Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1141

Hai chữ "động thủ" vốn là Ứng Võ Thánh muốn quát ra, nhưng hắn chỉ mới quát được một nửa thì đã bị Sở Nam giành mất!

Ngay lập tức, cuồng phong bạo vũ nổi lên, Thuỷ pháp tắc của Tề Võ Thánh bị Thổ pháp tắc khắc chế, Hoả pháp tắc của Tần Võ Thánh lại bị Thuỷ pháp tắc của Tiểu Nê Thu khắc chế, mà Tần Tề nhị vị Võ Thánh đều là sơ giai Võ Thánh, còn Ứng Võ Thánh lại là trung giai Võ Thánh.

Cũng chính vì tu vi như vậy cho nên ba người bọn hắn là kẻ xuất đầu lộ diện trước nhất!

Bên phía Sở Nam, An Võ Thánh là trung giai Võ Thánh, Tiểu Nê Thu lại có thể sánh ngang với cao giai Võ Thánh nhân loại!

Ứng Võ Thánh thấy Sở Nam cướp lời của hắn, khiến cho hắn đang muốn kéo khí thế phe mình lên liền đột nhiên giảm mạnh xuống, trong lòng vạn phần khó chịu nhưng chứng kiến thập đại Võ Tôn hướng hắn đánh tới, hắn liền hừ lạnh một tiếng:

- Một đám Võ Tôn đại viên mãn các ngươi, vĩnh viễn không biết rõ Võ Tôn cùng Võ Thánh sai biệt tột cùng là có bao nhiêu, huống hồ lão phu lại là trung giai Võ Thánh, mười Võ Tôn chi Vực há là cái gì? Trong mắt lão phu, tựu như tờ giấy mỏng!

Đang nói, trong tay Ứng Võ Thánh liền xuất hiện một thanh đao, không hề nghi ngờ, thanh đao này là do Pháp tắc biến ảo mà thành. Mà Pháp tắc Ứng Võ Thánh lĩnh ngộ lại là Kim pháp tắc!

Nụ cười lạnh hiện lên trên khoé môi, Ứng Võ Thánh gằn từng chữ từng chữ một:

- Nhất đao phá vạn vực!

Tức thì, đao động, hạ trảm!

Hậu Quang Vũ lại hì hì cười nói:

- Vực của chúng ta, không cần ngươi hao phí tâm tư đi phá, bạo!

Ngay khi chữ "bạo" rời khỏi miệng Hậu Quang Vũ, trong nháy mắt chín tên Võ Tôn còn lại cũng đem Vực của mình kích bạo. Ứng Võ Thánh hơi biến sắc, hắn hoàn toàn không có ngờ tới chuyện này, mười tên Võ Tôn này không ngờ lại kích bạo Vực của bản thân, dù sao kích bạo Vực cũng khiến cho bọn hắn hứng chịu thương tổn không nhỏ.

- Hừ, mười Võ Tôn chi Vực kích bạo, các ngươi thật đủ quyết đoán! Nhưng đối phó lão phu, còn kém quá xa rồi!

Ứng Võ Thánh lạnh tanh nói ra, mặc dù mười Vực của đám Võ Tôn đại viên mãn tự bạo sẽ mang đến cho hắn không ít phiền toái, nhưng cũng chỉ là phiền toái mà thôi.

Chỉ thấy Ứng Võ Thánh hạ đao xuống, một đạo xạ ra vạn đạo đao phong có tác dụng phong toả, hơn nữa bên trong cỗ uy năng tự bạo kia còn có vô số đao ảnh đại sát tứ phương. Chỉ trong một tức thời gian, uy lực cỗ Võ Tôn chi Vực tự bạo liền trở nên cực kỳ nhỏ bé.

Cả đám Võ Tôn nhìn chằm chằm, Hậu Quang Vũ nói ra:

- Võ Tôn cùng Võ Thánh dù chỉ chênh lệch có một bước, nếu vượt qua một bước này thì chính là "thiên", nếu không vượt qua được, vậy thì chỉ có thể là "địa"!

Ứng Võ Thánh còn chưa kịp cao hứng thì một chiêu Diệt Thiên Quyền kia của Sở Nam kia đã oanh tới. Chứng kiến một quyền này của Sở Nam đánh tới, Ứng Võ Thánh cười lạnh:

- Mười tên Võ Tôn đại viên mãn kích bạo vực đều không là gì, ngươi chỉ là một trung giai Võ Tôn, chỉ dùng quyền đầu thì có tác dụng gì sao? Lão phu trước hết trảm đứt cánh tay này của ngươi!

Lời vừa dứt, lốc xoáy Tử khí đã bao lấy hắn, Trọng Thổ Vực cũng ngay lập tức phủ xuống. Thân thể Ứng Võ Thánh theo đó mà thoáng trầm xuống, còn có Tử khí xuyên vào. Ứng Võ Thánh đại kinh, vội vã áp chế Tử khí lại, lần nữa ổn định lại thân hình đồng thời Đao chi pháp tắc lần nữa trảm xuống. Lập tức, lốc xoáy phá, Trọng Thổ Vực trảm khai hơn phân nửa, không hề giống với lúc Sở Nam đối chiến với An Võ Thánh, bị trảm thành hai nửa, mà tốc độ khép lại so với lúc trước cũng nhanh hơn không ít.

- Vực còn tồn tại? Điều này làm sao có thể!

Ứng Võ Thánh lần nữa đại kinh. Chính lúc này Sở Nam lại thu hồi Trọng Thổ Vực lại, Diệt Thiên Quyền lại đánh tới, hắc động ẩn chứa đại lượng năng lượng cuồng hiện. Ứng Võ Thánh thân thể linh hoạt, lập tức một thanh đại đao dài mười trượng thoáng cái hiện ra trên không trung, hai tay bắt lấy đại đao mà hướng hắc động trảm xuống.

Trên mặt Sở Nam không hề có hoảng loạn mà chi có chiến ý ngùn ngụt chưa từng có từ trước tới nay bốc lên.

- Không biết tự lượng sức mình!

Ứng Võ Thánh quát lạnh, ngay lúc đại đao bổ vào hắc động, hắc động thoáng cái ngừng xoay tròn lại, xuất hiện xu thế bị phá vỡ. Sở Nam liều mạng xuất ra năng lượng duy trì hắc động xoay tròn, mà hai mắt Ứng Võ Thánh lại híp lại, hắc động trước mắt này rõ ràng không có như tưởng tượng của hắn, một đạo trảm thành hai nửa mà ngược lại đại đao trong tay còn có xu hướng rời khỏi tay...

- Rống~~

Ứng Võ Thánh xuất ra mười thành thực lực, đại đao lần nữa huy lên, lần nữa trảm xuống. Đao chi pháp tắc dưới sự thôi động của hắn mà huy ra trùng trùng điệp điệp đao ảnh. Đám đao ảnh này tự nhiên là không giống với đao ảnh bình thường, mỗi một đao ảnh đều đại biểu cho một lần chồng chất thêm Pháp tắc.

Sở Nam tự nhiên cảm giác được cỗ uy năng khủng bố này, nhưng hắn tịnh không có né đi mà nắm tay lại càng thêm mãnh liệt tiến tới, muốn cùng đám đao ảnh này ngạnh kháng!

- Đi chết đi!

Trên khuôn mặt Ứng Võ Thánh lộ ra vẻ tàn nhẫn.

Đao chi pháp tắc trảm xuống, trong nháy mắt hắc động liền bị trảm thành hai nửa, kế đó lại trảm lên quyền đầu Sở Nam. Sở Nam không ngăn cản được mà thổ ra một ngụm máu tươi, thân hình nhanh chóng lùi lại, mà trên quyền đầu cũng tung toé máu tươi. Một đao sâu thấu xương, hung ác uốn lượn trên quyền đầu của hắn, mà còn có Kim pháp tắc kim sắc kia cũng nhắm vào sâu trong huyết nhục hắn đâm vào.

- Không có khả năng!

Sở Nam thụ thương, thụ thương không nhẹ.

Khuôn mặt Ứng Võ Thánh lần nữa hiện lên vẻ không thể tin nổi.

- Ngươi như thế nào còn chưa có chết? Sao có khả năng chỉ là một điểm thụ thương trên quyền đầu?

Ứng Võ Thánh rống lên, lại nghe đến một tiếng "xoạt" nhẹ nhẹ. Ứng Võ Thánh phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy Đao chi pháp tắc của hắn vậy mà lại xuất hiện ba vết rách!
Bình Luận (0)
Comment