Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 1753

Thuỷ động, Nguyệt động, Dương động tam động chủ xác thực tao ngộ không ít phiền toái, tại lối vào Toả hải bí cảnh bọn hắn gặp phải phục kích, bởi vì đối phương sớm có chuẩn bị cho nên sau một phen kịch liệt chém giết tam động chủ mang theo mười tám tên đệ tử tinh anh còn sót lại chạy gấp tới Hoang Cổ Nguyên.

Đối với trận phục kích này tam động chủ đầu tiên nghĩ tới chính là sát cục Đại Đạo tông bố trí xuống, chỉ là bọn hắn ngoài ý muốn chính là Đại Đạo tông không có chém giết sạch bọn hắn, lùi lại vạn bước mà nói, đã xuất thủ cũng không thể nào để cho bọn hắn rời đi một cách nhẹ nhàng như vậy mới đúng, thế nhưng mà bọn hắn cứ như vậy xông qua, ba người lại đều không có tổn thương gì.

- Đại Đạo tông có âm mưu gì sao?

Tam động chủ tạm thời còn chưa nghĩ thấu, cũng bởi vì tràng phục kích này nên lối vào Toả hải bí cảnh lại được nới rộng ra, tin tức này rất nhanh được truyền ra ngoài, càng ngày càng nhiều người bởi vì đủ loại nguyên nhân mà tiến vào trong bí cảnh, trong đó liền có người chuyên vì giết người kia cũng có mặt.

Không bao lâu sau, tam động chủ biết được tin tức này đồng dạng chau mày lại, bọn hắn tinh tường hành động lúc trước Đại Đạo tông nhất định sẽ biết được, phục kích tuyệt sát là đương nhiên nhưng vì cái gì đây lại là đầu voi đuôi chuột, vì vậy ý vị bên trong lại càng thêm sâu xa rồi.

Trong Đại Đạo tông, Cảnh Long đang đứng trước một cái hồ, đang ném mồi cho cá ăn, hắn thầm nghĩ:

"Thế nào là cá? Thế nào là mồi? Ai là cá? Ai là mồi? Thương khung? Hồ cá? Thiên đạo? Tương lai sẽ về đâu?"

Di tích Trận tông, không gian dưới mặt đất, Vạn Trận lão tổ biết được tin tức nhiều người phát sầu vì tìm kiếm Hắc Ảnh thì trong lòng lại nở hoa.

"Lão tổ vận khí thật sự quá tốt, vậy mà thoáng cái liền bị Hắc Ảnh đụng trúng! Bị nhốt nhiều năm trong cái phá trận như vậy rốt cuộc bỉ cực thái lai, khởi đầu tốt như vậy tin tưởng chuyến đi này nhất định có thể giải quyết được cái phiền toái Sinh tử lạc ấn kia. Đợi lão tổ giải quyết nó xong, sẽ đem tiểu tử kia bắt lại, hung hăng tra tấn một phen! Ranh con, rõ ràng dám cưỡng bức lão tổ, lại còn lưu lại cho lão tổ thứ như vậy!"

- A~~nợ~~

Đang trong lúc hành tẩu, Sở Nam đột nhiên hắt hơi một cái, Sở Nam kỳ quái:

- Với thân thể hung mãnh hiện tại của ta, làm sao có thể...

Đang nghĩ ngợi thì Lôi Nhuỵ trêu ghẹo một câu:

- Là người nào nhớ tới ngươi chăng?

Nhất thời, trong đầu hắn hiện lên hình dáng phụ mẫu, đám người Mộng Nhân, Linh Vân, Điệp y, trong lòng tự nhiên có một dòng nước ấm chạy qua.

"Chỉ cần bọn hắn khoẻ mạnh, ta khổ cực mệt mỏi thế nào cũng can tâm tình nguyện."

Sở Nam tuyệt không thể tưởng tượng được, người đang nhớ tới lại là Vạn Trận lão tổ!

Đột nhiên, trong cơ thể hắn truyền đến cảm giác khác thường, vội vàng tra xét, hắn lập tức phát hiện ra nơi phát ra, là Kinh mạch năng lượng kén!

Giờ phút này, bên trên Kinh mạch năng lượng kén đã không còn kinh mạch, chỉ còn lại một cái kén năng lượng, bên trên còn truyền đến thanh âm "rầm rầm rầm" như đập cửa, Sở Nam kinh nghi:

"Trận chi nghịch hồn thức tỉnh? Vậy cái kinh mạch kia đâu rồi?"

Một lát sau tiếng đập cửa biến thành tiếng va đập, một phần ngàn vạn hít thở sau một tiếng "băng" thanh thuý truyền ra, thấm đậm tới linh hồn, một vết rách thật nhỏ xuất hiện bên trên nó.

Rất nhanh, vết rách càng lúc càng lớn, càng ngày càng dài, ngay sau đó không ngừng có tiếng "băng băng" vang lên, một đầu vết rách tiếp một đầu rậm rạp xuất hiện trên năng lượng kén, tiếp đó vết rách chuyển thành cửa động, một đoàn quang điểm chui ra.

Sắc màu quang điểm so với lúc hắn nhìn thấy không sai biệt lắm, chỉ là Sở Nam cảm giác được nó càng thêm cô đọng, khí tức càng thêm trầm trọng, phong cách càng thêm cổ xưa, giống như Phượng Hoàng niết bàn trùng sinh vậy.

Quá trình này, chỉ diễn ra trong bảy tám phút, Trận chi nghịch hồn tân sinh hoàn toàn phá kén mà ra. Sở Nam cùng Trận chi nghịch hồn tương thông, lập tức biết được Trận chi nghịch hồn sau niết bàn lúc này đây đạt được chỗ tốt gì.

Nhất thời, hắn đứng sững lại, có chút không tin tưởng, nhưng mà nhìn nhìn kinh mạch rậm rạp chằng chịt trên người Trận chi nghịch hồn hắn lại không thể không tin, những cái kinh mạch kia đã cùng Trận chi nghịch hồn hoà thành một thể!

Lúc Trận chi nghịch hồn truyền đến tin tức, nó có thể trong thời gian nhất định thoát ly khỏi thân thể hắn mà tiến vào trong thân thể ma thú, bất quá, lúc này này có thể đi vào phải là 99 loại ma thú trong cái trận kia. Một khi nó nhập thể, có thể lợi dụng đám kinh mạch kia đoạt được quyền khống chế nhất định, hơn nữa theo tăng trưởng của nó, chủng loại ma thú nó có thể nhập thể sẽ càng gia tăng, thực lực ma thú cũng càng ngày càng mạnh!

"Vẻ ngoài thứ này so với Sinh Tử Quyết của ta còn muốn lợi hại hơn a!"

Thời điểm Sở Nam kinh ngạc, Trận chi nghịch hồn vừa phá kén mà ra kia lại quay người đem toàn bộ cái kén do năng lượng cấu thành kia tiêu hoá sạch, đợi đến khi nó tiêu hoá xong tất cả hào quang liền nội liễm, nhìn qua không chút tí tẹo dị tượng gì.

Tuy rằng, Trận chi nghịch hồn không thể mở miệng nói chuyện nhưng Sở Nam tinh tường giống như Địa Luân Bàn hồn nói, Trận chi nghịch hồn là tiểu muội của hắn, trước kia Sở Nam cho rằng đó chỉ là lời nói đùa, hiện tại xem ra Địa Luân Bàn lợi dụng ưu thế bản thân cảm nhận được từ trước rồi.

"Bên trong Trận Hồn Biến, cũng không có phương pháp tăng cường Trận hồn."

Nói như vậy nhưng hắn lại nhớ tới chút ít kinh mạch hắn nghiên cứu ra được từ Đồ Đằng đại lục kia, tất cả đều cho Trận chi nghịch hồn, lâp tức hắn liền cảm giác được Trận chi nghịch hồn mừng rỡ một trận.

Đợi sau khi Trận chi nghịch hồn hấp thu xong, Trận chi nghịch hồn bắt đầu du lịch trong huyết nhục của Sở Nam, tựa hồ tìm kiếm chỗ an thân cho mình. Sở Nam cảm giác được Trận chi nghịch hồn dừng tại đám Tinh thần khiếu huyệt cùng đám xương cốt kia so với những chỗ khác muốn dài hơn, tại vị trí đệ tam nhãn kia lại dị thường dài!

Nhưng mà, Trận chi nghịch hồn không có dừng lại ở đó mà tiếp tục đi dạo, đến cuối cùng đi tới đan điền của hắn liền chui vào trong. Trận chi nghịch hồn không có bị Hư hoả, vật chất cường đại, Thần hồn đan châu các loại hù sợ mà trái lại còn chạy tới bên dưới Âm Dương ngư ngây ngốc...

"Còn tiến vào đan điền? Đan điền đã đủ náo nhiệt rồi giờ lại thêm Trận chi nghịch hồn, ta về sau còn muốn đem đan điền biến thành Thể nội không gian, thật không biết đến lúc đó sẽ làm ra cái không gian gì a?"

Sở Nam cười khổ, trong giây lát lại nghĩ tới một cái vấn đề trọng yếu:

"Trận hồn, không phải tồn tại trong trận sao? Tựa như Sinh Tử Băng Hoả trận trận hồn vậy, nhưng mà Trận chi nghịch hồn này vì cái gì lại dừng trong đan điền của ta?"

Trong lúc nhất thời, Sở Nam suy nghĩ rất nhiều, ví dụ như Tinh thần khiếu huyết, ví dụ như dùng kinh mạch viết ra chữ nghịch các loại nhưng lại không dám khẳng định. Một lát sau, Sở Nam đã tiếp nhận cái sự thực này. Cảm giác được Phù Hi thi thoảng quăng tới ánh mắt, Sở Nam thầm nói:

"Càn Khôn tông đã hiện, Càn Khôn Cửu Chuyển của ta còn chưa có chuyển xong, chuyện này không thể được, xem ra phải nắm chặt thời gian đem kinh mạch đệ cửu chuyển suy diễn ra a. Chờ đợi thời cơ, tạo ra đệ cửu chuyển kinh mạch. Sát chiêu Ngũ hành tộc nhắm vào ta kia, có lẽ là đại thời cơ."

Sở Nam lập tức tiến hành suy diễn, mà vừa mới bắt đầu suy diễn thì kinh ngạc như sóng vỗ bờ trong lòng hắn!
Bình Luận (0)
Comment