Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1547

Sở Nam gọi công pháp cắn nuốt, dung nhập pháp bảo, mở ra ẩn mạch là Ích mạch quyết!

Dựa theo từng quá trình của Ích mạch quyết, chỉ thấy bích quang lóe lên, kiện Thần khí kia dung nhập cơ thể Sở Nam. Thần khí dung nhập cơ thể, Sở Nam cảm nhận được kiện Thần khí này không phải cố định một chỗ mà dùng một phương thức đặc dị di chuyển. Theo ý nghĩ của Sở Nam, Thần khí tiến tới vị trí mở kinh mạch chuyển thứ sáu của Càn Khôn Cửu Chuyển. Sở Nam hít một hơi thật sâu, tiến triển lúc đầu cực kỳ thuận lợi, nhưng bộ công pháp thần kỳ này muốn xem có thành công hay không cần nhìn bước cuối cùng!

- Dung bảo ích mạch!

Trong lòng Sở Nam khẽ niệm, năng lượng cấp tốc xoay chuyển, máu tươi bao trùm lấy Thần khí, thi triển một bước cuối cùng. Thần khí cứng rắn lập tức bị tan ra, biến giống như một dòng huyết quản, lại như một sợi gân cao su, tỏa ra hào quang nhu hỏa, bị Sở Nam dẫn dắt.

Mắt thấy dẫn dắt đã quá nửa, sắp thành công thì hào quang nhu hòa liền u ám, đường kinh mạch lập tức vỡ vụn, hóa thành một cỗ năng lượng, chảy vào cơ thể Sở Nam.

Tình huống này khiến Sở Nam có chút kinh ngạc nhưng trong tức khắc hắn liều hiển rõ. Đánh giá một hồi, Sở Nam lại lấy ra một kiện Tổ bảo đỉnh cấp, làm lại trình tự vừa rồi một lần. Hiện giờ, Sở Nam dẫn dắt đã sắp xong, chuẩn bị biến thành kinh mạch thì lại vỡ nát, năng lượng chảy vào cơ thể.

- Quả nhiên Tổ bảo vẫn chưa đủ. Chỉ còn một kiện Cổ bảo cuối cùng, nếu mà không được…

Sở Nam không có lo lắng, có được hay không, thử một lần sẽ rõ. Sở Nam xuất ra Kim Hồng kiếm, thì thầm:

- Không biết liệu Triệu Hữu có lưu lại thứ gì trên đây không. Nếu lưu lại, vậy e rằng sẽ khiến hắn thất vọng rồi!

Lập tức, Sở Nam thi triển bí kỹ, cắn nuốt, dung nhập Kim Hồng kiếm. Kim Hồng hóa mạch, trải qua sự dẫn dắt của Sở Nam đã đi tới vị trí kiện Tổ bảo bị nghiền nát, tâm tình Sở Nam quả thật cũng có chút kích động.

- Có thành hay không lập tức sẽ rõ, kinh mạch chuyển thứ sáu, định cho ta!

Đầu Sở Nam chấn động, thân thể truyền tới tiếng vang. Không chờ tiếng vang biến mất, Sở Nam vội vàng tra xét thân thể, hào quang nhu hòa vẫn chưa tan biết mất!

Đường kinh mạch kia vắt ngang qua vị trí hắn tính toán!

Trong nháy mắt, cảm giác mức rỡ chảy khắp cơ thể Sở Nam, loại cảm giác này người khác khó mà hiểu được. Sở Nam từ nhỏ chịu nỗi đau kinh mạch đứt đoạn, rất vất vả hắn mới có thể sáng tạo ra kinh mạch của bản thân. Ban đầu còn có thể sử dụng năng lượng nguyên lực, tử khí… để đả thông. Nhưng theo nhục thể của hắn ngày càng mạnh mẽ, sáng tạo kinh mạch càng lúc càng khó, thậm chí phải dùng Ngũ hành kiếp tới!

Nhưng hôm nay Ích mạch quyết mang lại tiền đồ tươi sáng cho Sở Nam. Tuy hắn biết rằng Kinh Hồng kiếm hóa thành kinh mạch cũng có chút khó khăn, sau này muốn đả thông kinh mạch cần thêm nhiều pháp bảo lợi hại hơn.

Nhưng tìm pháp bảo dễ dàng hơn tìm Ngũ Hành kiếp. Hơn nữa cho dù Ngũ Hành kiếp nhiều như vậy, nhưng sau khi độ Ngũ Hành kiếp thì lại độ kiếp gì? Dùng phương pháp gì sáng tạo kinh mạch?

Suy đi tính lại vẫn không có biện pháp. Sở Nam có thể tự luyện khí, mặc dù tốn rất nhiều thời gian nhưng dù sao vẫn có hi vọng. Hơn nữa con đường dẫn tới hi vọng tương đối tươi sáng!

Cùng lúc đó, Triệu Hữu thông qua bí cảnh đi tới Nam xuyên châu, thân thể chấn động mạnh một cái:

- Liên hệ giữa ta và Kim Hồng kiếm bị chặt đứt rồi! Người này quả nhiên là không thể dây dưa, may mà ta lưu lại không phải sát chiêu, chỉ là muốn xem xét một chút!

Triệu Hữu không lưu lại thủ đoạn gì trên Kim Hồng kiếm, nhưng Kim Hồng kiếm được hắn luyện hóa, cả hai có liên hệ với nhau. Mà nếu Sở Nam không chặt đứt liên hệ vậy không thể sử dụng, thi triển ra uy năng Kim Hồng kiếm.

- Trong thời gian ngắn ngủi như vậy hắn đã có thể chặt đứt, không rõ là dùng phương pháp gì? Người này tương lai nhất định phải tránh xa một chút!

Lúc này, Sở Nam nghĩ:

- Luyện hóa vạn hồn lấy được những suy nghĩ kia cần sắp xếp một chút, xem có thể chỉnh lý ra một bộ công pháp thần kỳ như Ích mạch quyết hay không!

Cảm thụ đường kinh mạch kia một lần nữa, Sở Nam dùng Sinh mệnh lực và Ngũ Hành nguyên dịch ân cần chăm sóc, nói:

- Kinh mạch chuyển thứ sáu đã xong, đây chính là thời điểm tấn chức Vũ thần!

Sở Nam không lập tức bắt đầu mà cùng Cốc Hi Đan luyện chế số lượng lớn Cường thức đan, điều chỉnh trạng thái.

Tốn thời gian nửa tháng, dưới sự trợ giúp của Hoa Phương… gần vạn người xuyên qua hải vực, trên đường đi cũng gặp phải mấy người từ ngoài tới, nhưng đều không phát sinh xung đột. Lực uy hiếp của Chiến thần, Hoa Phương, Hồn Phiên lão tổ đều không nhỏ, nhưng tất cả đều chú ý tới đội ngũ kỳ quái này. Ngoài những người từ ngoài tới, trong hải vực cũng có những ánh mắt chăm chú dõi theo.

Sở Nam mang mọi người tiến vào trong Tỏa hải không bình bí cảnh, tìm sơn cốc, xây dựng cơ sở tạm thời, Sở Nam gọi đầu lĩnh của chúng thú tới. Sau khi hỏi thăm, được biết gần đây không ít người tiến vào Tỏa hải bí cảnh, tất cả đều rất tổn hại, khiến họ tổn thất rất lớn. Mặt khác, chúng thú miêu tả những người mình đã từng chứng kiến một kẻ khác người. Kẻ này một thân kim y, không giống những người khác tầm bảo ở bí cảnh mà đi thẳng tới Nam xuyên châu.

Đạt được tin tức này, Sở Nam không khỏi nhớ tới kim sắc lôi đình, trong lòng không chút bối rối, chỉ là ánh mắt vô cùng sắc bén. Sau khi suy nghĩ một hồi, Sở Nam để đầu lĩnh chúng thú thông qua phương pháp ẩn nấp, tụ tập tất cả dã thú trong bí cảnh lại, âm thầm thủ hộ xung quanh sơn cốc.

Đang muốn để đầu lĩnh chúng thú rời đi, đột nhiên Sở Nam lại nhớ tới thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, huyết dịch lúc trước dung nhập vào thân thể hắn, nói không chừng có thể ban cho những dã thú này. Hắn ôm ý niệm thử một lần, điều động huyết sắc tinh thể trầm xuống.

Lập tức, Sở Nam liền chứng kiến toàn thân đầu lĩnh chúng thú run lên, sau đó hai mắt đỏ như máu. Sở Nam chăm chú quan sát, sau nửa canh giờ, ngoại trừ con mắt biến hồng thì những bộ phận khác giống trước như đúc. Nhưng Sở Nam biết đã giao phó thành công, chúng thú cũng có được thiên phú dị năng của Huyết Ma tộc, chỉ là năng lực yếu hơn vài phần mà thôi.

Chúng thú ở trong Bí cảnh chiếm ưu thế trời ban, giờ nhiều thêm một loại năng lực, sức chiến đấu tăng vọt. Không chút do dự, Sở Nam không ngại cực khổ tốn thời gian hai ngày, tụ tập chúng thú lại, ban thiên phú dị năng cho. Về phần chưa đuổi tới thì tạm thời gác lại, chờ ngày sau nói tiếp.

Sau đó, Sở Nam lại giao phó năng lực cho người khác, kết quả là không được, Sở Nam nổi lên nghi hoặc:

- Người không được, những dã thú này lại được, mà máu tươi của ta có quan hệ với những điều này. Vậy trong đó còn có huyền cơ gì?

Sở Nam không suy nghĩ nhiều, an bài tất cả mọi chuyện xong xuôi, cố gắng không lo không nghĩ, bắt đầu trùng kích cảnh giới Vũ thần!
Bình Luận (0)
Comment