răng nói:

- Lão phu muốn nhìn thấy ngươi phải chịu đủ loại tra tấn, nhìn ngươi thổ huyết, nhìn ngươi quỳ rạp trước mặt lão phu, nhìn ngươi toàn thân đẫm máu, nhìn ngươi huyết nhục bay tứ tung......

- Quỳ xuống? Ta từng gặp một người giống như ngươi, tự xưng lão phu, muốn bức ta quỳ xuống, ngươi biết kết quả cuối cùng thế nào không?

Sở Nam bình thản hỏi, Nhị trưởng lão sững sờ, ngược lại quát:

- Bất kể kết quả như thế nào, trước mặt lão phu, trước mặt chữ “Trảm”, ngươi không thể không quỳ, không quỳ cũng phải quỳ!

- Người đó cuối cùng gặp Thiên Khiển!

Khi Sở Nam vừa dứt lời, trên không trung của “Thiên Trảm điện”, có một đạo lôi điện Sở Nam áp súc lớn bằng ngón tay cái, xé không mà ra, tiếng nổ chấn động, hung hăng đánh vào phía trên của chữ “ Trảm”.

Thoáng chốc, thân hình Nhị trưởng lão lại một hồi lay động, một lần nữa phun huyết, chữ “Trảm” kia cũng giống như sơn băng địa liệt, không ngừng dao động, kim quang chói mắt cũng ảm đạm đi mấy phần, kiếm khí tràn ra từ chữ “Trảm” cũng bị quét sạch một lượng lớn.

Nhân cơ hội này, Sở Nam vội vàng chuyển đổi vòng xoáy “Tu La ngục” thành hắc động, quả nhiên như Sở Nam đã dự liệu, khi chuyển đổi bắt đầu, vô cùng trì trệ chậm chạp, mặc dù không tương dung giống như nước và lửa, nhưng cũng giống như hỏa diễm biến thành viêm tương.

Cùng lúc đó, Sở Nam tiếp tục bổ ra Lôi điện, uy năng của chữ “Trảm” tiếp tục suy yếu, còn phóng xuất ra tử khí, cuốn lấy Nhị trưởng lão, khiến cho Nhị trưởng lão bị tổn thương lớn hơn; Sở Nam thậm chí còn hi vọng, Nhị trưởng lão trực tiếp bị tử khí bao phủ, như vậy chữ “Trảm” sẽ tự sụp đổ!

Còn Nhị trưởng lão sau khi phun huyết, nhìn thấy kiếm khí mất trật tự, chữ “Trảm” ảm đạm, cảm thấy vô cùng lo lắng, liên tục phun huyết, trường kiếm trong tay run rẩy kịch liệt, nhất thời, lần lượt từng chữ “Trảm” bay lên không trung, cùng hợp nhất với chữ “Trảm” đầu tiên.

Sở Nam nhìn thấy chữ “Trảm” kia dần dần vững chắc, kiếm khí một lần nữa hội tụ, uy thế lại trở nên mạnh mẽ, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng, bởi vì “Tu La ngục” của hắn còn nằm giữa vòng xoáy và hắc động.

Đúng lúc này, Nhị trưởng lão lau vết máu trên khóe miệng nói:

- Cho dù ngươi có Lôi điện, ngươi có tử khí, hôm nay ngươi cũng phải chết, dưới chữ “trảm” này tất cả mọi thứ đều là vô dụng, đều tan thành mây khói!

Cùng với lời nói của Nhị trưởng lão, chữ “Trảm” quả nhiên phóng xuất ra kiếm khí, tấn công về phía Lôi điện, định chém chết Lôi điện, đồng dạng, cũng chém về phía tử khí, Sở Nam nheo mắt nói:

- Kẻ nào ngăn cản ta về nhà cũng sẽ tan thành mây khói!

Năm ngón tay Sở Nam bất chợt khép lại, khẽ thì thầm:

- Ngũ Hành vực, bạo!

Mặc dù thanh âm của Sở Nam rất nhỏ nhẹ, nhưng Ngũ Hành vực phân chia Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lại đồng thời tuôn ra tất cả uy năng của mình, một tiếng nổ vang lên, tại điểm giao nhau của Ngũ Hành vực bắn ra một đạo hào quang ngũ sắc, bay thẳng về hướng chữ “Trảm”!

Lập tức, chữ “Trảm” vừa mới ngưng tụ lại có xu thế tán loạn, chữ “Trảm” lúc trước dung nhập vào giữa, còn bị đánh tan ra, kim quang đột nhiên vô cùng ảm đạm, kiếm khí bị sóng dữ bạc tạc của Ngũ Hành vực cuốn ngược trở về.

Bậc thang chín ngàn mét cũng bị chấn động, lắc lư không thôi, từng đợt sóng uy năng từ bậc thang chín ngàn mét trực tiếp tràn xuống, khi đến bậc thang cấp một ở dưới cùng, một tiếng nổ vang lên, bậc thang sụp đổ, còn pho tượng chữ “Trảm” hai bên bậc thang giống như đồ sự chịu đả kích trầm trọng, phát ra tiếng nổ thanh thúy, chia năm xẻ bảy!

Ngay sau đó, bậc thang cấp thứ hai đổ, cấp thứ ba, cấp thứ tư….bậc thang sụp đổ lần lượt từ dưới lên trên, đổ ra, pho tượng chữ “Trảm” ở hai bên bậc thang theo đó cũng lần lượt bạc tạc.

Uy năng bạo tạc của Ngũ Hành vực không chỉ như vậy, tòa Thiên Điện ở bên cạnh cũng bắt đầu run rẩy chuyển động, chỉ có điều, bên trong rung động, chữ “Thiên” lại sáng rõ, phóng xuất ra một luồng năng lượng bảo vệ Thiên Điện.

Chữ “Trảm” trở thành như vậy, Nhị trưởng lão là người thi triển ra chữ “Trảm”, đương nhiên cũng chịu ảnh hưởng, trên thanh trường kiếm bất phàm xuất hiện một vết nứt, trên thân thể Nhị trưởng lão, da thịt nứt toát, thậm chí còn nghe tiếng xương cốt vỡ vụn “răng rắc”.

Ngũ Hành vực đồng loạt bạo phát uy năng, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Sở Nam, đặc biệt hào quang ngũ sắc phóng lên trời, càng khiến Sở Nam vô cùng vui mừng, hào quang ngũ sắc bức lui, tách rời chữ “Trảm”….

Sở Nam vốn đã chuẩn bị, nếu như Ngũ Hành vực tề bạo vẫn không thể ngăn cản đại uy của chữ “Trảm”… hắn sẽ dùng hạt châu cấp bậc Tổ Bảo lấy được từ chỗ Vạn Trận lão tổ đánh về phía chữ “Trảm” để có nhiều thời gian hơn.

Nhưng này hào quang ngũ sắc vừa đánh ra, đã phá tan chữ “Trảm”, tranh thủ đầy đủ thời gian cho Sở Nam!

- Ngũ Hành nguyên lực hợp nhất, sinh kỳ biến, tạo ra Ngũ Hành nguyên nguyên; Ngũ Hành vực hợp nhất, cũng sinh ra dị biến, không biết năng lượng của hào quang ngũ sắc hiện ra trước đó là năng lượng như thế nào!

Trong lòng Sở Nam suy ngẫm, nhanh chóng thúc đẩy “Tu La ngục” chuyển biến về phía hắc động; bên kia, Nhị trưởng lão lại lâm vào sợ hãi kinh hoảng, hắn rít gào nói với Sở Nam:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Thổ huyết!

- Vì sao đối nghịch với Trảm điện ta?

- Thổ huyết!

- Ngươi rút cuộc muốn thế nào?

- Thổ huyết!

Nhị trưởng lão ba tiếng quát hỏi, Sở Nam đều lạnh lùng dùng hai chữ “Thổ huyết” trả lời, hai chữ “Thổ huyết” tựa hồ như có ma lực vô cùng, đâm thẳng vào trái tim của Nhị trưởng lão!
Bình Luận (0)
Comment