Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1267

- Hắn tại đây lĩnh ngộ quy tắc?

Thiên Nhiên vừa cảm nhận được cỗ hơi thở kia, toàn bộ lo lăng hóa thành mừng rỡ!

Thần Thượng vẫn còn đang sững sờ.

- Hắn lĩnh ngộ ra quy tắc gì? Trong không gian này chỉ có ngọn lửa không màu, hắn còn để cho ta dùng lửa công kích, chẳng lẽ là hắn lĩnh ngộ ra quy tắc của lửa.

Vừa nghĩ tới điều này, Thần Thượng liền lập tức có thể khẳng định.

- Có ý tứ, rất lâu rồi không gặp được người có ý tứ như vậy? Trong chiến đấu còn có thể lĩnh ngộ ra quy tắc, nhưng mà cho dù lĩnh ngộ ra thì có ích gì? Ở trước mặt ta, Võ thánh sơ giai cùng Võ tôn đại viên mãn có gì khác nhau chứ? Bất quá tiểu tử này lúc còn ở cảnh giới Võ tôn đại viên mãn đã có chiến lực như vậy, VõThánh sơ giai chỉ sợ là được đề thăng không ít. Nhưng mà vô luận thực lực ngươi có mạnh đến cỡ nào, trước mặt vết nứt không gian đều là hư ảo. Như vậy cũng tốt, thực lực tăng cường thêm được một chút, luyện chế thành khôi lỗi cùng mạnh hơn được một chút!

Vừa nghĩ đến đây, Thần Thượng cũng không có vội vã xuất thủ chẳng qua chỉ nhìn Sở Nam, nhìn xem hắn muốn làm cái gì?

Ngọn lửa xuất hiện trong ý thức Sở Nam. Sở Nam cảm giác được nó là do thân thể hắn thai nghén ra, toàn bộ bên trong hay bên ngoài ngọn lửa hắn đều có thể nhìn thấy rõ thậm chí là những đường vân... Những đường vân này tương tự với vân tay trên bàn tay, hay là hoa văn trên lá cây.

- Đây chính là quy tắc sao?

Ngọn lửa đang từ từ trưởng thành

Đột nhiên, ngọn lửa không màu bên trong không gian này tựa như là nước sôi, sôi trào cuồn cuộn lên, căn bản là không cần Thần Thượng chỉ huy. Toàn bộ ngọn lửa không màu đều hướng về phía Sở Nam, ngay cả những ngọn lửa không màu bị Thần Thượng phong bế trong tòa tháp không màu cao ba trặm trượng kia cũng bắt đầu rục rịch, muốn phá trận mà ra, hướng về phía Sở Nam.

Sắc mặt Thần Thượng vừa mới thả lỏng đột nhiên cứng lại, nhìn chằm chằm Sở Nam nói.

- Tiểu tử này lĩnh ngộ ra quy tắc yêu nghiệt gì vậy? Không ngờ khiến cho ngọn lửa không màu này nổi lên dị động, dường như là muốn tiêu diệt hắn!

Dị biến phát sinh, Sở Nam cảm giác được trước tiên, bởi vì trong thức hải của hắn, ngọn lửa thuộc về hắn đã bắt đầu lay động, dường là muốn xông ra khỏi vòng sáng màu máu tiêu diệt những ngọn lửa không màu kia, Sở Nam cả kinh.

- Tại sao lại xuất hiện tình huống này? Bọn chúng còn chưa từng….

Hắn còn chưa nói hết lời, lập tức hiểu ra.

- Không dung nhập lửa, lĩnh ngộ quy tắc thiên địa mà lại lập ra quy tắc thuộc về bản thân ta, những ngọn lửa này muốn tiêu diệt ta!

Nghĩ vậy, Sở Nam cười nói.

- Vội vã vậy, các ngươi đang sợ sao? Muốn tiêu diệt ta, ta ngược lại muốn nhìn các ngươi làm cách nào để có thể diệt được ta?

Sở Nam hào khí xung thiên, ngửa mặt lên trời nói.

- Thiên Nhiên, ngươi buông tay ra, ta phải đối mặt với những ngọn lửa này.

- Ta đi cùng ngươi.

Thiên Nhiên kiên định nói.

Sở Nam lắc đầu cười,

- Không cần lo lắng, đây là trận chiến chỉ thuộc về một mình ta! Ta phải vượt qua chướng ngại này mới có thể chân chính bước vào cảnh giới Võ thánh, nếu ta không vượt qua, vĩnh viễn sẽ không thành tự được Võ thánh. Cho nên ngoại trừ tự bản thân, không ai có thể giúp đỡ.

Thiên Nhiên nghe Sở Nam nói vậy cũng hiểu được, liền buông tay, ôn nhu nói.

- Cẩn thận nhé!

Thiên Nhiên không biết Sở Nam còn có một câu chưa nói nốt, nếu như hắn không vượt qua, không những không thành tựu Võ thánh, còn có khả năng thân tử hồn diệt. Giờ phút này, Thiên Nhiên đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, Thiên Nhiên kiểm tra niết phong trong cơ thể. Lúc này phẩm giai của niết phong lại một lần nữa tăng trưởng, thậm chí Thiên Nhiên còn có một loại dự cảm, thời điểm nàng tấn cấp Võ Thần cũng không còn xa nữa. Mọi chuyện khiến cho Thiên Nhiên kinh hãi không thôi, ngầm hạ quyết tâm.

- Vô luận như thế nào đi chăng nữa, cho dù phải liều chết ta cũng sẽ bảo hộ an toàn của hắn!

Thần Thượng đảo mắt nhìn thoáng qua Thiên Nhiên, ánh mắt tràn đầy kinh dị, nội tâm thì thầm.

- Khôi phục thực lực rồi hả? Điều quỷ dị trên người tiểu tử này càng ngày càng nhiều!

Sau đó, hắn dời mắt tập trung lên trên người Sở Nam

Thiên Nhiên bị vòng sáng ngăn cản ở bên ngoài, những ngọn lửa không màu kia cũng không tấn công Thiên Nhiên, toàn bộ đều đánh tới Sở Nam. Sở Nam nhếch môi nở một nụ cười tự tin nói.

- Đến đây, tới mạnh hơn nữa, để xem là ai tiêu diệt ai?

Nháy mắt sau đó, Sở Nam trực tiếp thu hồi ngọc bội tổ bảo. Vòng sáng màu máu trực tiếp biến mất.

Thần Thượng kinh sợ.

- Tiểu tử này muốn làm cái gì? Không còn vòng sáng che trở hắn ngăn cản bằng cách nào?

Thần Thượng lập tức chuẩn bị trước. Đương nhiên là không phải chuẩn bị cứu Sở Nam, mà là chuẩn bị trong nháy mắt trước khi Sở Nam bị giết, đem Sở Nam luyện chế thành khôi lỗi!

Không còn vòng sáng bảo hộ, ngọn lửa không màu vô cùng thuận lợi chui vào. Nụ cười trên mặt Sở Nam càng đậm, đối với Thần Thượng nói.

- Tuyệt năng trận, hiện tại ngươi còn có thể ngăn cản ta cắn nuốt?

Sắc mặt Thần Thượng thâm trầm, lạnh nhạt nói,

- Nếu như ngươi muốn cắn nuốt, ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Nói qua Thần Thượng rút lại Tuyệt năng trận, lửa từ phía dưới phun lên, lửa từ phía trên đè xuống. phô thiên cái địa áp chế Sở Nam. Sở Nam bị quy tắc của Thần Thượng đánh cho loạn thất bát tao, sau lưng truyền đến mùi khét lẹt.

Dù là như thế, Sở Nam vẫn muốn nói một câu cảm ơn với Thần Thượng, sau đó điên cuồng hấp thu ngọn lửa vào trong thân thể, hét lớn.

- Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, nuốt bọn chúng cho ta!

Hàn Ngọc Lam Viêm Vương gào thét phóng ra, điên cuồng cắn nuốt.

Đồng thời, Sở Nam cũng đem ngũ thành bổn nguyên hóa thành một phần da non đắp lên phía sau lưng. Sở Nam đối ứng tương đối nhẹ nhàng, bởi vì linh hồn của Sở Nam đã tựng chịu đựng hình phát Luyện ngục!

- Muốn tiêu diệt linh hồn ta, phải diệt ý chí của ta trước!

Sở Nam lạnh lùng nói, nghịch ý điên cuồng tuổna, dùng ngọn lửa vô hình rèn luyện linh hồn. Ngọn lửa trong ý thức của hắn không hề lay động, một lần nữa trưởng hành. Sở Nam cảm thấy trên bê mặt ngọn lửa xuất hiện thêm rất nhiều đường vân, càng lúc càng lớn....

Biểu lộ của Thần Thượng càng thêm ngưng trọng.

- Trách không được những ngọn lửa này muốn tiêu diệt hắn, trên người hắn có nghịch ý, đã có nghịch ý, như vậy quy tắc hắn lĩnh ngộ ra....

Vài hơi thở sau, một người lửa xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Sở Nam vừa thấy được người lửa ánh mắt đột nhiên sáng ngời, cười nói.

- Hỏa Hồn, không nghĩ tới ngươi tự động đưa tới cửa. Ngoan ngoãn tới đây dung nhập vào Hàn Viêm Vực cho ta!

Sở Nam nói xong, người lửa gầm lên từng tiếng, mang theo vạn ngọn lửa, ngưng tụ thành một mũi tên, bắn thẳng đến đan điền của Sở Nam.

- Hỏa hồn?

Thần Thượng phun ra hai chữ này, đột nhiên kinh sợ thét lên.

- Ta hiểu rồi, tiểu tử này tìm kiếm danh sơn đại xuyên chính là muốn tìm kiếm ngũ hành hồn! Tiếp đó hắn dung hợp toàn bộ hồn vào bên trong VõTôn Vực, trách không được có thể kháng cự lại quy tắc! Ngũ hành có hồn, không ít người biết việc này, nhưng mà nghĩ tới việc dung hồn vào bên trong VõTôn Vực, chỉ sợ là có một mình tiểu tử này! Biểu hiện của ngươi thực sự là quá ưu tú, ta càng ngày càng có chút không nỡ luyện chế ngươi, chẳng qua là ngươi lại có bá khí, thực đáng tiếc....

Biểu hiện của Sở Nam vô cùng điên cuồng cùng liều mạng, nhưng hắn không ngủ xuẩn, để lại ngọc bội tổ bảo ở vùng đan điền!

Đúng lúc này trên không trung rơi xuống một quả cầu lửa!

Thần Thượng ngẩng đầu, sắc măt đại biến

- Hỏa kiếp!
Bình Luận (0)
Comment