Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 159

- Ngươi còn có thể bắn một mũi tên nữa được không?

Người này hỏi, đồng thời đưa đến một viên đan dược, viên đan dược này không phải đan dược màu đen bình thường mà là màu lam, ánh lam mơ hồ lưu chuyển bên ngoài đan dược, hiển nhiên viên đan dược này không phải tầm thường.

Người bắn Lưu Tinh Tử Mẫu Tiễn không trả lời, thế nhưng tại mi tâm tràn đầy vẻ ngưng trọng, sau khi tiếp nhận đan dược liền nuốt xuống, nhắm mắt tập trung suy nghĩ.

Sở Nam vẫn đang đại sát tứ phương, kiếm trảm như gió, quyền nện như núi.

Mỗi nắm đấm tùy ý nện ra đều có ít nhất 5000 cân lực lượng, những thứ này đối với võ giả Đại Võ Sư, hoặc sơ cấp Võ Tướng há có thể chống đỡ được?

Cục diện trước mắt là cục diện đồ sát, một người giết một đám người.

Người bắn tên mở mắt, cầm cây cung giống như thương khung nguyệt quang lên, sau đó lắp tiễn, mũi tên này không phải là Lưu Tinh Tử Mẫu Tiễn nữa, chỉ là một mũi tên kim quang bình thường.

Thế nhưng, người bắn tên này dù sao cũng là cường giả tu vi Võ Quân, mà cây cung hắn sử dụng lại càng không phải tầm thường.

Cứ như vậy, mũi tên kim quang vốn bình thường cũng trở thành không bình thường.

Theo cánh tay người nọ kéo cung, mũi tên kim quang chợt hiện ra hào quang lạnh lẽo.

- Phụt….

Người này phun ra một ngụm máu tươi lên trên mũi tên kim quang, hàn quang lạnh lẽo lập tức trở thành màu đỏ rực.

Vẻ mặt Sở Nam ngưng trọng, ánh mắt cực kỳ kiên định, lực lượng toàn thân xoáy tròn, trọng kiếm càng ngày càng nặng, lực như thiên quân.

- Vèo….

Kim quang huyết tiễn phá không bắn đến.

- Gầm….

Sở Nam hét lớn một tiếng, trọng kiếm quả quyết chém lên kim quang huyết tiễn.

Huyết tiễn ẩn chứa uy năng khổng lồ, lập tức khiến cho cánh tay Sở Nam run rẩy, toàn thân đau nhức kịch liệt như bị xé rách, khí huyết điên cuồng sôi trào.

Sở Nam cố gắng nhịn xuống, dùng đại nghị lực chịu đựng cơn đau nhức tê tâm liệt phế này, cắn chặt răng, bước tới một bước, trọng kiếm cố chấp chém xuống.

- Keng….

Một âm thanh nặng nề vang lên, giống như tiếng sét vang vọng trong lòng mọi người.

Chỉ thấy kim quang huyết tiễn không được bổ sung nguyên lực liền bị đánh rơi xuống đất.

Người bắn tên ở phía xa nhìn thấy một màn như vậy, ánh mắt lóe lên vẻ khiếp sợ, lửa giận công tâm, lại phun ra một ngụm máu tươi, không thể tin nổi nhìn Sở Nam, lẩm bẩm:

- Hắn không ngờ có thể dùng kiếm chém rụng huyết tiễn, không, không có khả năng, hắn chỉ là một Võ Tướng, làm sao có thể chém rụng được chứ?

Người chỉ huy cũng vô cùng khiếp sợ, một dự cảm bất tường dấy lên trong lòng hắn, thế nhưng trong đầu hắn đã quyết định, lập tức quát lớn:

- Giết!

Sở Nam mặc dù chém rụng kim quang huyết tiễn, thế nhưng hắn cũng phải trả cái giá thật không nhỏ, nhìn những kẻ thừa cơ giết đến, Sở Nam lại vung trọng kiếm, lực lượng trong thể nội điên cuồng xoay tròn….

Mưa từ trên trời đổ xuống đầu Sở Nam, thế nhưng lúc còn cách hắn ba xích thì những giọt mưa này không tiếp tục rơi xuống nữa, trái lại xoay tròn quanh đỉnh đầu hắn, giống như vòng xoáy trong cơ thể hắn vậy.

Một màn kỳ dị này càng khiến mọi người kinh hãi.

Sở Nam nhìn thấy kỳ cảnh kinh người này thì trong đầu đột nhiên nhớ đến cương phong trong động Cương Phong, lúc trong cơ thể mình thi triển vòng xoáy thì cũng khiến cho bên ngoài thay đổi, ngay cả cương phong cũng bị xoay tròn theo.

Tâm niệm vừa dứt, Sở Nam không tự chủ bắt đầu tu luyện Thủy nguyên lực trong Nghịch Càn Khôn.

Vừa tu luyện, mưa đến phạm vi chín xích cách đầu Sở Nam đều gia nhập vào vòng xoáy xoay tròn.

Hơn nữa, phạm vi của vòng xoáy xoay tròn càng lúc càng rộng.

Cùng lúc đó, Sở Nam cảm thấy Thủy nguyên lực trong cơ thể nhanh chóng gia tăng, ba đường kinh mạch thông suốt, tôi luyện huyết nhục, cốt cách, toàn thân hắn….

Đây là một loại cảm giác thật kỳ diệu, Sở Nam trước kia vẫn chưa từng có cảm giác này, trước kia, lúc hắn ở dưới thác nước, một bên ngăn cản thác nước trùng kích, một bên tu luyện Thủy nguyên lực đều không thể tinh tiến nhanh như vậy.

Trong khoảnh khắc này, Sở Nam cảm thấy hắn chính là nước trong thiên địa.

Đáng tiếc, tia cảm giác này vừa lóe lên liền biến mất, Sở Nam không thể nắm bắt được, bằng không thì hắn nhất định đã có được một thu hoạch lớn.

Sở Nam muốn đem những kẻ trước mặt xử lý sạch, nhất là kẻ bắn tên kia, lúc này gã đã thành đèn cạn dầu, nếu như không nhân cơ hội giết chết gã, chờ gã khôi phục lại thì sẽ là một phiền toái lớn.

Thủy nguyên lực bên trong cơ thể đầy tràn, Sở Nam không hề do dự đem Thủy nguyên lực áp súc thành vòng xoáy, không ngừng xoay tròn.

Mà vòng xoáy này vừa xoay tròn thì Thủy nguyên lực tràn vào trong cơ thể Sở Nam càng nhiều hơn.

Những giọt mưa xoay tròn trên đỉnh đầu hắn cũng bắt đầu thay đổi vị trí, tiến đến vòng xoáy xoay tròn sau lưng Sở Nam, trung tâm vòng xoáy chính là lực lượng và nguyên lực trong thể nội Sở Nam đang điên cuồng xoay tròn.

Cứ như vậy, sau lưng Sở Nam mang theo một cái vòng xoáy lớn, hướng về phía kẻ bắn tên xông đến.

Đám người sửng sốt, bọn chúng chưa từng nhìn thấy qua tình trạng kỳ quái như vậy, tên bắn tên nhận thấy sát cơ của Sở Nam, vội vàng quát:

- Ngăn hắn lại, hắn muốn giết ta!

- Không phải muốn giết ngươi, mà là phải phải giết ngươi, không thể không giết ngươi!

Trong cơ thể Sở Nam đã có Thủy nguyên lực bổ sung, lực lượng cũng tăng mạnh, Hỗn Nguyên Ban Chỉ lại lần nữa được kích phát.

- Chỉ là một Võ Tướng nhỏ nhoi cũng dám càn rỡ.

Tên chỉ huy quát một tiếng, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một kiện vũ khí, giống kiếm mà không phải kiếm, tựa đao mà không phải đao, ngay cả móc câu cũng không phải, thế nhưng lại khiến người khác cảm nhận được một cỗ hàn ý lạnh lẽo.

Vũ khí vừa xuất, một đạo quang mang liền bắn thẳng đến ngực Sở Nam.

Kẻ này vừa ra tay, Sở Nam liền biết hắn là võ giả cảnh giới Võ Quân.

Thế nhưng Sở Nam lại không quan tâm, trực tiếp cầm trọng kiếm chém đến, khóe miệng người nọ lộ ra nụ cười khinh bỉ, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiểu tử này vẫn còn quá non nớt, không ngờ lại chủ quan như vậy, sát chiêu này của ta không chỉ đơn giản thế thôi, ta phải xem xem pháp bảo của ngươi có thể ngăn cản được mấy lần.

Hào quang đâm vào quang mạc phòng ngự, trong nháy mắt liền tiêu tán, còn trọng kiếm của Sở Nam thì chém xuống trên mặt đối phương.

Một chiêu này của Sở Nam không hề sử dụng bất cứ nguyên lực gì, chỉ là lực lượng thuần túy, những vũ kỹ của hắn đều không hề sử dụng Thủy nguyên lực, Khai Thiên vũ kỹ rõ ràng không thể dùng Thủy nguyên lực để thi triển, mà Liệt Địa vũ kỹ thì lại càng không thể, bởi vì Thổ khắc Thủy….

Nghĩ dến “Thổ khắc Thủy”, Sở Nam lại nghĩ đến trận tỷ thí ở Thần Khí Phái, lúc đó Lý Hạo cưỡng ép đem song thuộc tính Hỏa, Kim tương khắc dung hợp cùng một chỗ, bộc phát ra lực lượng kinh người.

Suy nghĩ này vừa lóe lên thì Sở Nam đã không kịp nghiên cứu, trọng kiếm liên tục chém xuống, kẻ bị chém liền chộp lấy tên cao thủ bắn tên rồi lập tức thối lui, không ngừng thối lui.

Sở Nam càng đánh càng mạnh, trọng kiếm sắc bén, chém thẳng về phía đỉnh đầu kẻ bắn tên.

Sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng rú thảm.

Lại là một kẻ muốn đánh lén Sở Nam từ phía sau, nào ngờ đụng phải vòng xoáy nước, trong nháy mắt, kẻ đánh lén liền bị xoắn nát bấy….
Bình Luận (0)
Comment