Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1711

Khi Chiểu trạch trận sắp bị người trẻ tuổi oanh phá, Trận chi nghịch hồn lập tức di động từ ngực tới nắm tay phải, duy trì lỗ đen, chôn vùi uy năng nổ tung của Đế trận quyền, khiến cho âm mưu của người trẻ tuổi sắp thành lại bại.

Người trẻ tuổi nhỏ ra một ngụm máu tươi, nhìn vào nắm tay phải đang tỏa ra ánh sáng chói mắt, không tin vào sự thực, thất thần lẩm bẩm:

- Rõ ràng ta đã sắp giết chết hắn, tại sao lại phát sinh kỳ tích?!!

Sở Nam tập trung tinh thần, phát hiện chừng ba mươi lỗ đen bố trí Chiểu trạch trận không có thay đổi gì, chẳng qua là vị trí hai lỗ đen trong đó lệch khỏi vị trí ban đầu một chút. Nhưng chính độ lệch nhỏ bé này lại khiến Chiểu trạch trận phát huy ra sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

Phát hiện ra điều này khiến Sở Nam vô cùng vui vẻ, Trận chi nghịch hồn còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắn rất nhiều. Cùng với vui vẻ, hắn còn cảm thấy nghi hoặc, Trận chi nghịch hồn do hắn chế tạo ra, thôn phệ trận pháp tuy nhiều, nhưng so với trận pháp của Trận tông cũng chỉ là một con số nhỏ, chỉ một chút như vậy có thể khiến Trận chi nghịch hồn mạnh mẽ như vậy sao?

Ngoài ra, còn có một vấn đề qun trọng hơn chính là Chiểu trạch quyền, Sở Nam dám khẳng định hắn bố trí ra Chiểu trạch trận cùng với Chiểu trạch trận do Trận tông lưu lại là nhất mạch tương thừa, không có chút sai lầm, trận pháp bố trí ra có uy lực thế nào thì vừa rồi ai cũng rõ. Đồng dạng, Trận chi nghịch hồn cắn nuốt trận pháp là do hắn phá ra, hiểu biết giống hắn, nhưng sao Trận chi nghịch hồn lại có thể cải biến trận pháp?

- Điều này nói lên điều gì? Nói lên trận pháp Trận tông lưu lại cũng không phải hoàn mỹ!

Sở Nam nghi vấn trùng trùng, hào quang không ngừng lập lóe. Lập tức, Sở Nam cảm nhận được tin tức Trận chi nghịch hồn truyền tới, không ngờ nó đã dựa vào uy năng tàn phá, khôi phục nguyên trạng của Đế trận quyền, sau đó chiếm làm của riêng.

- Điều này…

Sở Nam lại một lần nữa bị Trận chi nghịch hồn dọa sợ. người trẻ tuổi vẫn còn ngẩn người, hai mắt hiện lên vẻ không tin. Sở Nam thu hổi suy nghĩ, nhìn về phía người trẻ tuổi nói:

- Ngươi còn chiêu thức gì thì sử dụng ra nốt đi, nói không chừng ngươi cũng có thể sáng tạo ra kỳ tích!

- Đáng chết, ngươi chỉ chiếm được chút thượng phong mà thôi, ngươi còn tưởng ngươi nhất định sẽ thắng sao? Nằm mơ đi!

Khi gào thét, người trẻ tuổi rút kiếm ra, cây kiếm này cũng khác thường, nhìn thoạt qua chẳng khác nào một cánh cửa, nhưng kiện pháp bảo này đúng là kiếm.

Nói thực, Sở Nam đã gặp không ít pháp bảo quý hiếm cổ quái, nhưng pháp bảo kiếm cánh cửa như vậy đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, vì vậy có phần kinh ngạc. người trẻ tuổi tế ván cửa lên, quát:

- Đi!

Lập tức, cánh cửa kiếm bay trong hư không, tạo thành vô vàn hư ảnh, hư ảnh lập tức ngưng thực thể, pháp ra hào quang, chiếu sáng văn án bất đồng trên thân cánh cửa kiếm, trận pháp huyền ảo và vũ kỹ dung hợp một chỗ công kích Sở Nam.

- Tiểu tử vô tri, ngươi có thể tự hào, vì đã có thể khiến ta tế ra bảo vật này! Bảo vật này ra, không thấy máu tuyệt không trở lại, ngươi rất vinh hạnh được thưởng thức, đi chết đi!

- Không phải chỉ là cửa sao, ta cũng có!

Sở Nam nói xong, lỗ đen ở tay phải lại phát sinh biến hóa, trở thành cánh cửa trong thư phòng kia, chỉ có điều thể tích nhỏ hơn không ít. Ánh mắt người trẻ tuổi tỏa ra tinh quang mãnh liệt, thế nhưng tốc độ công kích của kiếm ván cửa càng nhanh hơn, không cho Sở Nam chút cơ hội xuất thủ, khi hào quang trên thân kiếm ván cửa giao hội, người trẻ tuổi quát chói tai:

- Kiếm môn, khai mở!

Lập tức, một cánh cửa mở ra. Cánh cửa mở, uy năng kích phát, mở càng rộng uy năng lại càng kinh người. Một cánh cửa giống như thủy triểu, tầng tầng lớp lớp, mãnh liệt động trời!

Sở Nam có phần hít thở không thông, huyết nhục đau nhức, nói:

- Chúng ta sẽ dùng cửa đối đầu nhau, xem cửa của ai lợi hại hơn!

Sau đó, hắn đánh ra một quyền, uy năng lỗ đen xoay tròn, hình thành một cánh cửa.

Lông mày Sở Nam giương lên, hắn phát hiện rõ ràng khi uy năng theo nắm đấm đánh ra, cửa phòng trận hắn bố trí lại có một lỗ đen phát sinh biến hóa, uy năng lập tức bạo tăng.

Cửa này vừa ra, uy năng của kiếm môn va chạm vào, lập tức biến mất không chút dấu vết. người trẻ tuổi tối sầm mặt, kiếm môn đã mở hoàn toàn, nhưng đánh vào cánh cửa của người đối diện lại không chút tổn hao.

- Xem ra cửa của ngươi không được rồi!

Nghe Sở Nam nói vậy, người trẻ tuổi khiếp sợ, cuối cùng cũng coi Sở Nam ở cùng một trình độ, là đối thủ của bản thân. Người trẻ tuổi khiến mình tỉnh táo trở lại, đối phương đã hai lần ra tay, vậy khẳng định cũng không phải ngẫu nhiên mà là tất nhiên!

- Lúc trước cũng không phải vậy, chỉ khi hào quang chuyển lên nắm đấm của hắn mới phát sinh kỳ tích…

Người trẻ tuổi phân tích trong đầu, miệng thổ huyết, quát:

- Kiếm môn, đóng!

Kiếm môn đóng lại, uy năng so với khi mở mạnh mẽ hơn mấy chục lần. Sở Nam thấy vậy, ngược lại xông tới, một quyền lại một quyền đánh ra, dùng cửa va chạm vào, đụng một lần liền hủy một cái kiếm môn, tốc độ của Sở Nam cực nhanh.

Hiện tại, tiếng nổ ầm ầm vang lên không dứt, kiếm môn hóa ra kiếm trong chớp mắt bị phá hủy bảy tám phần, người trẻ tuổi phi thân, hét lớn:

- Được lắm, vậy ngươi có thể phá hủy thanh kiếm này hay không?

Trong tiếng quát, người trẻ tuổi bắt lấy chuôi kiếm cánh cửa, chém về phía Sở Nam. Sở Nam mày kiếm dựng đứng, một quyền đánh ra, cửa hiện lên ngăn cản. Uy năng trên kiếm môn lập tức không ngừng bị biến mất, người trẻ tuổi thổ huyết, dùng máu thi triển bí pháp, đồ án trên thân kiếm dần hiện ra huyết quang.

Nhất thời, Sở Nam tế ra cửa bị nát bấy, kiếm cánh cửa tiếp tục chém xuống, người trẻ tuổi quát:

- Ta xem ngươi có thể dùng cái gì ngăn cản! Ngoan ngoãn chịu chết cho ta!

- Xem ra lá bài tẩy của ngươi đã ra toàn bộ, nếu vậy ta cũng không cần tiếp tục chơi với ngươi nữa!

- Ngươi đang chơi với ta?

Người trẻ tuổi nói, trong lòng nổi lên bất an, trong nháy mắt, Sở Nam hóa quyền thành trảo, vũ kỹ Cầm long đánh ra, bắt lấy đại kiếm cánh cửa. người trẻ tuổi thấy vậy, cười nhạo:

- Đúng là không biết tự lượng sức, chỉ bằng bàn tay máu thịt của ngươi còn muốn bắt lấy nó sao? Tìm…

Chữ “Chết” còn chưa nói ra, người trẻ tuổi liền phát hiện bàn tay Sở Nam chỉ bắn ra chút máu tươi, cũng không hóa thành bụi phấn như hắn, xương cũng không vỡ vụn. người trẻ tuổi vô cùng chấn động, hắn hiểu rõ kiếm cánh cửa kia là pháp bảo như thế nào?

Khi người trẻ tuổi khiếp sợ không thôi, Sở Nam tế ra nắm đấm, nói:

- Ngay cả huyết nhục cũng không phá vỡ được, xem ra ngươi cũng chỉ là loại có tiếng và không có miếng. Có thể gặp ngươi trong thảo nguyên trận cũng xem như là một loại duyên phận, ta sẽ giúp ngươi rèn luyện kiếm này!

Từng quyền từng quyền nện xuống đã trở thành thói quen, thành bản năng của Sở Nam: Luyện Khí quyền pháp!

- Chỉ có lực lượng vẫn chưa đủ, cần thêm chút lửa!

Lập tức hỏa từ trong lòng bàn ta Sở Nam bay ra, dọc theo thân kiếm, đốt về phía người trẻ tuổi!

Hỏa chính là Hư hỏa!
Bình Luận (0)
Comment