Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 117

Nam tử mũi ưng rất tự tin, cho nên hắn tùy ý để Sở Nam khôi phục nguyên lực.

Mặc dù Như Ý Kim Tiên đã bị chém đứt đã khiến thực lực của hắn giảm đi không ít, đoán chừng chỉ có thể phát huy được bảy thành thực lực giống như lúc sử dụng Như Ý Kim Tiên, thế nhưng bảy thành thực lực này lại là của trung cấp Võ Quân, đối phó với một sơ cấp Võ Tướng thì chỉ như vậy là quá đủ rồi.

Sở Nam rất quý trọng từng giây phút cơ hội, hấp thu toàn bộ nguyên lực bên trong thượng phẩm nguyên thạch, đem toàn bộ đan dược trong nhẫn trữ vật bỏ vào miệng.

Nam tử mũi ưng nheo mắt lại nhìn hành vi của Sở Nam, khẽ lẩm bẩm:

- Cái này gọi là giãy chết ư?

Chỉ có điều trong lòng nam tử mũi ưng lại lần nữa có chút kinh ngạc, tốc độ hấp thu nguyên lực của tiểu tử trước mặt quả thật rất nhanh.

Nam tử mũi ưng tất nhiên nhận ra thượng phẩm nguyên thạch trong tay Sở Nam, thế nhưng cho dù hắn có dùng tu vi Võ Quân để khôi phục nguyên lực cũng không thể nào nhanh hơn tiểu tử này được, vậy mà tốc độ hồi phục của tiểu tử này càng lúc lại càng nhanh hơn.

- Thực sự là không muốn sống nữa sao?

Nam tử mũi ưng khẽ lẩm bẩm:

- Hấp thu nguyên lực điên cuồng như thế, kinh mạch của hắn chịu đựng nổi sao? Không sợ bạo thể mà chết ư? Thân thể của hắn làm sao mà chịu đựng được chứ?

Một phút đồng hồ trôi qua.

Kinh ngạc của nam tử mũi ưng đã biến thành khiếp sợ, trực giác của hắn mách bảo rằng không thể chờ đợi thêm được nữa, cũng không thể để tiểu tử kia tiếp tục khôi phục nguyên lực nữa, bởi vì chỉ trong chốc lát này, hắn không ngờ đã hấp thu hơn hai mươi khối nguyên thạch.

Nguyên lực ẩn chứa bên trong thượng phẩm nguyên lực lớn như thế nào thì nam tử mũi ưng là rõ ràng nhất, thế nhưng tiểu tử này không ngờ lại có thể hấp thụ toàn bộ vào trong cơ thể.

Lại thêm một khối nguyên thạch nữa biến thành bột phấn, mà khối nguyên thạch này chỉ mất có ba phút.

Ba phút…. Đây chính là một con số cực kỳ kinh khủng.

Mà sở dĩ Sở Nam hấp thu nguyên lực nhanh như vậy cũng không phải là bởi ý đồ của hắn, hoàn toàn là dựa vào bản năng, đem nguyên lực tiến hành áp súc, áp súc thành hình đinh ốc, vì vậy mới sinh ra một cỗ hấp lực lớn như thế.

Cỗ hấp lực này ngay cả Tử Hoàng nhìn thấy cũng phải kinh hãi không ngớt.

Cũng chính bởi vì cỗ hấp lực này cho nên nguyên lực khổng lồ bên trong thượng phẩm nguyên thạch mới bị hấp thu nhanh chóng như vậy.

Lần trước là do Sở Nam đem toàn bộ tất cả lực chú ý tập trung trùng kích thông đạo, đả thông kinh mạch cho nên đối với hấp lực này cũng không quá chú ý, thế nhưng giờ phút này mà Sở Nam còn không chú ý đến thì hắn quả thật đúng là tên ngốc rồi.

Thế nhưng, Sở Nam sao có thể là tên ngốc được?

Sau khi Sở Nam phát hiện cỗ hấp lực này thì trong lòng vô cùng khiếp sợ, đồng thời cũng càng mừng rỡ hơn, hắn bây giờ đang muốn một lượng lớn nguyên lực, càng nhiều càng tốt.

Thượng phẩm nguyên thạch hết khối này đến khối khác từ trong nhẫn trữ vật xuất hiện trên tay Sở Nam.

Nam tử mũi ưng càng nhìn lại càng kinh hãi.

- 48 khối nguyên thạch? 49….

Nam tử mũi ưng không chần chừ nữa, lập tức quát:

- Tiểu tử, ta không có hứng thú, cũng không thể kiên nhẫn được nữa, đùa giỡn với ngươi xong ta còn phải dâng cái đầu ngươi lên nữa!

Trong sát na nam tử mũi ưng di chuyển, Sở Nam liền đem Hỗn Nguyên Ban Chỉ đeo lên ngón cái.

Nguyên lực lập tức tiến vào trong Hỗn Nguyên Ban Chỉ, công kích của nam tử mũi ưng càng lúc càng gần, chỉ còn cách trong gang tấc.

Mặc dù Như Ý Kim Tiên đã bị đứt, thế nhưng nam tử mũi ưng cũng không vất đi, mà đem Như Ý Kim Tiên đã bị cắt đôi trở thành hai kiện vũ khí dùng để công kích, lạnh lùng quát:

- Để ngươi xem xem một chút, tu vi Võ Quân không phải là một tên sơ cấp Võ Tướng như ngươi có thể ngăn cản được! Như Ý Kim Tiên, song trảm!

- Loạn Phong Cương Trảm, thức thứ hai.

Sở Nam nghiêng mình đánh ra, nam tử mũi ưng không để Như Ý Kim Tiên và trọng kiếm tiếp xúc, nếu không e rằng hai đoạn roi sẽ biến thành bốn đoạn mất.

Kim nguyên lực ập đến theo hình sóng bán nguyệt, cứ như vậy tuôn tràn, trọng kiếm chỉ có thể ngăn cản được một phần uy lực, còn uy lực dư lại thì nện thẳng về phía Sở Nam.

Một chiêu này của nam tử mũi ưng chính là một kích toàn lực, hắn muốn dùng một kích này tiễn Sở Nam về Tây Thiên.

Thế nhưng, ngay lúc Kim nguyên lực muốn xâm nhập vào trong cơ thể Sở Nam thì trên người Sở Nam đột nhiên lóe lên một lớp hào quang, bao phủ khắp toàn bộ cơ thể Sở Nam.

Hai đạo công kích bán nguyệt đụng phải lớp quang mang thì bị tiêu tán sạch sẽ.

Đương nhiên, Sở Nam vẫn bị đẩy lùi chừng ba bước.

Mặc dù bị đẩy lui ba bước, nhưng cũng không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì đến Sở Nam, hắn thầm nghĩ:

- Di vật sư phụ để lại quả nhiên không tầm thường.

Sở Nam biết rõ song trảm vừa rồi của nam tử mũi ưng là khủng bố như thế nào, mặc dù thân thể của hắn cường hãn, thế nhưng nếu bị công kích vừa rồi nện trúng thì cũng khó tránh khỏi kết cục bị nghiền nát.

Mà không ngờ nhờ tầng phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ cho nên hắn chỉ bị thối lui ba bước.

Về phần thương thế này, đối với Sở Nam mà nói thì quả thật không đáng kể.

Nam tử mũi ưng có chút choáng váng, hắn tưởng rằng một kích vừa rồi mười phần tất sát, thế nhưng không ngờ chỉ tạo thành chút ít hiệu quả, chỉ khiến đối phương thối lui ba bước.

- Không có khả năng, ngươi căn bản không thể ngăn cản được công kích này.

Nam tử mũi ưng hoảng sợ hét lên.

Thế nhưng, rất nhanh sau đó nam tử mũi ưng đã hiểu rõ, quát lạnh một tiếng:

- Ngươi có pháp bảo phòng ngự.

Con mắt của nam tử mũi ưng nhìn chăm chú vào phía ngón cái của Sở Nam, tia sáng tham lam trong mắt càng trở nên sáng rực, nếu như hắn có được một pháp bảo phòng ngự cường hãn như thế, vậy thì….

- Tiểu tử, ngươi quả thật khiến ta kinh ngạc rất nhiều….

Nam tử mũi ưng không ngờ bước lùi về sau, cực kỳ hưng phấn nói:

- Mặc dù phòng ngự của ngươi tốt, thế nhưng hôm nay ngươi nhất định phải chết tại nơi này!

Sở Nam cũng không thèm đáp lời, đem trọng kiếm trên tay thu hồi vào trong nhẫn trữ vật, bắt đầu áp súc lực lượng, đem lực lượng xoay tròn.

Đợi nam tử mũi ưng oán hận nói xong thì lực lượng trong người Sở Nam đã được hắn áp súc đến cực hạn mà thân thể hắn có thể chịu được.

- Toàn lực bạo, 5000 cân.

Một tiếng hét lớn vang lên, Sở Nam lập tức phóng đến, trực tiếp vung ra một quyền đánh về phía ngực nam tử mũi ưng.

- Tốc độ thật nhanh, lực lượng thật mạnh.

Đây chính là phản ứng từ trực giác của nam tử mũi ưng, trong ánh lóe lên vẻ kinh ngạc, nam tử mũi ưng nhanh chóng thối lui, cho đến khi đem nguyên lực phát huy đến mức cao nhất thì hắn mới phản công Sở Nam.

- Không ngờ rằng một kẻ chỉ là sơ cấp Võ Tướng lại có thể khiến ta dùng toàn lực! Tiểu tử, ngươi chết cũng không oan.

Ngay trong sát na vừa tiếp xúc, nam tử mũi ưng rốt cuộc cũng hiểu rõ ý tứ của câu 5000 cân mà Sở Nam thốt ra, đây quả thực là lực lượng 5000 cân.

Ngay lập tức, hai quyền đã va chạm vào nhau.

Từng trận nổ vang lên không ngừng, cương phong cũng trở nên hỗn loạn hơn rất nhiều.

Thân thể nam tử mũi ưng bay ngược về phía sau, trong miệng phun đầy máu tươi, đây là lần đầu tiên nam tử mũi ưng chật vật như vậy, lúc trước hắn vẫn là bộ dạng bình thản vân đạm phong khinh, nhưng khi cảm nhận lực lượng 5000 nện đến thì trong tâm nam tử mũi ưng bỗng nhiên sinh ra một chút hoài nghi sự tự tin của mình.

Tình huống của Sở Nam cũng không tốt hơn, Hỗn Nguyên Ban Chỉ đem phần lớn lực công kích triệt tiêu mất, thế nhưng phần dư còn lại cũng đem đến cho Sở Nam tổn thương nhất định.

Lùi lại vài bước, dừng lại bước chân.

Sở Nam thừa thắng truy kích, trong lúc xông lên vẫn không ngừng áp súc lực lượng.

Toàn lực bạo, lực lượng 5000 cân lại lần nữa xuất ra.

Trong mắt nam tử mũi ưng lộ ra một tia kinh hoảng, lúc này đây, hắn không lựa chọn lấy cứng đối cứng nữa mà lại tránh né.

Tu vi Võ Quân, nếu chuyên tâm bỏ trốn thì cho dù tốc độ của Sở Nam có nhanh hơn nữa thì cũng thua một bậc.

Thế nhưng, Toàn lực bạo thứ hai của Sở Nam vẫn đem đến cho nam tử mũi ưng tổn thương.

Quyền thứ hai vừa dứt thì quyền thứ ba lại được đánh ra.
Bình Luận (0)
Comment