Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1705

- Tinh thần khí, tinh, thần, khí...

Sở Nam lẩm bẩm trong miệng, hắn nghĩ tới một sự tình quan trọng đó chính là tạo ra pháp bảo chi hồn.

- Trận chi nghịch hồn có thể tạo ra như vậy, còn pháp bảo chi hồn có thể làm cách này không?

Cảm giác Trận chi nghịch hồn bám trên ngực, Sở Nam nhớ lại từng chi tiết khi Trận chi nghịch hồn sinh ra, sau vài lần, Sở Nam nói:

- Chịu nghịch ý của ta, tương quan với ý chí, ý chí ít nhiều cũng liên lụy tới tinh thần khí.

Sở Nam đã tìm được chút manh mối chuyện Trọng kiếm sinh hồn, khi sắp đạt được thì giọng Địa Luân Bàn Hồn vang lên trong đầu:

- Đại ca, hắn là nam hay là nữ?

- Hả? Ngươi nói gì?

Sở Nam có phần không hiểu, nghi vấn hỏi.

- Đại ca, tiểu đệ nói trận chi nghịch hồn là giống đực hay giống cái?!!

- Hồn cũng chia nam nữ?

Sở Nam trợn trừng mắt, nhìn Địa Luân Bàn Hồn, kinh hãi hỏi.

- Đó là đương nhiên.

Địa Luân Bàn Hồn giọng điệu chê bai Sở Nam kiến thức nông cạn:

- Thí như như ta chính là nam, cho nên đại ca gọi ta là tiểu đệ, nếu ta là nữ thì ngươi có thể gọi ta là tiểu muội hoặc cô nàng rồi!

- Cô nàng?

Sở Nam giống như lần đầu tiên gặp Địa Luân Bàn Hồn, Địa Luân Bàn Hồn lập tức phối hợp:

- Đại ca, nếu trận chi nghịch hồn là nam, ta liền có nhiều hơn một vị huynh đệ. Nếu trận chi nghịch hồn là nữ thì… ha ha…

- Tiếng cười của ngươi sao nghe dâm đãng vậy?

- Nào có, tiểu đệ vô cùng thuần khiết, tuyệt đối rất hồn nhiên…

- Ta thực coi thường ngươi!

- Đúng thế, tình yêu của hồn, ngài sao có thể hiểu được!

- Ách!

Sở Nam nặng im không nói gì, chỉ có điều đúng là hắn không biết Trận chi nghịch hồn là nam hay nữ. Sở Nam vỗ Địa Luân Bàn Hồn, nói:

- Tu luyện thật tốt cho ta! Không được phép nghĩ ngợi lung tung!

- Đại ca, thật oan uổng nha, tiểu đệ đúng là không nghĩ ngợi lung tung. Chỉ có điều nếu là nữ, ta là Pháp bảo chi hồn, nàng là Trận chi nghịch hồn, hai người chúng ta kết hợp, có thể dung hợp một chỗ vậy thì đại ca không cần khắc trận pháp trên người ta nữa. Hơn nữa, nếu đại ca muốn làm thì nghiệm gì, tuyệt đối không có điểm hại!

- Ngụy biện nhiều như thế làm gì, mau đi tu luyện, bằng không ta sẽ cắt năng lượng của ngươi!

- Ngàn vạn lần không thể!

Địa Luân Bàn Hồn kêu lớn một tiếng, giống như là mất đồ vật mình yêu mến nhất.

- Đại ca, ta cảm thấy mình sắp thăng cấp, hiện tại đã tới thời điểm mấu chốt. Hơn nữa, ta mơ hồ đã có thuộc tính Kim, nếu vào thời khắc này đoạn lương thực của ta, vậy tiểu đệ sẽ không đủ dinh dưỡng!

Sở Nam im lặng, hắn không hiểu Địa Luân Bàn Hồn học những điều này ở đâu, sau đó vỗ Địa Luân Bàn Hồn, nói:

- Tu luyện cho tốt, ta liền không đoạn lương thực, bằng không thì ta biến ngươi gầy như gậy trúc!

- Được được được, đại ca, ta đi tu luyện đây, nếu ngươi biết Trận chi nghịch hồn là nam hay nữ thì nói cho ta một tiếng!

Địa Luân Bàn Hồn nói xong, vội vàng lui xuống, Sở Nam không khỏi cười cười, đi tới cửa phòng, những trận pháp trên đó cũng không được bỏ qua.

Trận pháp trên cửa phòng thoạt nhìn vô cùng đơn giản, nhưng bên trong có vật gì đó:

- Là pháp tắc sao? Ngũ Hành có pháp tắc, trận đương nhiên cũng có pháp tắc, trận chi pháp tắc…

Suy nghĩ như vậy, Sở Nam cũng không dám khẳng định đây có phải trận chi pháp tắc hay không. Sở Nam không quản nhiều như vậy, cần gì biết hắn có phải pháp tắc hay không, cứ dựa theo kinh mạch suy diễn là được.

Đường hiện, trận phá!

Trận chi nghịch hồn trên ngực Sở Nam hòa quang đại phóng, cắn nuốt những trận pháp kia vào, sau đó Sở Nam có phần nghi hoặc:

- Cửa phòng do trận pháp cấu thành, trận pháp bị cắn nuốt, cửa phòng đáng lẽ phải biến mất mới đúng. Nhưng sau khi trận pháp bị cắn nuốt, trận pháp vẫn không biến mất, đây là có chuyện gì?!!

Đang nghi hoặc, cửa phòng đánh tới phía Sở Nam, Sở Nam muốn tế ra Diệt thiên quyền, phá vỡ cửa phòng, nhưng nhấc nắm đấm lên, Sở Nam giật mình phát hiện mình không đánh ra được!

Đúng lúc này, cửa phòng đánh lên thân thể, Sở Nam không cảm thấy đau đớn, chỉ cảm thấy cửa phòng cực lớn kia tiến vào trận chi nghịch hồn nhỏ xíu trên ngực.

Không chỉ có cửa phòng, còn có cả sàn nhà, vách tường… bàn, giấy, bút… tất cả mọi thứ trong thư phòng đều bắn tới phía Sở Nam, cuối cùng vọt vào trong Trận chi nghịch hồn, Sở Nam cảm giác được Trận chi nghịch hồn mạnh hơn không ít.

Trận chi nghịch hồn cũng không ẩn toàn bộ vào trong huyết nhục, chữ nghịch hiện trên ngực Sở Nam, tỏa ra hào quang chói mắt, quần áo, nguyên khí tráo đều không ngăn nổi.

Sau khi thư phòng biến mất, Sở Nam vẫn đnag suy tư:

- Trận chi nghịch hồn của ta sáng tạo ra trong di tích Trận tông, lại nói có lẽ trong đây có không ít trận hồn nha? Nếu gặp được trận hồn khác, liều có thể giống như Địa Luân Bàn Hồn, cắn nuốt để cường hóa bản thân?

Sở Nam cảm thấy điều này rất có khả năng, lúc trước chữ Nghịch và chữ Trận chém giết chẳng phải là dấu hiệu sao? Hơn nữa bên trong những trận hồn khác có trận pháp, Trận chi nghịch hồn có thể cắn nuốt trận pháp để trở nên mạnh mẽ đương nhiên cũng có thể cắn nuốt trận hồn để mạnh mẽ hơn.

Giờ khắc này, Sở Nam rất hi vọng có trận hồn xuất hiện.

Suy nghĩ xong, Sở Nam mới bắt đầu dò xét hoàn cảnh chung quanh. Xung quanh là một mảnh hoang vu, không khác bên ngoài Hoang Cổ nguyên lắm, xuất hiện trước mắt Sở Nam là một khối thạch đầu lớn như mắt mèo, Sở Nam nhặt lên, xem xét nửa ngày, nghi ngờ:

- Một đá một thư phòng?

Sau đó, Sở Nam nhìn ra bốn phía nói:

- Không phải trong bùn đất, trong mỗi hạt cát đều có trận pháp chứ?

Sở Nam nhấc chân tới, cũng không tiến vào trận pháp gì.

- Làm thế nào mới tìm được đám người Cửu Vũ?

Đi tới, trước mặt Sở Nam xuất hiện một khối bùn hiếm, đúng lúc này Trận chi nghịch hồn ở ngực run lên không thôi, Sở Nam cảm nhận được rõ ràng, nhìn chằm chằm vào, thì thầm:

- Chẳng lẽ khối bùn hiếm này có vấn đề?

Sở Nam nhấc chân đạp tới.

Cùng lúc đó, trong một thủy đàm ở đại lục Thập Phương lao ra một thân ảnh, trên người không ướt chút nào, sau khi hạ xuống đất, hắn chán nản, thất vọng nói:

- Lại thất bại, rốt cuộc làm cách nào mới bài trừ được lạc ấn chết tiệt kia. Ta đã thử mấy trăm phương pháp nhưng vẫn không được, tên tiểu tử kia họ Sở, chẳng lẽ thực là người của Sở gia? Bằng không sao có thuật khống chế lợi hại vậy?

Người này chính là Vạn trận lão tổ!

Không tốn bao nhiêu thời gian, Vạn trận lão tổ liền đi tới một phường thị náo nhiệt, tìm kiếm những phương pháp có thể phá giải sinh tử lạc ấn. Tiến vào phường thị không bao lâu, Vạn Trận lão tổ nhận được tin tức về Hoang Cổ nguyên, di tích trận tông.

Sau đó hắn tìm hiểu rõ ràng tin tức này, lập tức hai mắt tỏa sáng, quay người, thân ảnh như lưu quang, chớp ẩn chớp hiện mà đi…
Bình Luận (0)
Comment