Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1557

Âm Dương ngư trong đan điền Sở Nam là do Sinh Tử ngư diễn hoá thành, nó căn bản là do Sinh tử ngư xoay tròn mà thành, Âm Dương ngư phát triển tới nay, có thể luyện hoá ra đồ vật dẫn tới "diệt" chi kiếp, uy năng tự nhiên không giống bình thường, mà với cội nguồn là Sinh Tử nhị khí, tự nhiên cũng gia tăng lên mấy cái cấp độ, uy năng làm cho người khác phải sợ hãi.

Giọt nước màu đen xuất hiện trong tay Sở Nam kia chính là Tử khí tinh hoa, nhưng mà giọt nước màu đen này mang lại cho người khác một chút nguy hiểm cũng không, ngược lại còn lộ ra Sinh mệnh lực nồng đậm!

Sở Nam vươn tay bắn ra, giọt nước màu đen bắn thẳng tới Chí Độc lão tổ.

Chí Độc lão tổ cau mày, hắn không rõ giọt nước kia bên trên sao lại tản ra Sinh mệnh lực nồng đậm như vậy, lại biết rằng đồ vật che đậy nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm, hắn nhìn tu vi của Sở Nam, xuất ra sáu thành lực lượng, trong miệng còn nói ra:

- Lão tổ hôm nay cho ngươi biết rõ cái gì là lấy độc trị độc!

- Vây ngươi đánh tới thử xem.

Giọt nước màu đen bắn nhanh tới, Chí Độc lão tổ tế ra một giọt nước cực lớn, thẳng đem giọt nước màu đen kia bao vào trong. Chí Độc lão tổ thấy hoàn toàn bao lại rồi mới lên tiếng:

- Lão tổ hiện tại không muốn đánh rồi, lão tổ muốn dùng độc thôn độc!

Sở Nam cười cười, ngược lại còn đi về phía những người khác, trực tiếp đem huyết sắc tinh thể trong đan điền điều động, huyết dịch toàn thân đám người kia theo đó cấp tốc tuần hoàn. Ba tên võ giả cách Sở Nam gần nhất trên mặt đột nhiên "xoát" một cái mà trở nên tái nhợt vô cùng, nghĩ muốn dùng bí pháp kháng lại nhưng lại phát hiện ra căn bản không còn dư lực thi triển ra, tất cả năng lượng sở hữu, tất cả đã đều đặt lên trên áp chế huyết dịch bạo động rồi. Mà, trình độ bạo động này so với lúc trước còn muốn kịch liệt hơn gấp trăm lần!

Những người khác cũng chịu ảnh hưởng, nhưng mà không có nghiêm trọng như vậy, bọn hắn vẫn còn sức phản kháng lại, trong nội tâm bốc lên một trận cảm giác không ổn thật lớn, nghĩ muốn quay người bỏ trốn. Vừa mới chuyển thân, Sở Nam đã vẽ ra một cái Định Hồn Phù Văn trên không trung.

Trong phạm vi tác dụng của Định Hồn Phù Văn, vừa vặn đủ đem mười ba tên võ giả bao phủ vào trong, toàn bộ theo đó bị định trụ. Thân ảnh Sở Nam hiện lên, tay phải như chớp dạo qua một vòng xong hắn lại trở lại ví trí ban đầu, mà uy năng Định Hồn Phù Văn cũng vừa vặn biến mất.

Trong tay Sở Nam, nhiều hơn mười ba giọt máu!

Mười ba tên võ giả còn không biết chuyện gì xảy ra, vừa lúc thanh tỉnh lại liền cuống quít chạy như điên.

Bên kia, Chí Độc lão tổ chứng kiến Sở Nam hoạ ra Định Hồn Phù Văn xong trong lòng cũng nổi lên trận trận sóng to gió lớn, nhưng hắn vẫn lớn tiếng nói ra:

- Các ngươi muốn trốn? Tiểu tử này bất quá chỉ là Thiên Võ Thần mà thôi, mà coi như các ngươi tại bí cảnh thực lực giảm sút, chẳng lẽ còn không đánh lại hắn? Lại nói, còn có lão tổ ở đây, các ngươi sợ cái gì?

Lời này của Chí Độc lão tổ khiến cho mười ba người kia từ trong khiếp sợ hồi tỉnh lại, trong nội tâm tuy rằng còn có điểm hoài nghi, không lập tức ra tay nhưng cũng không có quay người chạy trốn nữa. Mà Hoa Phương cùng Hồn Phiên lão tổ nghe được lại vội vàng nhìn qua Sở Nam, quả nhiên tu vi chính là Thiên Võ Thần.

Hai người liếc lẫn nhau, chứng kiến trong mắt đối phương đều là sợ hãi!

Hai người thực rõ ràng, trước đó vài ngày Sở Nam tu vi thiên chân vạn xác chỉ có Võ Thánh, lúc này mới cách có bao lâu mà đã nhảy lên Thiên Võ Thần? Loại tốc độ tấn giai này, thực mới lần đầu tiên nghe thấy.

Hồn Phiên nhìn rõ ràng, trong tay Sở Nam có mười ba giọt máu huyết, nghĩ đến mười ba người kia sắp sửa giống hắn, sinh tử bị người khác khống chế thì trong nội tâm liền dễ chịu đi rất nhiều. Nghĩ vậy, Hồn Phiên lão tổ chuyển mắt nhìn về phía Chí Độc lão tổ, trong nội tâm thầm nhủ:

"Tốt nhất là đem sinh tử lão quỷ này cùng một chỗ khống chế!"

Hoa Phong cũng không để ý tới thứ gì khác, hắn chỉ nghĩ:

"Lại không biết, rõ ràng hắn đã lĩnh hội được Phù văn, hắn đến cùng là còn bao nhiêu thứ không biết?"

Chính vì không hiểu cho nên trong nội tâm Hoa Phương đối với Sở Nam đã sinh ra một tia sợ hãi, bám rễ thật sâu, vốn với thực lực này của hắn đã không thể có tình huống như vậy, nhưng mà hắn một lần lại một lần chứng kiến bao nhiêu cái "không biết" của Sở Nam, không tự chủ được mà đã xuất hiện sơ hở.

Cùng lúc đó, Hoa Phương lại sinh ra nghi hoặc:

"Phù văn này uy lực lớn như vậy, vì cái gì ngày đó hắn không có thi triển ra?"

Hoa Phương nào biết rằng, ngày đó tinh thần lực của Sở Nam tan vỡ nghiêm trọng, căn bản là hoạ phù không được. Lại nói, cho dù hoạ ra được thì cũng không thể phiêu phù trên không trung được, nói cách khác, Hoả Vô Song như thế nào thoát đi đơn giản như vậy?

Chí Độc lão tổ còn chưa có đem giọt nước màu đen kia thôn phệ xong, nhưng trong miệng hắn lại nói tiếp:

- Võ Tổ chi cảnh cùng Võ Thần chi cảnh là thiên soa địa biệt, cách biệt giữa hai cảnh giới là một cái Thiên Võ Thần như ngươi vĩnh viễn không vượt qua được!

- Võ Tổ chi cảnh thôi mà, tu vi kém nhưng ta có rất nhiều cái thang, có thể làm cho ta nhảy lên tới vị trí khinh thường Võ Tổ chi cảnh cường giả!

- Cái thang? Thang gì? Có dài như vậy sao?

- Đương nhiên là có, không tin ngươi thử xem...

Sở Nam một ngón chỉ về phía giọt nước màu đen, lúc này, "băng" một tiếng giòn tan, không phải giọt nước màu đen mà là đám nước bao lấy nó kia tan vỡ!

Chí Độc lão tổ kinh hãi, vội vàng lại tế ra một giọt nước khác, dùng bảy thành thực lực.

- BENG!!

Bảy thành thực lực y như cũ không tác dụng, lại xuất ra tám phần, thẳng đến khi mười thành thực lực mà vẫn nghe được thanh âm đồng dạng, căn bản là thôn phệ không được giọt nước màu đen quỷ dị kia của Sở Nam. Chí Độc lão tổ kinh hoàng rồi:

- Không có khả năng, độc của ta trong có lực lượng, mà lại sớm đã cùng Quy tắc dung làm một, Quy tắc lại còn bước vào cánh cửa đệ nhất trọng, như thế nào lại... trừ phi giọt nước kia chính là thiên địa chí độc!

Hồn Phiên lão tổ nhìn Sở Nam chằm chằm, vô cùng cẩn thận, hai tay lại thi triển, tay trái hiện ra một đoàn sương mù xanh lá, tay phải hiện lên một đám nước trông giống như hoả diễm bình thường, rồi sau đó hai tay Chí Độc lão tổ hợp lại làm một, sương mù xanh lá cùng nước áp lại gần nhau. Tiếp đó, Chí độc lão tổ phun ra một ngụm máu tươi, lập tức hai thứ liền dung hợp hoàn mỹ với nhau mà hoá thành một đầu thuỷ diệt (đỉa).

- Đi, nuốt giọt nước màu đen kia.

Thuỷ diệt lập tức đem giọt nước màu đen nuốt xuống.

Bên kia, mười ba tên võ giả đến từ bên ngoài chứng kiến Chí Độc lão tổ cũng không phải là đối thủ của Sở Nam, có một ít người không dám đánh bạc, vì an toàn của mình mà suy nghĩ, cũng mặc kệ bảo tàng quỷ dị trong sơn cốc mà muốn quay đầu bỏ chạy. Dù sao, đối với bọn hắn mà nói, độ tham bảo so với quỷ keo kiệt tham bảo như mạng còn kém xa.

Lúc này, Sở Nam lên tiếng:

- Đừng có chạy, hiện tại chạy đi, chốc lát lại phải quay trở lại, rất phiền toái đấy.

- Tiểu tử, ở chỗ này ta không thu thập được ngươi, chúng ta gặp lại bên ngoài bí cảnh, nhớ kỹ, ta gọi là Trần Thượng Xuyên, khoản nợ này, ta sớm muộn sẽ đòi lại.

Trần Thượng Xuyên vừa nói vừa hướng ra bên ngoài sơn cốc chạy như điên, toàn thân còn đề cao cảnh giác, ngừa Sở Nam đánh úp.

Sở Nam mỉm cười, đem giọt máu của Trần Thượng Xuyên lấy ra, lại dùng Sinh Tử Quyết luyện hoá. Nghĩ đến ngày ấy luyện hoá Hồn Phiên lão tổ đặt lên trên huyết sắc tinh thể, khiến cho tốc độ luyện hoá tăng mạnh, cho nên hắn lần nữa thúc dục huyết sắc tinh thể.

Đồng thời, hắn còn hỏi những người còn lại:

- Còn các ngươi thì sao? Không đi sao?

- Ta gọi là Vệ Bắc Thượng, ngươi tốt nhất là đừng có chạy ra khỏi bí cảnh này, bằng không thì lão tử sẽ có rất nhiều thủ đoạn cấp cho ngươi sống không bằng chết.

- Lão tử gọi là Khung Sơn lão tổ, khoản nợ này lão phu nhớ kỹ!

....
Bình Luận (0)
Comment